Nông Gia Tiên Điền (Dịch)

Chương 87 - Cầm Nã Thuật Trao Đổi Đến

Bởi vì các bà con quá nhiệt tình, không ngừng mời rượu, Lý Thanh Vân uống nhiều quá, tránh thoát một kiếp của mẹ, ngáy ò o ở trong lều dưa.

Ban đêm đổ mưa to, tuy rằng có kêu hai con chó săn đi tuần tra, nhưng không tìm được dã thú đã gây họa dưa hấu.

Trời vừa mới sáng, Lý Thanh Vân đã nhận được điện thoại của Tôn Đại Kỳ, thúc giục hắn nhanh chóng đưa thiết bì thạch hộc đến, cần tươi mới.

Lý Thanh Vân đáp lời, tiến vào trong tiểu không gian để hái.

Hắn tìm được tổng cộng ba cây thiết bì thạch hộc ở trong núi, tuy rằng cành lá thật nhiều, nhưng nếu như không phải bà Phó cần dùng gấp, hắn mới tiếc cắt. Bởi vì mùa này đúng là lúc phân cành, có thể biến một gốc cây thành hơn mười cây, lấy linh khí và sai lệch về thời gian ở trong tiểu không gian, có thể nhanh chóng đào tạo ra một mảng lớn.

Lý Thanh Vân rối rắm cắt mười cành lá hơi già, bọc vào trong túi ni lông. Sau đó chia ba cây thiết bì thạch hộc này ra thành mười mấy cây nhỏ, mỗi cây chỉ mang theo hai ba cành lá, tưới nước suối lên, yên tâm chờ đợi chúng nó tiếp tục sinh trưởng mạnh.

Bận rộn phân cây thiết bì thạch hộc xong, lại tuần tra một vòng tiểu không gian, phát hiện hình cầu mặt đất tiểu không gian biến hóa không lớn, giống như không có động lực. Lý Thanh Vân không rõ nguyên nhân, nghe hải đông thanh Nhị Ngốc Tử ầm ĩ muốn ra ngoài, nên dứt khoát dùng linh thể mang theo nó, cùng ra tiểu không gian.

Linh thể ra bên ngoài cũng có thể di động trên phạm vi nhất định. Nhưng ở ngoài không gian, linh lực tiêu hao cực kỳ nhanh chóng. Bình thường Lý Thanh Vân không thử năng lực của linh thể ở bên ngoài, hải đông thanh vỗ cánh, bay vào tận trời, vèo một tiếng, không thấy bóng dáng.

Kim Tệ và Đồng Tệ theo thường lệ canh giữ ở lều cỏ, ban đêm trời đổ mưa nên hơi ẩm ướt, chúng nó mới vào trong lều cỏ ngủ, nhưng vẫn ở chỗ cửa. Vô cùng cảnh giác, nghe được động tĩnh lập tức nhảy lên, ư ử vài tiếng, lắc đầu vẫy đuôi đòi đồ ăn.

Hai đứa nó cũng là đồ ăn hàng, khi không có người, Lý Thanh Vân chưa bao giờ sẽ keo kiệt cá nước ngọt không gian làm đồ ăn cho chúng nó. Trên đất thật ẩm ướt, hắn không tiện đi kiểm tra ruộng, chỉ đành phải mang theo hai con chó săn vừa ăn no đi đến bờ hồ.

Trong một đêm, nước sông tăng lên không ít, xem ra đêm qua mưa rất lớn.

Các công nhân của công trường đã đang bận rộn, bởi vì nhân thủ đầy đủ, nền đã làm xong, tầng hầm ngầm đã thành hình thái ban đầu, các công nhân đang bận rộn cắt thép.

Đội xây dựng Hồ Đại Hải tín nhiệm làm việc ra sức, bảo đảm xây dựng biệt thự này đến rắn chắc, cho dù động đất đều không sợ.

Đến phòng bếp trong công trường húp chút cháo loãng và bánh bao, rồi lái xe lên trấn trên, đưa thiết bì thạch hộc cho Tôn Đại Kỳ.

Đường vòng cũng đi không tốt, đêm qua mưa lớn, rất nhiều chỗ trũng đều thành vũng nước, may mà Longhorn gầm cao, dám vọt tới.

