Nông Gia Cổ Đại

Chương 22


Nông Gia Cổ Đại - Chương 22: Edit: Trí Tín--------------------"Gì mà thật hay không thật, lời của tiểu hài tử nói mà ngươi cũng cho là thật, đều túm tụm ở đây làm gì, còn không đi làm việc!" Chu mẫu rốt cuộc cũng không dám cùng Chu lão nhị thật sự nói rõ, cứ vậy hàm hồ mà đi qua.Mặc kệ như thế nào, Chu mẫu trước sau cũng là trưởng bối, Chu lão nhị trừ bỏ chất vấn vài câu cũng không thể làm được gì, Chu mẫu không dám tiếp chiêu, Chu lão nhị đành phải bỏ qua.Buổi chiều, Chu đại muội cùng Chu tiểu muội cũng mang theo trượng phu và hài tử trở về nhà mẹ đẻ.

Trượng phu Chu đại muội Tên Tôn Tiền Hành, hai đứa nhi tử tên cũng rất có ngụ ý, đại nhi tử kêu Tôn Kim Tiến, tiểu nhi tử kêu Tôn Kim Tới.


Một đứa tám tuổi, đứa năm tuổi.Chu tiểu muội ở thời điểm Chu Di lên hai tuổi gả đi ra ngoài, trượng phu tên Chu Nghiêm Hoa, nhi tử năm nay một tuổi, tên cũng phi thường kỳ ba, kêu Chu Như, thời điểm lần đầu tiên Chu Di nghe thấy tên này, thiếu chút nữa phun ra một ngụm nước, chưa từng thấy ai đặt tên con mình như vậy, nhìn tiểu hài nhi bị Chu tiểu muội ôm vào trong ngực ngủ đến vô tri vô giác, mắt mang đồng tình, chỉ mong về sau không cần phải ứng nghiệm.Chu đại muội cùng Chu tiểu muội quả nhiên kết phường cùng nhau làm cho Chu lão gia tử một bộ quần áo, tuy rằng vải dệt thoạt nhìn chẳng ra làm sao, nhưng Chu lão gia tử vẫn nể tình cười cười.Thọ lễ này nọ tuy rằng hôm nay đưa đến cho Chu lão gia tử xem qua trước, nhưng phải đến ngày mai mời khách mới có thể chân chính lấy ra, là để cho mọi người triển lãm, cả gia đình tốt tốt đẹp đẹp, hậu nhân hiếu thuận, lão nhân có phúc.Trong nhà lập tức có thêm nhiều người như vậy, nơi nơi đều ồn ào nhốn nháo, Chu Di bị ồn ào đến đau não, nghĩ muốn né tránh, nhưng Chu Đức cái đuôi nhỏ này lại cứ luôn đi theo, đệ đệ Chu Đức là Chu Văn cũng kéo nước mũi đi theo phía sau, rồi Chu Hưng cùng Tôn Kim Tới cũng đi theo luôn."Các ngươi đi theo ta làm gì?" Chu Di nhìn lại một chuỗi ở sau lưng, phiền thật."Lục lang, ngươi có nghĩ ra được trò gì mới hay không, lần trước ngươi làm cái kia chơi ném đá trên sông vui quá a." Chu Đức thích nhất đi theo sau lưng Chu Di, trong đầu Chu Di tựa hồ như có vô cùng vô tận ý tưởng thú vị."Không có không có, các ngươi chính mình tự chơi đi thôi." Chu Di phất phất tay.Chu Hưng vội hỏi: "Cái gì là ném đá trên sông a?""Ngươi chưa từng chơi qua?" Chu Đức hưng phấn trợn to hai mắt: "Ta nói cho ngươi biết thực sự rất thú vị, đi thôi, chúng ta ra bờ sông ta dạy cho ngươi."Edit: Trí TínChu Đức lôi kéo Chu Hưng còn có Tôn Kim Tới hưng phấn chạy đi, Chu Văn thấy Chu Đức đi rồi, kéo nước mũi kêu: "Ca ca, ca ca..." Chân ngắn nhỏ lạch bạch chạy theo."Nè, các ngươi đừng ra bờ sông, thất lang còn nhỏ như vậy, để ý một chút." Chu Di thấy bọn họ thật sự đi hướng bờ sông, không yên tâm dặn dò một câu.Chu Đức cùng Chu Hưng nào có nghe được tiếng Chu Di nói, lôi kéo tay nhau chạy như bay.

Chu Văn bị bỏ lại ở phía sau, thấy đuổi không kịp, liền bật công tắc, kéo giọng khóc nhè.Chu Di nhận mệnh dắt tiểu hài tử đi trở về, cố nén cùng hắn chơi đuổi bắt, chốc lát lại chơi trốn tìm mới dỗ được hắn."Lục ca, cho ngươi ăn." Chu Văn đem một khối điểm tâm đen tuyền trong tay đưa cho Chu Di.

Chu Di vội xua tay: "Ca ca không ăn, ngươi ăn đi."Chu Văn vốn nghĩ Chu Di mang theo nó đi chơi nên mới cho hắn, hiện tại thấy Chu Di cự tuyệt, mặt mày hớn hở, đem điểm tâm a ô một ngụm nhét vào trong miệng.Dơ a...!Ai, thôi kệ đi, ở dơ sống lâu.


Bất quá điểm tâm này ở đâu ra? Chỉ sợ là Chu lão tam mang về đây, quả nhiên là thân sơ có khác, vẫn biết cho thân cháu trai chút đồ ăn vặt, cũng không phải ích kỷ, chỉ là xem đối tượng."Thất lang, điểm tâm của ngươi từ đâu mà có?" Chu Di hỏi nhỏ.Chu Văn đem điểm tâm trong miệng nuốt xuống: "Tam bá cho á."Chu Di cười lạnh một tiếng, quả nhiên.

Người ta mới là thân huynh đệ, nhị phòng bọn họ một nhà bị xa lánh ở bên ngoài.Chu Di nhìn vào sân nhà Chu gia, thở dài một hơi phức tạp, mặc kệ là Chu Đức, hay là Chu Thuần, Chu Văn, bọn họ bởi vì tuổi còn nhỏ, bản tính cũng không hư, lại cùng hắn thường xuyên chơi chung với nhau.

Nhưng mấy đứa lớn kia cùng với cha mẹ bọn chúng cũng như Chu mẫu lời nói và việc làm đều như mẫu mực, nhưng lại rất đề phòng một nhà bọn họ.Nghĩ đến đây, Chu Di chỉ càng thêm đau lòng cho Chu lão nhị, hắn từ nhỏ sinh hoạt ở một gia đình như vậy, Chu lão gia tử mặc kệ mọi sự, hắn lại là cái đinh trong mắt Chu mẫu, mấy huynh đệ tỷ muội cũng coi hắn như dị loại.


Chỉ sợ là đau thấu tâm, cho nên mới giống như bây giờ, mặc dù vẫn lấy hiếu làm trọng, nhưng cùng thượng phòng cũng chỉ duy trì ở mặt ngoài, bọn họ có thể bất hòa lại có thể không tiếp xúc hay sao.Edit: Trí TínHết chương 22: ./.

Bình Luận (0)
Comment