Nông Gia Tiên Điền (Dịch)

Chương 141 - Hội Đồng Học Thành Hội Khoe Khoang

Lý Thanh Vân khách khí từ chối, một là quá muộn, hai là quá mệt mỏi, không muốn vì chút tiền kia lại đi bôn ba. Chỉ cần ông cụ kia không còn nhận định mình là người gây họa nữa, chuyện này quan trọng hơn khoản tiền kia, phần lớn người còn có lương tâm.

Ngày hôm sau, Lý Thanh Vân và La Bằng đi đến khách sạn năm sao đã hẹn trước tham gia hội đồng học. Khách sạn này rất gần đại học Tứ Xuyên, tên là Thế Ngoại Đào Nguyên, lấy văn hóa Hán Đường làm chủ đề, nữ nhân viên phục vụ đều mặc Hán phục, dáng người yểu điệu, có đặc sắc riêng.

Vừa đến cửa khách sạn, Lý Thanh Vân đã nhận được điện thoại của công ty đại lý, nói là đã đăng ký thành công xong ba công ty cho hắn, sau khi trở về có thể lấy được toàn bộ tư liệu văn kiện.

Đây là tin tức tốt, Lý Thanh Vân nói vài câu cảm ơn, nói đang làm việc ở bên ngoài, chờ khi về huyện thành sẽ đến văn phòng của bọn họ để lấy tư liệu liên quan.

La Bằng đang lôi kéo làm quen với nữ nhân viên phục vụ của khách sạn, đồng thời hỏi thăm hội trường kinh doanh được hội đồng học đại học Tứ Xuyên thuê ở đâu. Theo lý thuyết, đáng nhẽ ở cửa hoặc sảnh chính có sắp xếp nơi tiếp đãi.

Đang nói, thấy hai bạn học bê một cái bàn xuất hiện ở sảnh chính. Đi theo đằng sau là hai nữ nhân viên phục vụ cầm bảng biểu và tư liệu in ấn liên quan.

“Ha ha, La Bằng, Lý Thanh Vân, hai người đến rõ sớm, quầy của bọn tôi còn chưa mở đâu.” Hai người này là bạn học cùng lớp, quan hệ còn tạm, nên giúp đỡ làm việc.

“Cậu cho là ăn đồ nướng à, còn bày hàng nữa.” Trong tay La Bằng không ngừng, ngoài miệng cũng không rảnh rỗi, đùa giỡn với bạn học.

Mọi người hai năm không gặp, ngược lại không có gì mới lạ.

Một người trong đó đột nhiên hỏi: “Lý Thanh Vân, nghe nói cậu bị thương nên mất việc hả? Sao không tìm một phần công việc lương cao, về thôn phát triển có thể có tiền đồ gì chứ? Tôi thấy ảnh chụp trên trang của cậu rồi, phong cảnh nơi đó thật sự không tệ, thích hợp dưỡng lão, nhưng không thích hợp với người trẻ tuổi như chúng ta. Không thể bởi vì một người phụ nữ mà sa sút được.”

Lý Thanh Vân cười nói: “Ha ha, không phải như cậu nghĩ, tôi không tinh thần sa sút, mà rất hưởng thụ cuộc sống trong sơn thôn. Gần đây tôi có đăng ký vài công ty, nếu như cậu thích phong cảnh nơi đó, có thể đến công ty tôi làm. Tất cả mọi người đều là nhân tài thành tích cao tố chất cao, công ty nhỏ chỗ tôi đang cần nhân tài như thế.”

“Ha ha ha ha, buồn cười chết tôi, hai năm không gặp, Lý Thanh Vân cũng biết nói đùa. Còn đăng ký vài công ty nữa chứ, không có hạng mục thích hợp, đăng ký công ty như vậy làm gì? Hiện giờ đăng ký công ty dễ dàng, ba năm trăm tệ có thể đăng ký một cái, công ty như vậy, kêu bọn tôi qua làm gì?”

