Thở dài, Shin lại nhớ đến trên người quần áo vẫn còn ướt nhẹp.
Cậu nhanh chóng thay áo quần mới, rồi phơi đám áo quần ướt gần lửa để hong khô chúng.
Từ không gian lấy ra nguyên liệu, Shin tính làm canh củ sen nấu đậu phộng với thịt xương và thêm táo đỏ cho ngọt nước dùng.
Rửa sạch củ sen, rồi ngâm nước muối. Đậu phộng cũng yêu cầu ngâm nước muối luôn.
Cậu bắt đầu hầm xương thịt trước, sau đó lột bỏ hột táo đỏ ra rồi cho vào nồi.
Canh xương hầm vớt bọt hết trên mặt ra, rồi cho củ sen đã qua sơ chế cùng đậu phộng vào nồi. Chờ khoảng mười phút rồi mới cho táo đỏ vào sau cùng.
Nấu khoảng hơn một tiếng, mùi thơm của củ sen và táo đỏ làm Shin không cấm hít hít cái mũi vài cái.
Vừa tính quay đầu lại kiểm tra cô nàng kia có sao không?
Shin hoàn toàn ngừng lại hô hấp.
Đối diện cậu là cặp mắt rắn âm lãnh xinh đẹp, đang nhìn cậu tràn đầy...đánh giá.
“ Cho ta một lý do không giết chết chàng đi.”
Tuy nàng mở miệng ra chỉ toàn là tiếng “xà xà” của rắn, nhưng vào đến tai Shin thì cậu vẫn có thể nghe hiểu được.
Tinh thần trao đổi.
Một lần nữa cảnh giác lại lên tiếng báo động cho cậu, Shin lùi lại phía sau một khoảng cách an toàn với cô nàng này.
Tấn công bằng tinh thần, là điểm yếu trí mạng của Shin. Có thể đề cao thân thể hay tấn công bằng vật lý, thì liên quan đến tinh thần...cậu vẫn thua Lucas gia gia đến xa lắc.
Bằng không cũng không dễ gì bị thôi miên trước đó như thế.
“ Chàng có nghe thiếp thân nói không? Hãy cho thiếp, một lý do không giết chết chàng.”
Vẫn giọng nói lên xuống phập phồng, nghe tê dại cả tai.
Lần đầu tiên, Shin mới biết câu “giọng nói ngọt đến khiến lỗ tai mang thai” là như thế này đây.
Cô nàng lựa chọn trên đất một kiện áo sơ mi trắng của Shin mặc vào. Vóc dáng lồi lõm, tạo hình cơ thể xinh đẹp. Mấy móng tay dài, cũng làm nàng không thể cài khuy nút áo được. Nên nàng chỉ là khoác hờ lên áo sơ mi bên ngoài, không cấm nửa che nửa hở da thịt bên ngoài. Khiến Shin ôm mũi quay đi chỗ khác, không biết nên đến giúp cô nàng cài khuy hay không...chắc tốt nhất là không đi?
Nhận thấy cô nàng bắt đầu không kiên nhẫn, Shin cũng không dám lại gần. Mà từ xa trả lời câu hỏi của cô.
“ Ta đã cứu mạng nàng, mang nàng đến nơi này trú mưa...còn nấu cho nàng món ăn thơm ngon này. Nên giết ta rất là đáng tiếc à.” Shin vừa múc canh ra tô, đồng thời vừa cười vừa trấn an cô nàng.
“ Ha ~, vậy là thiếp thân phải báo đáp làm sao ơn cứu mạng của chàng?” Giọng nói không ôn, không hỏa. Lại giống như sự trêu chọc của cô nàng, làm Shin hơi chột dạ tay run một chút.
Sắc tất thị không… sắc tức thì không…
Không hiệu quả gì hết a (TAT)
“ Ta không cần báo ân gì cả, với lại cô cũng không có mùi máu tươi trên người. Ắt hẳn là cũng không có giết người, hay làm ra tội ác tày trời nào. Canh nóng lắm, chờ chút nguội lại thì ăn một tí đi, ta cũng đói rồi.” Shin đặt tô canh củ sen trước mặt cô nàng rắn, rồi bản thân cậu cũng ăn một tô.
“ Đây là cái gì?”
“ Là củ sen a. Mát thanh lại có vị ngọt bùi, có thể giúp an thần và ngủ ngon.”
“ Cái này mùi lạ quá.”
