Chỉ gần hơn hai tuần lễ ngắn ngủi thôi, Naraku dù cho thật sự không muốn, thì cũng phải thừa nhận một điều rằng.
Kẻ lạ mặt này, khiến Naraku anh...thật sự luyến tiếc trở mặt thành thù a.
“ Ta ở trong này, vào đi.”
“ Mai sáng ta sẽ lên đường, nên tối nay ta muốn cùng cậu chơi một ván cờ cuối. Hy vọng cậu không phiền chứ?”
“ Ván cuối sao? Ta rất vui lòng...cùng ngài chơi một ván cờ cuối cùng này.”
“ Cảm ơn Naraku, nhưng trước đó. Có thể cho ta biết, cậu có ấn tượng gì với vật này không?” Khi nói xong câu này, Lucas mắt một ám quang lấy ra một thứ.
Là một cái hộp gỗ, bị dán giấy niêm phong cẩn thận, Lucas bắt đầu hủy đi giấy niêm phong phía trên hộp gỗ.
Lộ ra, trong đó là một hạch quả bồ đào màu nâu. To cỡ nắm tay trẻ con, ở giữa hạt bồ đào có đường rẽ như chỗ tách hạt.
Như một tù nhân, được phóng thích ra khỏi ngục tù. Hạch tâm quả bồ đào bỗng dưng mở bừng mắt ra, những xúc tu nho nhỏ lay động liên tục. Thứ này, đồng tử nhắm ngay Naraku...nhìn chằm chằm rùng rợn.
Lạch cạch ~
Tách trà trên bàn bị Naraku, tay một run động mất đi khống chế, rơi vỡ nát trên đất.
Mặt một trắng bệch, Naraku lùi lại một bước, tay bụm miệng lại, mắt sắc bén nhìn trên tay Lucas thứ đó.
Đúng vậy, trên tay Lucas chính là…
Quả kí sinh.
Thứ đã kí sinh trên người của Shin!!
“ Thứ này, ngài từ đâu mà có?”
“ Ngươi quen biết nó? Từng gặp qua nó hình dạng?”
Cả hai, đều mở miệng đề ra nghi vấn của mình.
“ Naraku, có thể trả lời ta câu hỏi trước chứ? Rồi sau đó, ta sẽ nói cho ngươi biết lai lịch của nó.”
“ Ta rõ ràng trong trí nhớ không quen biết thứ này, nhưng không hiểu sao...lại có cảm giác...thứ này từng tá túc, một thời gian trong cơ thể ta. Nó không do ta điều khiển.” Ánh mắt Naraku vẫn nhìn chằm chằm thứ trên tay Lucas, tràn đầy cảnh giác.
Nghĩ đến có một thứ, trong cơ thể mình, mà lại không do Naraku anh sở dụng...thứ này...tốt nhất là...nên biến mất khỏi thế gian này.
Ám trầm đôi mắt cũng trở nên đỏ lên, Naraku hơi cúi thấp đầu xuống, không biết đang nghĩ đến điều gì.
“ Thứ này gọi là quả ký sinh, là thứ quả chỉ có ở địa ngục. Quả ký sinh, tuy không mạnh mẽ gì ngay từ đầu, thậm chí còn không có tí gì uy hiếp với sinh vật ở địa ngục. Nó là loại quả chuyên ăn sâu bám rễ, sống ký sinh trong cơ thể sinh vật sống. Càng để lâu trong cơ thể, nó sẽ càng kích phát ra ham muốn dục vọng của cơ thể mà nó ký sinh. Và do nó rất nhỏ, lại hành động theo bản năng, nên hầu hết khiến cho cơ thể bị ký sinh hoàn toàn không biết gì cả.”
Lucas từ từ giới thiệu cho Naraku biết, về lai lịch quả ký sinh. Chờ cho Naraku tiêu hóa xong một bộ phận thông tin, rồi cậu mới mở miệng nói tiếp.
“ Mà lại, kết cục cuối cùng kẻ bị kí sinh. Hầu hết là, trở thành cái vỏ ngoài của quả ký sinh, từ kỹ năng kinh nghiệm chiến đấu. Cho đến kí ức, tình cảm...sẽ thuộc về quả ký sinh. Mà ta lại tìm thấy thứ quả này...ở trong cơ thể cháu trai ta a ~”
Giống như là trêu ghẹo Naraku, Lucas ánh mắt ý vị kì dị, nhìn đến Naraku sắc mặt một khẽ biến sắc.