Một người khác cũng cười nói: “Thanh Vân, cứ ở nơi nhỏ bé ngẩn ngơ, yên tĩnh cũng tốt, bọn tôi không có ai chê cười cậu. Nhưng vì thể diện, đăng ký nhiều công ty như vậy, thì không hay ho gì cả. Công ty ví da người ta cũng có thể kiếm chút thu nhập xám, công ty nhỏ này của cậu sợ rằng kể cả thu nhập xám cũng không kiếm được. Chờ nhìn thấy Lỗ Thành Công, cậu nhất định đừng nói đến chuyện này, đừng cho cậu ấy có cớ chế giễu cậu. Công ty trên thành phố của cậu ấy giá trị hơn chục triệu, là một người có phát triển tốt nhất trong số những bạn học chúng ta.”

(*) Thu nhập xám ám chỉ một khoản thu nhập hợp pháp khác ngoài lương bình thường mà công chúng không biết đến và khoản thu nhập này thường được che giấu khi nộp thuế với cơ quan thuế

Khi đang nói, có một thanh niên khí thế hiên ngang đi từ lối rẽ đằng sau đến, thân thể rất thẳng, dáng vẻ thì rất bình thường, lưu lại vết mụn, nhìn kỹ hơi rợn người.

“Chuyện gì không để cho tôi biết rõ vậy? Ha, đây chẳng phải là Lý Thanh Vân sao, kẻ trâu bò đăng ký vài công ty. Thất lễ thất lễ, tôi mới vừa nghe nói, thật sự bị hành động này của làm kinh hãi. Cái kia… cậu trâu bò như vậy, Tần Dao có biết không?”

Người này chính là Lỗ Thành Công, lỗ tai rất thính, cách xa như vậy vẫn nghe được lời nói chuyện của bọn họ.

Lý Thanh Vân rất bình tĩnh cười nói: “Bình thường bình thường thôi, đâu thể so sánh được tổng giám đốc Lỗ. Nghe nói cậu đã là nhà giàu tài sản chục triệu, trừ bỏ hâm mộ ghen tỵ ra, tôi đã không thể sinh ra tâm tư nào khác nữa. Về phần Tần Dao, cô ấy đã sớm chia tay với tôi rồi, cậu quan tâm cô ấy như vậy, chắc phải biết từ trước rồi chứ?”

Lỗ Thành Công đắc ý nói: “Đương nhiên đã biết, lần tụ hội này, tôi cũng mời cô ấy. Mặc dù cô ấy không cùng lớp với chúng ta, cũng không cùng một khóa, nhưng dù sao quan hệ của mọi người không tệ, tôi đã sớm nói rõ một điểm này, chẳng những bạn bè cùng trường đều có thể tới, kể cả người nhà không liên quan gì đều có thể tới. Lần này tôi chuẩn bị năm trăm ngàn tổ chức hội đồng học, mọi người đừng khách khí với tôi, toàn bộ tiêu hết, tôi mới vui vẻ.”

“Nhưng nghe nói Tần Dao lại có một bạn trai mới, không biết có đi cùng theo không. Cậu biết đấy, Tần Dao là người thích mặt, mặt mũi không đẹp, cô ấy vốn sẽ không suy xét.” Lý Thanh Vân cười đến ôn hòa, lại không hề cho Lỗ Thành Công chút thể diện nào, nếu như đối phương đã lấy Tần Dao để đả kích hắn, vậy hắn cũng sẽ không thể khách khí.

Khi nói lời này, trong lòng lại đang thở dài, chia tay một người bạn gái sao mà lắm chuyện phiền toái như vậy. Tất cả những kẻ này đều đáng đánh đòn, chờ tìm cơ hội phải đánh mặt lại từng tên.

Sắc mặt của Lỗ Thành Công quả nhiên trở nên rất khó chịu, như này tương đương với Lý Thanh Vân đang biến tướng mắng hắn xấu.

“Hừ, thực lực của đàn ông không phải dựa vào mặt là có thể quyết định được.” Nói xong, hắn không quan tâm đến Lý Thanh Vân nữa, nói vài câu với hai người bạn tiếp đón, nói lát nữa sẽ có bạn học nữ lại đây hỗ trợ. Việc tiếp đãi này, vẫn là phụ nữ có thiên phú.

Cho dù Lỗ Thành Công mất hứng bao nhiêu thì cũng nói cho Lý Thanh Vân biết phòng tụ hội ở chỗ nào, kêu tự hắn đi đến đó nghỉ ngơi, bên trong còn có bạn học khác, có thể đi qua trò chuyện.