“ Là táo đỏ đấy, giúp bổ máu và đẹp da. Phụ nữ rất thích chúng, chúng nó thời xưa còn được dùng làm bài thuốc bổ cho các quí phi và công chúa làm đẹp da đó…cô ăn nhiều vào một chút.”
“ Còn cái hạt này.”
“ Là đậu phộng, có chứa nhiều Protein đạm tốt và dầu đậu phộng. Giúp đẹp tóc, bổ tỳ và phổi. Mấy người nào ăn chay trường, thì không thể thiếu nó đâu.”
Hai người, một hỏi một đáp còn tính ở chung hài hòa.
“ Thêm tô nữa.” Nàng rắn ăn một tô xuống rất nhanh, liếm liếm khóe môi còn chưa đã thèm. Đuôi rắn xinh đẹp, cuốn lấy tô đưa cho Shin.
“ Thông thường không phải đầu lưỡi rắn, không chịu được nóng sao? Canh mới nấu ăn nhanh như vậy không sợ bỏng lưỡi à?” Shin lại mang một tô đến gần một khoảng cách nhất định, rồi để xuống cho nàng đến lấy.
Cảm giác được bề ngoài cô nàng làm như không để ý, nhưng Shin khi đến gần thì cơ thể cô nàng lại đè phòng và căng chặt lên. Đây là dấu hiệu e ngại và cảnh cáo sắp phát động tấn công của rắn.
Hai người, ai cũng đều dè chừng nhau, nên dù đang trò chuyện nhưng vẫn cách nhau một khoảng cách hợp lý.
(Cái vụ vừa gặp mà đã hăng say lại gần nói chuyện thì chỉ có, ba trường hợp mà thôi.
Là người đơn thuần có đặc điểm ngốc, bạch, ngọt và ngu, nên mới không có sự phòng bị ai cả.
Tình huống thứ hai cũng có thể là kẻ có ý đồ gì, mà tìm cách tiếp cận bạn để đạt được mục đích nào đó từ bạn, chẳng hạn như lợi ích bản thân. Tiếp cận bạn để ‘bán’ bạn đi?
Trường hợp cuối cùng là thăm dò bạn, có thể là để giao dịch hay kết bạn nếu hợp ý nhau.
Nhưng nói chung, tốt nhất làm cái gì cũng nên chừa ba phần cảnh giác tâm, là an toàn nhất...nếu bạn muốn sống lâu một chút.
Cho nên, bài học đầu tiên. Đừng đến gần kẻ phòng bị bạn và kẻ đó có khả năng gây tổn thương cho bạn. Trân trọng sinh mạng thì, đầu tiên là cách xa một khoảng cách rồi từ từ thăm dò mục đích và lai lịch đối phương.
Như thế mới là kẻ thông minh!!
Nhà biên soạn Pluto, dành cho người mới ra đời trải nghiệm cuộc sống!!!)
“ Cảm ơn, món canh rất ngon. Ta trên người, thật sự không có gì để trả cho ngươi cả. Bảo khố của ta không ở đây, ngươi có biết đền thờ bỏ hoang gần nơi thờ cúng thần Athena?”
Shin lắc đầu.
“ Vậy ngươi biết đường đến đỉnh Olympus, ở hướng nào không?”
Đáp lại ánh mắt như sắp khóc của nàng, Shin vẫn là cái lắc đầu như cũ.
Không khí rơi vào trầm mặc.
“ Cô có quen biết ai có cái tên là...Medusa không?” Một ý tưởng không chân thật xuất hiện trong đầu Shin, cậu hít sâu một hơi hỏi.
“ Ta chính là Medusa à.”
- ---
Medusa đã từng ra là một người con gái vô cùng xinh đẹp, cô có mái tóc bồng bềnh màu hoàng kim khiến ai cũng muốn ngắm nhìn.
Khác với hai người chị của cô là Stheno và Euryale, họ có một búi tóc toàn những con rắn trên đầu và những cái răng nanh như lợn rừng, đôi bàn tay của họ cũng sắc bén hơn cả thiếc.
Hai cô chị có được sự bất tử, còn Medusa thì không.
Cô có thể già đi và chết giống như con người. Vì vậy, Medusa thường bị hai cô chị cười nhạo là bán thần, kẻ có dòng máu không thuần khiết...là kẻ được sinh ra với dòng máu tạp chủng.