“ Không phải ta. Thứ này đến ta đều không thể khống chế, thì sao có thể thần không hay, quỉ không biết để nó vào cơ thể cháu của ngươi. Mà lại, ta cũng không biết cháu của ngươi là ai hết, nên đây chắc chắn không phải là do ta làm.”
Naraku mắt giật giật, không ăn này một bộ Lucas ác thú vị cách nói. Naraku bình tĩnh, giải thích những chỗ đáng ngờ trong vụ việc trên.
“ Ta biết a. Naraku thật không đáng yêu gì hết, không một tí chột dạ...đùa không vui.” Lucas mặt ỉu xìu, chán chán nói.
“ Ta có cái lớn mật suy đoán, Naraku...ngươi thật sự không hiếu kì sao? Tại sao thứ này, có thể tự dưng lại xuất hiện trong cơ ngươi? Nếu đã có một lần, liệu còn có thể lần thứ hai...thứ này sẽ xuất hiện nữa trong cơ thể ngươi hay không?”
Nhìn lâm vào trầm tư suy nghĩ Naraku, Lucas yên tĩnh đổ cho mình thêm tách hồng trà.
“ Thật sự, nếu nói là không có hứng thú, thì chẳng khác gì ta đang nói dối cả. Quả thật, sự xuất hiện của thứ này khiến ta cảm thấy tò mò. Mà lại, ngươi có cách nào, có thể biết được nguyên nhân xuất hiện của quả ký sinh hay không?” Rõ ràng là câu hỏi, nhưng Lucas lại nghe ra trong đó, là câu khẳng định chắc chắn của Naraku đối với cậu.
Naraku ánh mắt thẳng tắp, nhìn chằm chằm vào Lucas. Chờ đợi hành động kế tiếp của cậu.
“ Thiệt là, ngươi cho ta là Đôraemon có túi vạn năng chắc? Cái gì cũng có, cái gì cũng biết. Thật mệt, ngươi có thể nghĩ ra được”
Biểu môi, thầm mắng Lucas nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói với Naraku, cách của cậu.
“ Đôraemon...là cái gì?” Naraku nghi hoặc, lẩm bẩm nói.
“ Ngươi tin tưởng ta không, Naraku?”
Giờ đến lượt, Lucas ánh mắt nghiêm túc cắt ngang suy nghĩ, bay đi càng lạc chủ đề của Naraku hỏi.
Qua hơn nửa ngày suy tư, Naraku âm thanh trầm thấp lên tiếng dò hỏi.
“ Ta phải làm cái gì?”
“...” Lucas.
Vậy mà lại chấp nhận??
Cậu cũng chỉ dám hỏi thử xem phản ứng của Naraku thế nào thôi, chứ cũng không nghĩ rằng...Ai ngờ, tên này thật sự chấp nhận nhanh như thế?? ⊙□⊙
“ Nó có liên quan đến một chút về sự riêng tư của ngươi a. Naraku...ngươi thật sự muốn phối hợp với ta...xem thử sao?”
“ Nói một chút nghe thử xem, còn nếu quá phận thì ta sẽ không đồng ý.”
Hơi mang chút ý kiến suy xét, Naraku gật đầu nói.
“ Thông qua tinh thần dò xét kí ức, ta có thể dò xét ra chuyện đã xảy ra trước đó của ngươi. Trong đó có hai kiểu dò xét kí ức, một loại là dạng cưỡng chế dò xét. Là mạnh mẽ đột phá kí ức của đối phương, bất chấp hậu quả mà dò xét kí ức đối phương. Phương pháp này dễ gây ảnh hưởng xấu đến đầu óc đối phương. Còn một dạng nữa, thì tương đối ôn hòa hơn. Nó yêu cầu hai người phải có sự tin tưởng lẫn nhau, thì mới có thể sử dụng phương pháp dò xét kí ức này. Nó giống như là, tin tưởng giao phó cho người khác sau lưng của mình vậy. Nhưng nhờ đó, kí ức dò là sẽ đầy đủ hơn và không gây ra ảnh hưởng xấu cho đối phương.”
Nói ra một hơi lời nói, Lucas miệng đắng lưỡi khô, uống vội cốc nước bên cạnh nhuận nhuận cổ họng.
“ Đưa lưng của mình cho người khác sao??”
Không khí trong phòng lạnh đi nhiều, Naraku ánh mắt sáng tối không rõ, bản thân lâm vào tự hỏi.