La Bằng và Lý Thanh Vân cùng đi lên, trên đường đi, La Bằng nói Lỗ Thành Công thành thục một chút, nếu như ở trong trường học, có lẽ hai người đã ra tay đánh nhau một trận.

Lý Thanh Vân gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, người ấy mà, luôn sẽ thay đổi. Cho dù trước kia đánh nhau vỡ đầu, thật ra khi gặp mặt, vẫn cảm thấy bạn học thân thiết, trừ phi có mối thù lớn lao, đó là không hóa giải được.

Đi đến phòng tụ hội chỉ định, phát hiện nơi đây đã được trang trí, treo băng rôn hội đồng học đại học Tứ Xuyên, có người đang hát Karaoke, cũng có người túm năm tụm ba đang tán gẫu với nhau.

Nhìn thấy Lý Thanh Vân và La Bằng, có người cười chạy tới chào hỏi, có người chỉ gật đầu, cũng có người quay đầu, không thèm để ý đến.

Vài người này đi lại rất gần với Lỗ Thành Công, nghe nói hiện giờ bọn họ đang làm công nhân cho hắn. Bạn học ngày xưa trở thành lãnh đạo của bọn họ, tâm tính này không rõ chuyển biến như thế nào.

Người tham gia hội đồng học lục tục đi tới, Triệu Bách Nhạc lại uể oải gọi điện thoại tới, nói thật sự không tới được, kêu Lý Thanh Vân thông cảm nhiều hơn. Sau đó La Bằng cũng nhận được điện thoại của hắn, xem ra thật sự không tới được.

Lý Thanh Vân gọi điện thoại cho Hồ Đại Hải, lại không có ai nhận, không rõ hắn có tới không.

Uống vài ngụm đồ uống, cảm giác vị tinh dầu quá nặng, còn không bằng uống nước suối không gian của mình. Đang định bỏ đồ uống lại thì nghe thấy cách đó không xa có mấy người đang cười ha ha, khi cười lại chỉ vào Lý Thanh Vân.

Cố ý dùng giọng nói thật lớn kêu lên: “Có lẽ mọi người đều biết, Lý Thanh Vân phát đạt, một hơi đăng ký vài công ty, còn định kêu bọn mình làm công cho cậu ta nữa đấy. Ở một sơn thôn kể cả xe tải đều không vào được, lại đăng ký vài công ty, khi nghe được tin tức này, suýt nữa chọc cười chết tôi.”

Nhìn thấy bọn họ cười đến vui vẻ như vậy, điên cuồng như vậy, Lý Thanh Vân cũng cười.

Thật sự không biết những người này lấy đâu ra cảm giác ưu việt, không nói chuyện khác, một năm công ty nông sản và sản phẩm phụ của mình ít nhất có thu hoạch vài chục triệu, mối làm ăn đầu tiên của công ty môi trường đã có thu nhập tám triệu, về phần công ty đầu tư du lịch, cho dù triển vọng không rõ ràng, nhưng Lý Thanh Vân cảm thấy, có lẽ công ty đang triển vọng không rõ ràng này lại là công ty kiếm tiền nhiều nhất về sau.

Tính cách La Bằng sáng sủa, có gì nói nấy, đầu tiên là an ủi Lý Thanh Vân vài câu, sau đó mắng to mấy người bạn học đang cười nhạo hắn, kêu bọn họ ngậm mỏ lại, không nói gì không ai kêu bọn họ là kẻ câm điếc cả.

Nhóm người kia không phải kẻ dễ chọc, đôi bên mắng chiến thăng cấp, suýt nữa đánh lên.

Lý Thanh Vân đâu thể để cho La Bằng chịu thiệt được, lấy tốc độ và sức mạnh hiện giờ của hắn, thu thập những người này giống như đi chơi. Nhưng mà, hội đồng học không thể biến thành hội đấu võ được, còn có một nhóm bạn học nữ đang đứng nhìn xem ở bên cạnh, đánh lên kỳ quái.

“Đù má, chuyện gì náo nhiệt vậy? Mới vừa đến đã nhìn thấy cảnh tượng bốc lửa như vậy, không uổng công.” Giọng nói của Hồ Đại Hải đột nhiên truyền vào từ cửa, hắn đã sớm nhìn thấy tình thế rõ ràng, một chút lửa giận lóe lên trong mắt, chỉ vào nhóm người kia mắng: “Sao vậy, bắt nạt người của phòng ngủ này đến ít đúng không? Ôi má ơi, lúc trước biết thế lựa chọn phòng ngủ tám người, chỉ trách lúc trước bọn tôi quá có tiền, chỉ để ý thoải mái, không nghĩ tới nhiều người còn có thể bắt nạt ít người.”