Medusa rất yêu quý loài người và không cho rằng con người là một giống loài thấp kém, có đôi khi cô còn nghĩ rằng con người rất thú vị. Họ không có gì đặc biệt như thần linh, nhưng họ đủ thông minh để tạo ra cho mình cuộc sống ấm no hơn bằng đôi bàn tay nọ.
Medusa rất thích âm điệu tiếng đàn lyre nó tuy trầm buồn, nhưng ẩn sâu bên trong tiếng đàn ấy, là một sự tự do mà không cần phải gò bó bởi bất kỳ thế lực nào.
Medusa không cần quyền năng, không cần bất tử chỉ cần một người có thể yêu cô, để khi nhìn vào mắt người ấy nàng mới có thể thấy được hình bóng phản chiếu của mình trong mắt người mình yêu.
Medusa rất hâm mộ Euridice vì đã tìm được một người yêu chân thành là Orpheus.
Orpheus đã không ngại tìm xuống tận địa phủ để tìm Euridice, không những thế anh còn thuyết phục được Hades vị vua của địa ngục, cho họ có được thử thách để bên nhau. Nhưng đến cuối cùng họ vẫn không thể ở bên nhau, vì Orpheus đã không thông qua được thử thách mà Hades đề ra.
Từ bỏ thân phận của một Gorgon, Medusa trở thành một nữ tu của đền thờ thần thông minh và trí tuệ Athena, mặc cho sự đố kỵ và khinh miệt của hai cô chị.
Thật ra Medusa khá đắn đo khi lựa chọn giữa thần Athena và thần Artemis, vì hai nữ thần này đều là người mà cô tôn trọng nhất.
Athena nổi danh là nữ thần thông tuệ và luôn mang lại chiến thắng cho những trận chiến chính nghĩa. Còn Artemis là nữ thần của lòng can đảm và niềm tin.
Tuy nhiên, những người đi theo thần Artemis đều phải giữ lời thề, mãi mãi là trinh nữ của mình và không được phạm phải lời thề đó. Còn Medusa nàng, thì trong tâm vẫn luôn ao ước sẽ có được một tình yêu khắc cốt ghi tâm như Orpheus đối với Euridice. Vì lẽ đó nàng đã lựa chọn phụng thờ cho nữ thần Athena quyền uy và trí tuệ.
Medusa đã dự liệu được điều tồi tệ nhất sẽ đến với mình nếu vẫn cố chấp trở thành người giữ đền của Athena.
( Thần Athena tính tình rất cương liệt và không bỏ được một hạt cát trong mắt. Bà đặc biệt hay ghen tị với những người đẹp hơn mình.)
Tuy nhiên nàng vẫn tự nguyện, vì không muốn trở thành một Gorgon mà ai cũng phải sợ hãi. Nàng muốn gần gũi hơn với con người và muốn được nghe được những lời chia sẻ buồn vui của họ với nàng.
Nàng luôn cảm thấy rất vui khi nghe lời cầu nguyện, tâm sự của con người. Những tiếng lòng thật sự của họ, không thể giãi bày cùng ai. Họ chỉ còn biết trông cậy vào vị thần tối cao mà họ vẫn luôn tin tưởng, sẽ rủ lòng thương mà cứu vớt cho những bi ai của cuộc đời họ.
Medusa thường hay gảy lên một khúc nhạc với cây đàn lyre của mình như an ủi phần nào cho tâm hồn đang đau đớn của họ.
Khúc nhạc của nàng dường có thể tiếp thêm sức mạnh cho họ, nên đền thờ thần Athena, ngày càng trở nên đông đúc hơn những tín đồ sùng bái. Họ đến không những để cầu nguyện mà còn muốn được nghe vị nữ tu xinh đẹp kia đàn lên một âm khúc dịu dàng, an ủi xoa nhẹ trái tim họ.
Nhưng chính bản thân Medusa cũng không ngờ rằng, sự lựa chọn này của nàng sẽ đem lại tuyệt vọng cho chính mình đến như thế nào.
Trong một lần nghe tiếng đàn của Medusa một tín đồ không ngăn được cảm xúc của mình nên đã thốt ra những lời khen ngợi.
“Medusa! Nàng còn xinh đẹp và dịu dàng hơn cả nữ thần Athena nữa"
Như một sự mở đường dẫn lối, những tín đồ phía sau cũng không hết tiếng khen ngợi. Ngoài ra họ còn dành cho nàng ánh mắt kính ngưỡng hơn là đối với vị nữ thần trên cao kia nữa.