“ Ta có lẽ đã đoán ra được hung thủ là ai, nhưng ta vẫn muốn chắc chắn thử một chút suy đoán của mình. Việc này dù sao, cũng phải có sự phối hợp giữa cậu và ta với nhau, thì mới hoàn thành được. Ta tôn trọng quyết định của cậu.”
Rót cho Naraku ly trà, Lucas mắt đỏ toát lên vẻ bình tĩnh, tùy ý.
Xào xạc ~
Gió thổi qua tòa thành chết mang đến một sự nặng nề trong không khí.
“ Mặt nạ...nếu có thể, cho ta thấy được khuôn mặt thật của ngươi. Ta sẽ cùng ngươi phối hợp dò xét kí ức.” Cụp xuống đôi mắt, Naraku thở ra nặng nề nói.
“ Không được nha ~”
Đáp lại sự mong đợi của Naraku, Lucas không khách khí từ chối ra tiếng.
“ Tại sao?”
Yêu khí phóng thích ra ngoài, từng bước ép sát đến Lucas.
Chỉ là một câu hỏi của Naraku thôi, Lucas vẫn có thể cảm nhận được sự âm u trong đó. Là cảm giác bị phản bội, bị bỏ rơi...Naraku đang cảm giác...đau lòng?
“ Cho dù có gỡ mặt nạ ra, thì đây cũng không phải hình dáng thật của ta a. Cậu nói đi, như thế không phải quá buôn bán lỗ vốn sao?” Không chọc giận Naraku nữa, Lucas gỡ bỏ tấm bùa trong vạt áo cậu ra.
Xuất hiện trước mặt Naraku, là một thân ảnh nho nhỏ, tóc màu nâu đỏ chẻ ngôi mái ở giữa. Khuôn mặt nhỏ tinh nghịch, da thịt trắng trẻo lại mũm mĩm đáng yêu. Đôi mắt nếu không nhìn kĩ thì sẽ thấy không rõ màu đỏ hồng ngọc bình tĩnh mà sâu lắng.
Áo kimono đỏ lá phong với đai lưng màu nâu cẩn đá quí đỏ. Lấy cốt làm chủ, từng bộ phận trên nó được Lucas lắp ráp thành một bên hộ vai và ngực cốt yêu, với một bên vai là cái đầu lâu làm điểm nhấn cho bộ trang phục...cao quí lại có tí yêu dị.
Phong cách thay đổi, không mái tóc trắng phiêu giật như xưa. Một bộ tóc màu nâu đỏ, kết hợp với vẻ ngoài của Lucas hiện tại, càng nhiều hơn một phần tia thống lĩnh khí thế.
Răng rắc ~
Tay không khống chế được, bóp nát luôn tách trà trên tay. Naraku cười thật sự quá cmn ‘âm âm trầm trầm’.
“ Ách ~ ⊙△⊙” Lucas. (Em nó đùa quá trớn, bị phản dame cmnr (°△°|||))
“ Lộc cộc ~! Có gì từ từ đến a. Đừng nóng giận, ta cũng không có ý định lừa gạt Naraku ngươi a a a a ~”
Từ từ lùi lại phía sau Lucas, nhìn Naraku áo thành chủ trắng trang nhã, nay lại biến thành âm trầm kiểu dáng, chiến giáp yêu quái màu tím đặc trưng cho chiến đấu của Naraku.
Mấy cái chân nhện sau lưng Naraku, cũng đồng loạt xuất hiện. Naraku mặt lạnh đến kết băng, rồi từng bước ép sát Lucas ra bên ngoài tòa thành.
“ Ngươi...có thể đi chết được rồi.”
Rầm rầm rầm!!!!
Có gì ngồi xuống từ từ uống miếng nước a.
Quân tử động khẩu, không động thủ a.
Anh anh anh ~ ┭┮﹏┭┮
Một đường chật vật bị truy sát, Lucas thật sự khóc không ra nước mắt.
Tại sao nói lật mặt, là lật cmnr?? Còn nhanh hơn cả lật bánh tráng nữa chứ ~
Tên Naraku này...thật có bệnh mà!!
- -----Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
A, ngưu phê phê phê. Tâm lí nhân vật Naraku này cong cong vòng vèo, còn phức tạp hơn là cái mê cung. Lại không theo kịch bản, làm ta hao tổn chất xám tưởng tượng nội tâm nhân vật này nhiều quá. Ai đó!! Cho ta tiếp thêm máu đi, Tác ta muốn đình công ở nhà đọc truyện luôn rồi!! Anh anh anh ~ ┭┮﹏┭┮