Đến y quán Xuân Thu, Lý Thanh Vân giao thiết bì thạch hộc bọc trong túi ni lông vào trong tay ông nội, để ông xử lý. Còn về ăn sống hay chế biến thành thiết bì phong đấu thì đó là việc của bác sĩ, hắn không xen vào.

Tôn Đại Kỳ ở đây, ông cũng biết thiết bì thạch hộc, thấy Lý Xuân Thu gật đầu, nói cây này chất lượng tỉ lệ vô cùng tốt, là đồ hoang dại bản địa khó được, lúc này mới yên tâm, kéo tay Lý Thanh Vân định dạy cho hắn Cách Đấu thuật ở trong quân.

“Vào lúc này sao? Không tìm ngày tốt, thắp hương dập đầu?” Lý Thanh Vân kinh ngạc nói.

Tôn Đại Kỳ khinh thường kêu ầm lên: “Ha, lại không phải thu ngươi làm đồ đệ, thắp hương cái gì, dập đầu cái gì? Học nhanh lên, sau khi học xong, ta thanh toán xong tiền hàng, không thiếu nợ nhau. Ta cũng không hù ngươi, ta có bảy mươi hai chiêu Tiểu Cầm Nã, ba mươi sáu chiêu Đại Cầm Nã, Tiểu Cầm Nã là Cách Đấu thuật, Đại Cầm Nã là Bác Sát thuật. Không phải là Cách Đấu thuật phổ biến ở trong quân, mà do ta dốc hết tâm huyết, kinh nghiệm đánh giết cả đời tổng kết ra tập hợp thành, không phải tinh anh của bộ đội đặc chủng không truyền, ba tháng học cấp tốc, cả đời được lợi.”

“…” Lý Thanh Vân không có cách nào với lão già này, chuyện rất thần thánh ở trong lòng hắn, ông già này lại không hề quan tâm nhiều, không khác gì ăn cơm uống trà. Tùy tiện một thời gian, tùy tiện một địa điểm, lại đều có thể dạy? Cũng không biết thứ ông ta muốn dạy có mạnh không, nghe tên giống như thật rẻ mạt, cảm giác chiêu thức có thể mua được ở quầy sách ở ven đường.

Lý Xuân Thu thở dài một tiếng, hơi không vui khoát tay quát: “Đừng dạy quyền thuật ở đại đường y quán của ta, muốn học thì ra tiểu viện đằng sau kia. Cách Đấu thuật gì, Bác Sát thuật gì, đều là trống rỗng. Luyện võ không luyện công, đến già công dã tràng. Ở trong thế giới võ học, không có cách nói học cấp tốc, càng không có đường đầu cơ trục lợi.”

Tôn Đại Kỳ vừa nghe, lập tức không vừa ý, nhảy dựng kêu ầm lên: “Lý Xuân Thu, ông có ý gì? Ông dám chất vấn võ nghệ của tôi hả? Không phục chúng ta ra luyện một chút, để cho ông nếm thử sự lợi hại của Đại Cầm Nã Bác Sát thuật của tôi.”

“Hừ! Ông tu luyện nội gia quyền bao lâu mới cô đọng ra ngoại gia quyền tinh giản trong lòng ông rõ ràng. Cố tình tu luyện, hại người hại mình, ra tay không nhẹ không nặng, thoáng không cẩn thận, sẽ làm ra mạng người.” Lý Xuân Thu càng thêm khinh thường, biết rõ không ngăn cản được ý định tập võ của cháu trai, dứt khoát kêu hắn hiểu rõ khuyết điểm của Cách Đấu thuật trong quân.

“Ông hiểu cái mẹ gì! Trong quân giết địch, không phải ngươi chết chính là ta mất mạng, không làm ra mạng người chỉ là trò trẻ con! Thôi bỏ đi, không nói rõ ràng với ông được.” Tôn Đại Kỳ thở hổn hển nói xong, kéo Lý Thanh Vân đi ra đằng sau.

Lý Thanh Vân lau mồ hôi lạnh, hai ông già này, mỗi ngày ầm ĩ bao nhiêu lần đây? Thật sự không biết vì sao hai người như vậy lại còn có thể trở thành bạn bè? A… có lẽ bởi vì một người phụ nữ nào đó nên mới có thể duy trì tiếp được, bằng không hai người trở thành kẻ địch ngươi chết ta sống cũng không sai.

