Mẹ Chu chưa từng nghĩ tới.
Trong lúc bà mang thai, sẽ phát hiện chồng mình ngoại tình.
Khi biết điều đó, trái tim bà gần như tan nát.
Vì ông ấy, bà đã cùng người gia đình nháo đến cắt đứt quan hệ, kết quả.............Chỉ nhận lại được là sự phản bội.
Bà ấy đã nghĩ đến việc ly hôn và nhiều giải pháp khác nhau.
Chỉ duy nhất không nghĩ tới.
Người ở bên cạnh cùng chồng bà lại em gái của bà.
Kết quả là sau khi sinh con xong, mẹ Chu bị trầm cảm nặng.
Cùng với việc chứng kiến
cảnh em gái mình hàng ngày quanh quẩn ở trong nhà, mẹ Zhou càng suy sụp hơn.
Trong cơn tức giận, bà đã đề nghị ly hôn với cha Chu.
Tuy nhiên, không những bị từ chối, mà cha Chu còn đem nhốt bà lại trong phòng.
Cha Chu đang chuẩn bị bàn chuyện làm ăn, nếu trong lúc đó ly hôn, sợ dự án sẽ có vấn đề, dù sao đối tác cũng có chút quan hệ với người nhà mẹ Chu.
Nhưng không ai nghĩ rằng đến lúc cha Chu thả mẹ Chu ra.
Chỉ còn lại một cổ thi thể.
Mẹ Chu đã tự sát.
Sau khi gia đình mẹ Chu biết chuyện, họ lập tức tống cổ cha Chu vào tù.
Tuy nhiên, không lâu sau khi Chu Kình Hoán được sinh ra không bao lâu, nhà mẹ đẻ không đành lòng nhìn anh ấy không cha không mẹ, trong nhà còn cô con gái nhỏ đang sống chung.
Sau khi nói rõ sự thật, trong cơn tức giận, người nhà của mẹ Chu đã cắt đứt mọi quan hệ của với con gái nhỏ cả đời không bao giờ qua lại với nhau.
Chu Kình Hoán cũng bị bắt đi.
Được nuôi dưỡng bên cạnh bà ngoại.
Sau đó, cũng không có quay lại Chu gia.
Có thể có quả báo thực sự trêи thế giới này.
Cha Chu kết hôn với người mà ông ta tự nhận là tình yêu đích thực của mình, nhưng trong nhiều năm, ông vẫn chưa có một đứa con nào.
Cha Chu đương nhiên dành một chút tâm tư cho Chu Kình Hoán.
Còn đối với Chu Kình Hoán mà nói.
Chỉ cảm thấy dị thường ghê tởm.
Chỉ tiếc rằng, cha Chu và tình yêu đích thực của ông ta không biết tự hiểu lấy, bọn họ biết rõ là anh ấy chán ghét thậm chí là hận bọn họ, ngược lại bọn họ là không biết xấu hổ mà chạy đến tìm việc........
Đã không nuôi dưỡng anh ấy còn hại chết mẹ anh ấy, cho nên lấy mặt mũi từ đâu? Mà cảm thấy rằng anh ấy có thể đứng và nói chuyện với bọn họ một cách bình thường?
Đây không phải là đầu óc có vấn đề?
Chu Kình Hoán trong mắt toàn là u ám.
Vì không còn quan hệ tình cảm, dễ gần nhau rồi tan đàn xẻ nghé, không muốn ly hôn, thậm chí còn để bồ nhí lượn qua lượn lại trước mặt mẹ Chu, cho đến khi đem người kϊƈɦ thích đến nghiêm trọng, rồi mới thu liễm lại một chút.
Ah, tại sao anh ấy không động thủ giết đôi cẩu nam nữ kia?
Nói đến đây.
Trà Trà nắm chặt quả đấm nhỏ, vẻ mặt rất không vui, tức giận nói với Chu ca ca: "Chu ca ca! Anh đừng buồn, nếu sau này gặp lại hai người bọn họ, em gặp một lần liền đánh một lần, đánh đến bọn họ xin tha mới thôi!"
Sớm biết trước như vậy trước đây gặp mặt, cô liền trực tiếp đánh trước một trận lấy chút lợi tức!
Cư nhiên xấu xa như vậy?
Quá đáng!
Bắt nạt Chu ca ca của cô lúc không ai bảo vệ!
Tức giận nga, muốn đánh người.
Trà Trà phồng má, cuối cùng khi cô ấy tức giận, răng rắc một tiếng, cô đã cắn nát cây kẹo.
Ồ, cảm xúc hơi một chút không khống chế được.
Chu Kình Hoán híp mắt, nghiêng người về phía Trà Trà, nhẹ giọng nói.
"Trà bảo bảo, Chu ca ca của em yêu cần em ở bên cạnh cả đời, nếu không, Chu ca ca của em có lẽ sẽ không sống nổi nữa."
Giọng nói trầm thấp xen lẫn một chút cô đơn.
Trà Trà sững người một lúc, nhanh chóng bắt tay to của anh, lo lắng nói: "Chu ca ca, anh đừng nghĩ không thông suốt, em em sẽ ở bên cạnh anh, em đã nói sẽ ở bên cạnh anh, liền nhất định giữ lời, đừng sợ a, em ở đây!"
"Em ở đây, anh liền không sợ bất cứ điều gì." Anh chỉ sợ, thế giới này có tất cả mọi thứ, ngoại trừ không có em...............