Tiết phụ đột nhiên rống giận, cả triều đình đại thần vẻ mặt mộng bức.
"......"
Kia chính là hoàng đế a!
Ngươi ngươi ngươi......Không thể chờ đến lúc hạ triều rồi nói sao, tại sao lại không cho Hoàng Thượng mặt mũi như vậy?
Chúng đại thần thầm nghĩ: Xong rồi.
Liền tính Hoàng Thượng lại thích Tiết gia nhị tiểu thư.
Tiết tướng quân cũng không thể như vậy a!
Này quả thực là chính mình tìm đường chết! Làm trò ở trước mặt nhiều người như vậy, muốn khiêu chiến uy nghiêm của Hoàng Thượng sao?
Huống chi, cái ý tứ kia của Hoàng Thượng, rõ ràng chính là muốn phong Tiết nhị tiểu thư làm hoàng hậu.
Chính là như thế, ngươi có phải là bị ngốc không?
Như thế nào có thể nói không đồng ý?
Lập hậu, vậy tương lai ngươi chính là nhạc phụ của Hoàng Thượng.
Phủ tướng quân từ đây đã có thể nâng cao một bước, mọi người tỏ vẻ, không nghĩ ra, thật khó hiểu......
Chuyện tốt như vậy, nếu là rơi xuống đầu bọn họ, bọn họ chỉ biết hoan thiên địa hỉ, khua chiêng múa trống chúc mừng.
Đế Hàn Thành nhìn Tiết phụ, hoàn toàn không có cảm thấy chột dạ.
"Tiết tướng quân, ngươi hiểu lầm, nếu là không tin, chờ đến lúc hạ triều, ngươi có thể theo trẫm đi một chuyến đến Ngự Thư Phòng nói chuyện."
"......Được rồi." Nói chuyện.
Ông muốn cùng Trà Trà hảo hào nói nói chuyện.
Hỏi một chút mấy ngày nay, có phải hay không bị cái tên Đế Hàn Thành không biết xấu hổ này lừa gạt!
Nữ nhi của ông ngoan như vậy, đơn thuần như vậy, làm sao có thể là đối thủ của con sói đuôi to kia?
Tiết tướng quân càng nghĩ càng tức giận, hận không thể ngay lập tức tiến lên, đem Đế Hàn Thành xách lại đây hỏi một chút hắn rốt cuộc đã làm cái gì, nói cái gì!
Các đại thần còn lại, tất cả đã sớm bị tình huống này dọa đến không biết phải làm sao.
Nội tâm hoảng sợ.
Tiết tướng quân không cho mặt mũi như vậy, mà Hoàng Thượng cũng không so đo?
Còn bình tĩnh mà mời Tiết tướng quân đến Ngự Thư Phòng nói chuyện?
Tình huống này, hắn rốt cuộc xem vị Tiết nhị tiểu thư kia quan trọng đến mức nào a!
Sau khi hạ triều.
Ngự Thư Phòng.
Tiết phụ vẻ mặt phẫn nộ ngồi trêи ghế, bên cạnh có trà và điểm tâm, ông cũng không liếc mắt một cái.
Đôi mắt thường hướng ra cửa.
Ngẫu nhiên cũng sẽ liếc mắt Đế Hàn Thành ngồi phía trêи một cái.
"......" Lừa gạt nữ nhi của ông, mặc kệ là ai, đều không phải thứ tốt!
Ước chừng một lát sau.
Trà Trà ôm điểm tâm, khoan thai tới muộn.
Cô vừa tiến vào, liền nhìn thấy Đế Hàn Thành tâm tình còn tính không tồi, cùng vẻ mặt tức giận của phụ thân.
"???" Đã xảy ra chuyện gì a?
"Phụ thân? Người làm sao vậy?" Cô hỏi.
Đồng thời, cầm một khối điểm tâm đưa đến trước mặt Tiết phụ.
Tiết phụ nhìn thấy nữ nhi vẫn là giống với trước khi vừa mềm lại ngoan ngoãn, đáy lòng mềm đến rối tinh rối mù, chỉ cảm thấy Đế Hàn Thành không phải thứ tốt.
Tiểu cô nương ngoan như vậy, như thế nào lại không biết xấu hổ mà xuống tay?
"Trà Trà, con nói cho phụ thân, con cùng cùng Hoàng Thượng rốt cuộc là chuyện gì?"
Tiết phụ sắc mặt đen xì dò hỏi.
Trà Trà đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó nghiêm túc nói, "Chuyện gì là sao? Không có chuyện gì a......Phụ thân, người yên tâm, hắn không có khi dễ con, con thực tốt!"
Phụ thân đối với Đế Hàn Thành đã có hiểu lầm quá sâu.
Cô thở dài trong lòng, ngay sau đó, lại tiếp tục khích lệ Đế Hàn Thành một chút.
Đánh giá như vậy, sẽ làm ấn tượng của phụ thân đối với Đế Hàn Thành tốt lên một chút.
Nhưng mà, cô vừa mới khen xong.
Liền phát hiện sắc mặt của phụ thân càng ngày càng đen......
Đen đến dọa người.
Thế cho nên.
Trà Trà dừng lại một chút, yên lặng nhìn về phía Đế Hàn Thành, ánh mắt dò hỏi: Ngươi lại trêu chọc phụ thân???
Đế Hàn Thành vẻ mặt vô tội: Ta không có, không phải ta, ta thật ủy khuất!
Trà Trà: Được rồi.
Tiết tướng quân đem động tác và biểu cảm của hai người thu hết đáy mắt, "......"
Đột nhiên cảm thấy thật đau lòng.
Liền như vậy ở trước mặt ông liếc mắt đưa tình......
Không được, ông không chịu nổi, ông muốn ở một mình yên lặng một chút.
Ông vô pháp tiếp thu nữ nhi thật sự bị Đế Hàn Thành lừa gạt bắt đi!!!