Sảnh trước phủ Thừa tướng sảnh ngoài.
Ninh Tương đứng ở một bên, cúi đầu, tâm trạng đầy phức tạp.
Ông ta không nghĩ tới, Thái Tử điện hạ sẽ tự mình đưa người về.
Đương nhiên, ông ta cũng không nghĩ tới, nữ nhi lớn lên ngốc ngếch này, sẽ thật sự bắt được tâm của Thái Tử.
Chỉ là những lời đồn đãi từ trong cung truyền ra, cũng đủ làm ông ta khϊế͙p͙ sợ.
Hiện tại lại tận mắt nhìn thấy xem Thái Tử đối với Trà Trà sủng nịch có thừa, ông ta một câu cũng không nói nên lời.
Sớm biết rằng sẽ có kết quả như vậy.
Cho dù như thế nào ông ta cũng sẽ hảo hào lợi dụng quân cờ này.
Mà không phải cùng quân cờ này xé rách mặt.
Ông ta cũng không biết Thái Tử có biết được việc hạ độc lần trước hay không, nhưng lấy tình huống trước mắt tới xem, có khả năng rất lớn là Thái Tử đã biết đến.
Nói không chừng, Trà Trà để Mặc Tinh Lăng mang lá thư kia đến đây, cũng là Thái Tử cho ông một cái giáo huấn.
Nghĩ như vậy, Ninh Tương chỉ cảm thấy sau cổ của mình có chút lạnh, theo bản năng, sờ sờ đầu, sợ một ngày nào đó, đầu sẽ rơi xuống đất.
Như vậy vấn đề lại tới nữa.
Trà Trà được sủng ái như vậy, đối với phủ Thừa tướng tới nói, đến tột cùng là phúc hay họa?
Bởi vì hiện tại, ông còn đứng ở bên phái Tam hoàng tử.
Một người là không xác định được có thể hay không thượng vị thành công Tam hoàng tử, một người hiện tại đã là Thái Tử Mặc Tinh Hoàn.
Giữa hai bên, nếu nhất định muốn chọn một người, đại khái đều sẽ chọn Thái Tử Mặc Tinh Hoàn đi?
Tam hoàng tử con đường kia, mặc kệ là đi như thế nào, đều thập phần gian nan.
Giờ khắc này, trái tim của Ninh Tương, bỗng nhiên dao động.
Nếu là có thể đem nữ nhi ngốc này hảo hào hống một chút, tựa hồ cũng chưa chắc là không thể?
"Ninh Tương? Ngươi đang suy nghĩ cái gì, nhập tâm như vậy?"
Giọng nói của Mặc Tinh Hoàn phiêu phiêu truyền đến, đánh gãy suy nghĩ của Ninh Tương.
Ninh Tương vội vàng xin lỗi.
"Thần chỉ là cảm thấy, tiểu nữ nhi có thể lọt vào mắt của Thái Tử điện hạ, là đại phúc.
"
"A.
" Mặc Tinh Hoàn cười lạnh, ý vị thâm trường nhìn Ninh Tương một cái.
"Bổn Thái Tử trước khi tới đây, phụ hoàng đang viết chiếu chỉ.
"
Nghe vậy, Ninh Tương sửng sốt, viết chiếu chỉ? Viết chiếu chỉ gì?
Ông ta lặng lẽ nhìn qua Trà Trà, muốn một lời nhắc nhở, lại cứ, tiểu cô nương căn bản không nhìn ông, Ninh Tương đành phải thật cẩn thận nói, "Xin hỏi Thái Tử điện hạ! ! "
"Thánh chỉ tứ hôn, Ninh Tương ở trong phủ chờ xem.
"
Mặc Tinh Hoàn lên tiếng đánh gãy lời nói của ông ta.
Thâm ý nhìn chằm chằm Ninh Tương, ánh mắt sắc bén kia, hận không thể đem người nhìn thấu.
Mặc dù Ninh Tương ở trong triều lăn lộn nhiều năm, các loại đấu tranh rất thành thạo.
Nhưng thời điểm đối mặt với Mặc Tinh Hoàn, ông ta thật sự có chút áp lực.
Khí thế của Thái Tử quá mức khϊế͙p͙ người, ngay cả đương kim Hoàng Đế, cũng không có khí thế khϊế͙p͙ người này ! !
Mặc Tinh Hoàn quay đầu nhìn về phía Trà Trà, nhẹ giọng nói, "Ta đưa nàng hồi chỗ ở của nàng.
"
Giọng nói ôn nhu, khiến Ninh Tương kinh ngạc và hoảng hốt.
Cái loại chuyển biến thái độ này, "! ! " Quả thực chính là kinh hách.
Nhìn nhìn lại tiểu ngốc tử nhà mình, thế nhưng lại gật gật đầu, hai người ở chung, tựa hồ sớm đã định ra! !
Ninh Tương nỗ lực ngăn chặn sóng to gió lớn ở trong lòng, ông ta lần đầu tiên cảm thấy, bước cờ này đã đi nhầm.
Mặc Tinh Hoàn nắm tay Trà Trà, liếc nhìn Ninh Tương còn đang đứng sững sờ, càng thêm bất mãn, "Ninh Thừa tướng? Còn không mau cho người dẫn đường!"
Ninh Tương liền gật đầu, "Thái Tử điện hạ, mời.
"
Trà Trà đi theo bên cạnh Mặc Tinh Hoàn, nhìn thấy Ninh Tướng như vậy, chỉ cảm thấy cực kỳ buồn cười.
Bởi vì, ở trong trí nhớ của Ninh Trà.
Ninh Tương từ trước đến nay luôn vênh váo tự đắc, không hề cúi đầu, đối với mẫu tử các nàng là há miệng liền mắng, tính tình chưa bao giờ tốt.
Trà Trà ánh mắt sâu thẳm, thanh triệt con ngươi thay đổi.
Ngay khi rũ mắt xuống, đáy nhiễm thêm vài phần lệ khí.
.