Medusa vẫn can ngăn những lời khen ngợi của các tín đồ. Vì cho rằng điều này sẽ xúc phạm đến nữ thần quyền uy kia, nhưng thật ra trong thâm tâm nàng rất hạnh phúc, vì cuối cùng con người cũng đã chấp nhận một Gorgon như nàng.
Và cứ như thế tin đồn ngày càng vang xa, những tín đồ của đền thờ Athena ngày một đông. Tuy nhiên mục đích của họ không còn kính sợ và ngưỡng mộ nữ thần Athena như lúc trước nữa. Họ chỉ đơn thuần là đến cầu nguyện nữ thần ban phúc mà thôi.
Những lời khen ngợi vô tình mang hàm ý so sánh với nữ thần Athena của những tín đồ, không may đã lọt đến tai vị nữ thần quyền uy.
Athena đã khá tức giận vì những tín đồ của mình đã không còn sùng bái mình nữa.
Đã vậy còn rêu rao cái tốt đẹp của đứa con gái Gorgon xấu xí, nhưng Athena không thể trừng phạt Medusa bằng lý do đó. Vì điều đó sẽ khiến những tín đồ kia mất lòng tin nơi thần linh, còn nếu buông tha Medusa thì bản thân Athena nàng, sẽ chẳng còn mặt mũi nào khi đối diện với các vị thần khác trên đỉnh Olympus.
Những ánh mắt mang dáng vẻ, cợt nhả cùng khinh thường của những vị thần khác làm Athena cảm thấy khó chịu.
Athena nổi tiếng là vị thần có trí tuệ siêu việt, được nhiều tín đồ sùng bái. Mà nay, Athena nàng lại bị đánh bại bởi một Gorgon, nỗi nhục nhã này làm sao nàng có thể nuốt trôi?
Athena càng tỏ ra căm tức Medusa và thề với lòng rằng sẽ bắt Medusa gánh chịu nỗi nhục này gấp vạn lần. ( Lòng đố kị của phụ nữ...là rất khủng khiếp a.)
Vì thế, Athena đã bắt đầu tương kế tự kế, sai bảo Medusa đến bờ sông để lấy nước cho nàng. Medusa không chút nghi ngờ, cô vui vẻ làm theo sự sai bảo của nữ thần mà không hề ngờ đến, sự việc liên tiếp nhau sẽ dẫn nàng đến đáy vực sâu vạn trượng.
Medusa đã rất nhanh ra tới bờ sông và lấy đầy bình nước mà nữ thần Athena giao phó.Với vẻ rạng rỡ mà xinh đẹp của nàng, Medusa lọt vào mắt xanh của Poseidon. Vị thần tối cao thống trị biển cả và cũng là một trong 12 vị thần trên quyền uy nhất trên đỉnh Olympus.
Thần biển cả Poseidon nhận được lời mời của Athena để giải quyết tranh chấp về thành Athens. Khá tức giận vì vụ việc trên, nên Poseidon không để ý đến âm mưu của Athena.
Poseidon tới từ sớm để đợi, nhưng Athena không xuất hiện. Khiến cho Poseidon rất tức giận, vì đã bị Athena lừa dối, sợ nếu điều này truyền đến tai chư thần sẽ trở thành một trò cười đầy diễu cợt của họ.
Trông thấy Medusa từ xa xuất hiện, Poseidon định trút cơn giận của mình, bằng cách làm phép tạo ra một cơn sóng để trêu đùa nữ tu của Athena, nhưng khi nhìn thấy nàng cười nhẹ nhàng và ấm áp. Chính Poseidon lại bị nàng thu hút đến không thể rời mắt khỏi nàng.
Poseidon tiến lại gần và tự xưng mình là Poseidon, vị thần biển cả vĩ đại.
Medusa hốt hoảng và tỏ vẻ nghi hoặc, mặc cho Poseidon cố gắng giải thích. Nàng nhìn bộ dạng khẩn thiết của thần Poseidon, mà thầm nghĩ.
Nếu thật sự là Poseidon thì vị thần này khá thú vị và dẽ gần gũi. Vì chẳng có một vị thần nào lại cố mà giải thích hiểu lầm với một con người xa lạ.
Medusa tạm tin tưỏng Poseidon, rồi cáo biệt thần ra về với nụ cười rạng rỡ trên môi.
Từ lúc gặp và đem lòng yêu Medusa, Poseidon không ngừng suy nghĩ về nàng. Vì quá nhớ thương Medusa, thần Poseidon đã giả dạng thành một tín đồ trà trộm vào đền thờ Athena và ngỏ lời yêu Medusa và muốn cùng nàng ân ái.
