Trà Trà đợi trong chốc lát, không chờ đến Thất Thất trả lời.
Cô lại gọi một tiếng, "Thất Thất? Ngươi có đang nghe không?"
Ngày thường, gọi một tiếng Thất Thất, là có thể nghe được âm thanh của nó, hôm nay sao lại thế này?
【 đang nghe! ! Chẳng qua, Trà Trà vấn đề này, vượt qua phạm vi tri thức của hệ thống, vô pháp đưa ra giải đáp, nhưng mà, căn cứ theo số liệu thống kê, hành vi này của ký chủ, đại khái có thể gọi là động tâm.
】
"Động Tâm?"
【 Đúng vậy.
】
"Được rồi.
"
Trà Trà đánh lên tinh thần, từ trên giường ngồi dậy, sau đó đứng dậy rửa mặt.
Không biết hôm nay, Ninh Tương và Ninh Biết có lại tìm việc gây phiền toái hay không, sau những việc trải qua ngày hôm qua, hẳn là một chốc sẽ không chạy tới gây phiền phức.
Bất quá, không quan trọng.
Dù sao tới đây gây phiền phức cũng không sao, tiếp tục dọa bọn họ!
Dọa không sợ, liền động thủ đánh!
Tóm lại đây là việc nhỏ, không cần phải hoảng hốt, ổn định!
Suốt một ngày qua đi.
Trà Trà trong viện gió êm sóng lặng.
Không có ai tiến đến quấy rầy.
Đến nỗi cơm sáng, cơm trưa cùng với cơm chiều, cũng đều là Mặc Tinh Hoàn cho người đưa tới đây.
Nhưng loại bình yên này, lại không giống như là bình yên bình thường.
Ngược lại giống như bình yên trước sống gió.
Sau khi dùng cơm chiều xong.
Mặc Tinh Hoàn thuần thục nhảy cửa sổ đi vào.
Trà Trà bình tĩnh liếc hắn một cái, không có kích động giống như ngày hôm qua.
Ô, cô đã suy nghĩ một ngày.
Tuy rằng cô động tâm với Mặc Tinh Hoàn, nhưng là, cô không thể biểu hiện rõ ràng ra như vậy, cô muốn khống chế được chính mình.
Không thể tùy tùy tiện tiện nhào qua.
Ừm! Chờ hắn tới đây!
Ngay sau đó, Mặc Tinh Hoàn đi qua, đứng ở bên cạch nàng, ôn nhu nói, "Trà Trà, cùng ta trở về đi.
"
Trà Trà sửng sốt, "???"
Kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn.
Từ từ, đây cùng với cô nghĩ không quá giống nhau.
Nhanh như vậy liền cùng hắn trở về sao?
Ai, ta mới ở phủ Thừa tướng có một ngày thôi a!
Cô có chút nghi hoặc, "Đã phát sinh ra chuyện gì rồi sao?"
Mặc Tinh Hoàn gật gật đầu, "Đúng vậy.
"
"Ninh Tương đã cùng Tam hoàng tử âm thầm liên hệ, mấy ngày gần đây, sẽ có động tác, ta lặng lẽ đem nàng mang về cung trước, phòng ngừa Ninh Tương muốn đối với nàng xuống tay.
"
Hắn trịnh trọng nói.
Bắt đầu từ ngày hôm qua khi nàng đến phủ Thừa tướng, hắn vẫn luôn thật cẩn thận che chở.
Ninh Tương người này, tàn nhẫn độc ác.
Hiện tại đã cùng Mặc Tinh Lăng định bước cuối cùng rồi, rất có thể muốn ra tay.
Mặc kệ thấy thế nào, đều không thể để Trà Trà lưu lại nơi này.
Chẳng qua, hắn thật ra không nghĩ tới, Ninh Tương cư nhiên sẽ động thủ nhanh như vậy.
Đại khái! ! Bảo bối nhà hắn khiến cho Ninh Tương kíƈɦ ṭɦíƈɦ quá lớn.
Thế cho nên hiện tại đầu óc của Ninh Tương cũng có chút không rõ ràng lắm.
Trà Trà gật gật đầu, "Được rồi, cùng chàng trở về.
"
Bên trong Phủ Thừa tướng, cô vốn là không có bất luận đều gì để lưu luyến, một mình ở trong viện, quả thực so ở trong cung còn nhàm chán hơn.
Mặc Tinh Hoàn cười cười đem người chặn ngang bế lên, lúc đi ra cửa phòng, để lại vài tên ám vệ âm thầm thủ trong sân viện.
Thời điểm trở lại cung điện Thái Tử.
Tiểu cô nương nằm trong lòng Mặc Tinh Hoàn đã nhắm hai mắt ngủ rồi.
Hắn thật cẩn thận đem người đặt lên giường, tiểu cô nương rời đi ôm ấp của hắn, nháy mắt trở nên có chút không an ổn.
Đầu ngón tay mượt mà trắng nõn, bắt lấy góc áo của hắn.
Sau đó gắt gao nắm chặt không buông ra.
Mặc Tinh Hoàn không nhịn được bật cười ra tiếng, tiểu bảo bối nhà hắn, càng ngày càng ngoan.
Hắn duỗi tay, ngón tay thon dài có chút lạnh lẽo dừng ở trên sườn mặt nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, giống như tâm can bảo bối mà che chở.
Ngoài cửa có ám vệ tới báo tin.
Hắn rũ mắt nhìn thoáng qua góc áo của mình.
Phất tay ý bảo ám vệ tiến vào bẩm báo.
Hắn luyến tiếc đem gốc áo từ trong tay tiểu bảo bối nhà hắn kéo ra.
.