Ra đến sau nhà, Lý Thanh Vân thấy bà nội và bà Phó đang ở trong bếp nấu cơm, lên tiếng chào hỏi với hai bà, đã bị Tôn Đại Kỳ gọi vào trong sân, cũng không cho hắn thời gian giải tỏa tâm trí, đã lập tức giảng giải.

“Cầm Nã thuộc về một trong các loại quyền Trung Quốc, đặc điểm của nó là không cần binh khí, chỉ chọn dùng các thủ pháp dùng tay đánh nhau, lợi dụng nhược điểm của các khớp thân thể, huyệt đạo và các bộ phận quan trọng, đánh gây đau đớn trên thân thể đối phương mà bó tay chịu trói. Cầm Nã thuật diễn biến ra từ trong quyền thuật Trung Quốc, trong chiêu thức mỗi nhà mỗi phái đều cất giấu Cầm Nã Cách Đấu thuật.”

“Cũng có thể hiểu thành như thế này, Cầm Nã Cách Đấu thuật tinh giản ra từ trong bộ quyền pháp, là bản tinh hoa của bộ quyền pháp, thực dụng lại mau lẹ, dễ dàng học tập, dễ dàng bắt đầu, dễ dàng thực chiến. Do đó, mỗi một lưu phái đều có một bộ đấu pháp của bản thân, đều có một bộ Cách Đấu thuật của bản thân, phát triển cho tới hôm nay, có thể coi là Cầm Nã Cách Đấu thuật.”

“Cách Đấu thuật không nhất định là Cầm Nã, nhưng Cầm Nã chắc chắn thuộc về Cách Đấu thuật. Ở trong thực chiến, hai loại tuy hai mà một. Ở trong lý giải của ta, Cầm Nã là thuật Cách Đấu kỳ diệu phản khớp xương và điểm huyệt vị, có thể mượn sức người, thuận theo thế người, lấy điểm mấu chốt, khéo léo phá vỡ. Cầm Nã thủ pháp thường dùng có các thủ pháp xảo diệu phản các khớp xương và điểm huyệt như tỏa, khấu, điêu, triền, nã, thuận, ninh, điểm, kích, áp vân vân, dùng để khiến cho thân hình đối phương cứng đờ hoặc đau đớn mà mất đi năng lực chống trả, từ đó khống chế và bắt giữ đối phương. Ở trong quá trình Cầm Nã, kích (đập, nện, đánh) cũng rất quan trọng, nếu như đánh ngất xỉu đánh chết đối thủ, Cầm không được Nã không ổn cũng không có vấn đề gì.”

“Trước khi học tập, ngươi nhất định phải nhớ kỹ tôn chỉ của Cách Đấu thuật trong quân, đó là đánh ngã kẻ địch, bảo vệ bản thân. Chỉ cần ở dưới tôn chỉ này, sử dụng thủ đoạn gì đều không thẹn.”

Lý Thanh Vân xem như phục lão già này rồi, thảo nào ngoan độc như vậy, hóa ra tư tưởng võ thuật của hắn là dùng mọi biện pháp có thể, không quan tâm mèo đen hay mèo trắng, chỉ cần bắt được chuột đều là mèo tốt. Nếu như ở cổ đại, ông ta nhất định là cao thủ tà phái, ít nhất cũng là nhân vật trưởng lão ma giáo linh tinh.

Tiếp theo, đầu tiên Tôn Đại Kỳ biểu thị tư thế chiến đấu cơ bản, cùng với chỉnh sửa tư thế ở trong hoàn cảnh khác nhau, trên núi dùng tư thế gì để đối địch, những việc cần chú ý trong tư thế đối địch khi ở trong rừng, tinh hoa chiến đấu trong xe đang di chuyển, điểm chủ chốt khi đánh nhau trong bóng tối… Sau đó dạy Lý Thanh Vân đánh lộn làm sao khi tiến lên, lùi lại, dời bước, bước chớp nhoáng.

Phương pháp dạy học này, chỉ giảng kết quả nghiên cứu, không giải đáp nguyên nhân. Bắt chước được tiêu chuẩn, vậy là đúng, bắt chước không đạt tiêu chuẩn, đó là sai. Về phần điều chỉnh linh hoạt khi đối địch, còn không phải tay mơ có thể nắm giữ.