Mấy người kia thấy là Hồ Đại Hải, càng không phục, cười khẩy nói: “Cái gì rất có tiền chứ, có tiền con mịa gì, nếu như không phải lúc trước trường học quan tâm học sinh xuất sắc, sao các cậu có thể ở trong một phòng bốn người được? Nếu cậu nói mình có tiền, Lỗ Thành Công sẽ nở nụ cười. Hiện giờ tài sản của tổng giám đốc Lỗ có trên chục triệu, cậu ấy không khoe bản thân có tiền, cậu còn không biết xấu hổ nói mình có tiền?”

“Ha ha, tài sản chục triệu, rất có tiền.” Hồ Đại Hải khoa trương kêu to lên, đi đến bên cạnh Lý Thanh Vân, vỗ vai hắn nói: “Người anh em này của tôi ung dung thản nhiên xây xong một căn biệt thự giá trị một triệu, cũng không nói mình có tiền, mua một chiếc xe vài trăm ngàn cũng không nói mình có tiền, một công ty sản phẩm nông nghiệp xanh giá trị mấy chục triệu cũng không nói mình có tiền, Lỗ Thành Công cậu ta tính là gì?”

Cảm thấy lực chú ý của tất cả mọi người ở đây đều tập trung lên trên người mình, đều há hốc miệng, không thể tin nổi chuyện mình vừa nói, Hồ Đại Hải cảm thấy rất có thành tựu, sau đó vỗ ngực mình nói: “Tài sản của tôi con mẹ nó mấy trăm triệu, cũng không nói mình có tiền, bởi vì tiền này do ông bô của tôi kiếm được, tôi con mẹ nó ngại nói ra. Nhưng mà, hiện giờ ông bô sinh bệnh, toàn bộ công ty xây dựng này giao cho tôi quản lý, tôi muốn khiêm tốn cũng không được.”

Lý Thanh Vân xấu hổ, thằng cha này khoe khoang như vậy, còn khiêm tốn? Được rồi, cậu định khoe của, bạn bè ủng hộ, nhưng cậu đừng kéo cả tôi ra chứ. Xem ra mình để cho thằng ngốc này giữ bí mật là mình tìm nhầm người. Một phen hội đồng học biến thành hội khoe khoang, thật sự không hay ho.

Hồ Đại Hải vừa gầm lên, lập tức kinh hãi mọi người, tuy rằng có người không tin toàn bộ lời hắn nói, nhưng phần lớn đều hơi đáng tin. Ví dụ như khi đi học, đã có người âm thầm đồn đại, nói trong nhà Hồ Đại Hải có tiền, nhưng không có ai chứng thực, hôm nay nhận được chính miệng hắn thừa nhận, lúc này mới chứng thực lời đồn đại trước đó.

Vào lúc này, Lỗ Thành Công mang theo Tần Dao và Hứa Tĩnh Thủ xuất hiện ở cửa, vô cùng sang sảng nói đùa, giống như không hề để ý đến chuyện bạn trai mới của nàng không phải là mình.

“Tần Dao, nghe nói hiện giờ Lý Thanh Vân đăng ký mấy công ty, làm ông chủ lớn, sao em lại chia tay cậu ta vậy? Ha ha, em bỏ lỡ một tên giàu sụ.” Lỗ Thành Công còn không biết chuyện xảy ra bên trong, cho rằng nói như vậy là có thể đả kích Lý Thanh Vân.

Nhưng mà bạn trai mới của Tần Dao là Hứa Tĩnh Thủ thì không thích nghe lời này, lập tức cười lạnh nói: “Chuyện cười này không hề buồn cười, chỉ cậu ta một dân quê còn đòi mở công ty? Sao tôi không nghe nói vậy? Không phải tôi đang khoác lác, ở thành nhỏ kia của bọn tôi, cậu ta mở bao nhiêu công ty, tôi sẽ để cho cậu ta đóng cửa bấy nhiêu công ty.

Bình Luận (0)
Comment