Thực mau, không ít cung nữ trong cung, ngầm đều biết một sự kiện.
Đó chính là Hoàng Thượng thực sủng vị Tiết nhị tiểu thư ở tẩm điện kia.
Vạn sự phục tùng.
Ngay cả khi cả người thô bạo, lúc gặp vị kia cô nương kia, ngay lập tức tất cả đều biến mất.
Mới đầu, khi tin tức này truyền ra tới, còn có rất nhiều người không tin, nhưng là lúc sau càng ngày càng nhiều người nhìn thấy, cái gọi là lời đồn cũng liền xem là đã được chứng thực.
Tin tức này, truyền tới cuối cùng, toàn bộ thái giám trong cung, thị vệ, không sai biệt lắm đều đã biết một ít.
Thậm chí, ngay cả ngoài cung không ít đại thần cũng biết được.
Vì thế......
Phủ tướng quân nghênh đón không ít lễ vật của đại thần.
Tiết phụ, "............" Không có thời gian!
Lão tử đang rất bận!
Không gặp ai hết!
Không biết ông đang giúp cẩu......Giúp đỡ hoàng đế âm thầm quan sát nhất cử nhất động của Đế Hàn Sơ sao?
Lại nói tiếp, cũng thật kỳ quái.
Mấy ngày nay, Đế Hàn Sơ bên kia cư nhiên không có một chút động tĩnh, không biết còn cho rằng Đế Hàn Sơ đã yên lặng tính toán xong kế sách tiếp theo.
Nhưng......
Theo ý kiến của Tiết tướng quân, ước chừng, đây là bình yên trước bão táp.
Một người như Đế Hàn Sơ, tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy.
Huống chi, lúc trước náo loạn nhiều như vậy.
Hai nữ nhi của ông, suýt chút nữa đã bị Đế Hàn Sơ súc sinh kia lừa gạt!
Ngẫm lại liền cảm thấy tức giận.
Nếu có cơ hội, nhất định phải đem người kéo qua trói lại đánh một trận!
Nếu không, cơn tức giận trong lòng ông khó có thể tiêu tan!
Lại qua hai ngày.
Vẫn như cũ gió êm sóng lặng.
Trà Trà tuy vẫn luôn ở tẩm điện ăn ăn uống uống, nhưng vẫn là có thể biết được một ít.
Hôm nay.
Trà Trà bỗng nhiên chủ động nhắc một câu.
"Đế Hàn Thành, ta gần đây thật nhàm chán a! Không ai chơi cùng ta, nếu không, ngươi giúp ta gọi nha hoàn Hồng La lúc trước ta vẫn luôn mang theo bên người cũng tiến cung đi......"
Đế Hàn Thành, "Ta ở bên cạnh nàng còn chưa đủ sao?" Vì cái gì còn muốn một cái nha hoàn?
Như thế nào nhiều người và đồ vật kỳ quái cùng hắn tranh sủng?
Nghe được người nào đó hỏi lại, Trà Trà liếc hắn một cái.
Tiếp theo.
Đôi mắt ướt át nhìn chằm chằm hắn, còn cố ý hướng về phía hắn chớp chớp mắt, tay nhỏ thuận thế nắm lấy góc áo hắn.
Đế Hàn Thành sắc mặt thay đổi, "......Ta, ta hiện tại lập tức cho người đi làm!"
Ném xuống lời này, hắn giống như hoảng hốt rời khỏi tẩm điện.
Từ trước đến nay bước đi thong dong, hiện tại lại dị thường hỗn độn, thậm chí bộ dáng kia, cũng vô cùng hoảng loạn.
Trà Trà mặt đầy ý cười, "Thất Thất, chiêu này thật đúng là dùng khá tốt nha!" Lần sau lại tiếp tục!
Đế Hàn Thành đi đến bên ngoài tẩm điện, trong lòng không khỏi có chút vi diệu.
Hơn nữa, hiện tại cả người hắn, đầu óc đều là bộ dáng làm nũng của tiểu cô nương.
"......"
Đế Hàn Thành không nhịn được nói thầm một câu: Nói liền nói, làm nũng cái gì chứ!
Ai có thể chịu được a?
Không thể hảo hào nói chuyện sao?
Giữa trưa cùng ngày.
Hồng La liền được tiến cung, nhìn thấy Trà Trà, vẻ mặt tràn đầy vui mừng.
Vừa mới chuẩn bị gọi, đã bị Đế Hàn Thành ở bên cạnh Trà Trà doạ sợ tới mức cả người run lên, vội vàng quỳ trêи mặt đất hành lễ.
Đây là hoàng cung, không thể so với phủ tướng quân.
Trước khi đến, Tiết tướng quân đã cố ý căn dặn quá.
Trà Trà nhìn Hồng La một cái, cười đến đặc biệt đặc biệt ngọt.
"Hồng La? Phụ thân của ta thế nào!"
Cô mấy ngày nay cũng chưa từng nhìn thấy phụ thân.
Đế Hàn Thành cũng không cho cô đi ra ngoài, cả ngày liền ăn ăn uống uống......Ai, cô theo bản năng sờ sờ bụng, nga, còn tốt còn tốt......Không có mập lên!
"Nhị tiểu thư, tướng quân rất tốt......" Hồng La bất an nói.
"Được rồi." Trà Trà nghiêng đầu, nhìn sắc mặt miễn cưỡng của Đế Hàn Thành, "Ngươi không phải còn có việc sao? Ngươi đi đi......"
Đế Hàn Thành, "............"