Lý Thanh Vân uống nước suối không gian trong thời gian dài, trí nhớ siêu mạnh, năng lực phối hợp thân thể cũng đạt đến một trình độ kinh người, cho dù Tôn Đại Kỳ dạy hắn cái gì, hắn đều một lần nghe là hiểu, sau đó bắt chước hoàn mỹ ra. Lúc này không phải là lúc suy một ra ba, hắn cũng không lắm miệng, do đó học được cực nhanh. Chờ khi bữa sáng làm xong, Lý Thanh Vân đã học xong toàn bộ Cầm Nã thủ pháp, bộ phận quan trọng ở trên thân thể cũng ghi nhớ toàn bộ trong lòng.

Thiên phú tập võ này, Tôn Đại Kỳ nhìn xem đến trợn mắt há hốc mồm, đột nhiên gào to: “Lý Xuân Thu, ông đồ khốn kiếp này, ông hủy một thiên tài tập võ! Ôi má ơi, nếu như mười năm trước tôi nhìn thấy cháu nội ông, tôi nhất định thu nó làm đệ tử y bát!”

Lý Xuân Thu hừ lạnh một tiếng, không quan tâm đến Tôn Đại Kỳ, nhưng trong lòng có tư vị gì, chỉ có bản thân hắn hiểu rõ.

“Ăn cơm ăn cơm thôi, có chuyện gì chờ ăn cơm xong lại nói. Phúc Oa, cháu còn chưa ăn sáng đúng không, mau đến đây rửa tay, bà nội làm đậu hũ Ma Bà cháu thích ăn nhất đây này.”

Lý Thanh Vân không biết bản thân có thiên phú tập võ cái gì, nếu như không có nước suối không gian cải thiện cơ năng thân thể, bản thân tối đa chỉ có sức chịu đựng mạnh, không có ưu điểm gì. Nhưng bây giờ thì không giống vậy, mỗi ngày một cốc nước suối không gian, tăng tốc độ, sức mạnh, sức chịu đựng, lực khống chế cơ bắp, trí nhớ, sức quan sát… của hắn lên. Trong Cầm Nã Cách Đấu, yêu cầu cơ bản nhất là nhanh chuẩn ngoan, hắn giống như không thiếu, còn nhiều thêm vài loại tổng hợp năng lực phản ứng.

Hắn đáp lại lời bà nội, ngoan ngoãn chạy tới ăn cơm. Khi ở trong phòng bếp công trường còn chưa ăn no, hơn nữa vận động nhiều, đã sớm đói bụng, vì thế vùi đầu ăn nhiều, cũng không quản hai ông cụ có vấn đề cãi nhau không ngừng.

“Bộ đội đặc chủng bình thường đã từng học rất nhiều Cầm Nã Cách Đấu thuật, nhưng đến dưới tay tôi, cũng cần phải khổ học ba tháng mới có thể chạm vào con đường. Thằng cháu nội này của ông, chỉ cần một ngày đã có thể học xong một trăm lẻ tám kiểu Cầm Nã thuật của tôi.”

“Bảy mươi hai đường Tiểu Cầm Nã ta biên soạn thành một thủ thuật, ba mươi sáu kiểu Đại Cầm Nã khác là chiêu lẻ, cần dưới tình huống đặc biệt mới có thể sử dụng ra, ra tay là phải giết, khiến cho kẻ địch khó lòng đề phòng. Chờ sau khi ăn xong dạy cả cho ngươi.”

Giọng điệu Tôn Đại Kỳ nói với Lý Thanh Vân khó có được ôn hòa một lần, không lạnh như băng giống như trước kia, nhìn ai đều không vừa mắt.

Lý Thanh Vân vội vàng nói cảm ơn hắn, nhưng trong lòng sướng, nhìn xem, bản thân quả nhiên là thiên tài, vừa học cái gì đã biết, kể cả Tôn Đại Kỳ soi mói như vậy cũng khen mình rồi. He he… chờ học xong những Cầm Nã thuật nhập môn này, lại học Hình Ý quyền chỗ ông nội, nếu như ông không dạy, vậy lấy nước suối không gian và rau quả không gian để uy hiếp ông.

Bình Luận (0)
Comment