Medusa không muốn, nhưng sức lực cô không đủ để bảo vệ mình. Cô đã bị Poseidon cưỡng hiếp ngay trong đền thờ nữ thần Athena.
Việc Poseidon và Medusa đã truyền tới tai các vị thần trên đỉnh Olympus.
Thần Zeus là người đầu tiên đứng ra can ngăn và cho rằng Poseidon không thể ngang hàng với một Gorgon thấp kém. Như thế, đó sẽ trở thành một điều sỉ nhục với các thần linh và ông cho rằng, Medusa sẽ bị các chư thần phỉ báng và khinh bỉ.
Nhìn thấy kiệt tác mình tạo nên, Athena cười nhạt đề nghị không cần lập Medusa làm nữ hoàng, thì cũng sẽ chẳng có ai quan tâm đến việc Poseidon có bao nhiêu thê thiếp.
Nhưng nếu Poseidon hiện tại vẫn chưa lập nữ hoàng trước, mà lại lập thê thiếp thì cũng không tránh được lời ra tiếng vào, dị nghị.
Vì thế, Athena đã nghĩ ra một kế sách vẹn toàn, chính là lập Nữ thần biển Amphitrite làm nữ hoàng, rồi lấy thêm Medusa để vẹn cả đôi đường.
Bí mật này Athena yêu cầu Zeus và Poseidon phải giữ trong lòng và không được nói cho một ai khác biết hết, kể cả với Medusa.
Cho đến khi hôn lễ sắc phong vương hậu hoàn tất, thì mới có thể giải thích tất cả với Medusa, phần khác Athena sẽ dùng thần giao cách cảm để báo mộng, đây cũng là cách thức liên lạc giữa chư thần với người gác đền cho họ.
Ngày đại hôn của Poseidon và nữ thần biển Amphitrite, cũng là lúc Athena trừng phạt Medusa, cô quỳ giữa thần điện, ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn Athena. Medusa nức nở giãi bày với Athena về sự kính ngưỡng và sự sùng bái thần của cô đối với Athena. Cũng như cô chưa hề có ý nghĩ sẽ vượt qua hay phản bội thần và mong thần suy xét.
Cô không mong thần sẽ tha tội vì đã dối gạt, nhưng chỉ cầu xin thần sẽ chừa cho cô, một con đường để có thể tiếp tục sinh tồn.
Đáp lại những lời khẩn khoản của Medusa, nữ thần Athena với giọng điệu lạnh lùng mà khinh miệt, về thân phận của Medusa. Athena cho rằng Medusa đang ảo tưởng sẽ có một tình yêu đẹp với Poseidon, chỉ vì cô là một Gorgon xấu xí, còn Poseidon hắn lại là một vị thần tối cao.
“ Giấc mộng vĩnh vong của ngươi về một tình yêu xinh đẹp?? Tỉnh dậy đi, vì Poseidon đang tay trong tay với Amphitrite cao quí trong ngày đại hôn. Xung quanh hôn lễ của họ, là những lời chúc phúc của các chư thần. Medusa ngươi xứng sao?”
Quá tuyệt vọng, Medusa hỏi Athena về nơi mà cô thuộc về?
Athena lạnh lùng trả lời, bất cứ nơi nào trong rừng sâu hay hang động, nhưng tuyệt đối không phải là nơi này và cũng đã đến lúc mọi thứ phải trở về với trật tự ban đầu của nó.
Athena không ban cho Medusa cái chết, mà biến Medusa thành một Gorgon, với hàng trăm con rắn độc lúc nhúc trên đầu, móng tay cũng dài và cứng hơn cả thép, làn da đầy những vẩy sừng khiến Medusa sống không bằng chết.
Không những thế, Athena còn loan tin cho loài người để bọn họ tìm đến Medusa tiêu diệt một quái vật, một Gorgon xấu xí.
Bản thân Athena thừa biết Medusa sẽ không làm hại con người, nên Athena mới đặc biệt "ban tặng" thêm một khả năng phi thường khác cho Medusa, một lời nguyền. Để khiến những ai khi nhìn vào mắt nàng đều sẽ trở thành một bức điêu khắc bằng đá...vĩnh viễn.
( Bổ sung một chút, những ai nhìn trực tiếp vào mắt nàng mới hóa đá nha. Còn mang kính thì...chắc không có vấn đề. Ha ha ha.)