Ninh Phong tưởng tượng lung tung.
Hắn thậm chí không biết rằng bộ dáng của mình đã lọt vào mắt của Chu Kình Hoán.
Chu giáo bá cảm thấy mình thật ngốc.
Tại sao lúc trước anh ta lại chấp nhận một tiểu đệ ngốc nghếch như vậy?
Hai người rời khỏi khu dạy học, quen thuộc cửa nẻo trèo qua bức tường gần cổng.
" Chu ca, lần này chúng ta đi chơi ở đâu?"
Chu Kình Hoán không ngẩng đầu lên, "........Về nhà ngủ."
Ninh Phong ngồi dựa vào tường suýt nữa ngã lăn ra, "???"
Về nhà ngủ? Có đáng phải trèo tường trốn học sao?
Ngốc.
Mãi cho đến khi hắn đi theo đến căn hộ của Chu Kình Hoán gần trường học và nhìn thấy Chu ca vào phòng ngủ mà không nói một lời, hắn mới chắc chắn rằng Chu ca của mình thực sự trốn học để về nhà ngủ.
Hắn ngựa quen đường cũ sờ sờ cái gối, nằm trêи ghế sofa và tìm điện thoại, và bắt đầu trò chơi.
Bên trong phòng ngủ.
Chu Kình Hoán ôm chăn phát ngốc.
Chỉ cần anh ta nhắm mắt lại, sẽ xuất hiện khuôn mặt tươi cười của tiểu ngốc nghếch kia.
Lớn lên thật ra rất xinh đẹp, nhưng tại sao lại ngốc nghếch như thế?
Chu giáo bá cũng không biết, khóe môi của anh đã sớm nhếch lên.
Cho đến khi buổi sáng tan học.
Chu Kình Hoán và Ninh Phong đều không xuất hiện trong lớp nữa.
Trà Trà bề ngoài vẫn yên lặng.
Trêи thực tế, cô ấy đã liên tục phát ra tiếng bíp lặng lẽ với Thất Thất.
" Thất Thất, bọn họ có phải trốn tiết không?"
[ Đúng vậy a! Bọn họ trốn học.]
"Thật tuyệt khi trở thành giáo bá, có thể tùy ý trốn học."
[ Đúng vậy! ]
[ Ah??? ] Có điều gì đó sai sai?
[ Trà Trà, chúng ta là đưa trẻ tốt. Một đứa trẻ ngoan không thể trốn học.......]
Thất Thất cố gắng thuyết phục, lại phát hiện,Trà Trà của nó đang nhỏ giọng thì thầm và không nghe những gì nó nói.
Trà Trà, " Giáo bá = có thể trốn học, trốn học = có thể ăn bất cứ lúc nào, cho nên, giáo bá = có rất nhiều đồ ăn ngon!"
Ân, lại thêm một ngày cố gắng trở thành giáo bá!
Trà Trà rời khỏi lớp học để hướng tới tương lai và chạy nhanh về phía nhà ăn.
Cô ấy đang tìm kiếm có cái gì ngon!
Thất Thất, [........Đúng, Trà Trà nói có lý! ]
Không cần biết quá trình là gì, dù sao thì kết quả vẫn là đúng.
Cố gắng để trở thành giáo bá, không có gì sai!
Cùng lúc đó Trà Trà đến nhà ăn.
Một số học sinh tụm ba tụm bảy là thảo luận.
Các nhóm này có đặc điểm riêng.
Có một nhóm là nữ sinh.
Có một nhóm là nam sinh.
Có cả nam sinh và nữ sinh cùng với nhau.
Nhưng không có ngoại lệ, không có giáo viên, Chu Kình Hoán và Ninh Phong trong những nhóm này.
Nhóm mà Chu Kình Hoán, Ninh Phong, và giáo viên ở đó thường được gọi là nhóm chính thức của Lớp 10, trong nhóm này, ngoại trừ một số tin tức từ màn hình của giáo viên, thường sẽ không có ai phát biểu.
Tại thời điểm này, ngoại trừ nhóm chính thức.
Tất cả các nhóm riêng của họ bùng nổ.
xx: Cái quái gì vậy? Danh tính của cô gái xinh đẹp mới đó là gì?
xx; danh tính của cô ấy tạm thời không rõ ràng, nhưng cô ấy không phải là một nhân vật đơn giản.
xx: Một cô gái nhỏ dám từ chối Ninh Phong, lại dám nhìn Chu Kình Hoán, trạc trạc, giả làm heo ăn cọp!
xx:.................
Sau một số trao đổi.
Trêи diễn đàn trường cũng bùng nổ.
Không biết ai đã thực hiện một bài viết ẩn danh.
Sau khi Bạch Trà từ chối Ninh Phong, Chu giáo bá nhường đường cho cô ấy, sau khi cùng Chu giáo bá đối mặt với nhau, giáo bá và Ninh Phong đồng thời trốn học, mỗi lần nói đều thêm mắm dặm muối...........
Để cho bài đăng tràn ngập ý tưởng mới của bạn học mới cùng lớp.
Vẻ ngoài nhỏ bé xinh xắn vô song như thế nào lại có thể khiến Chu giáo bá nhìn với con mắt khác???
Một số châm chọc, một số hâm mộ và một số ghen tị.........
Mà đương sự của chúng ta hiện tại đang ăn món chua ngọt của cô trong nhà ăn.
"Ahhhh, Thất Thất ta thích ở đây, không ngờ đồ ăn trong nhà ăn của trường này cũng không tệ lắm!"
Khi ăn, cô ấy rất nghiêm túc và không thích bị ngắt lời hay phân tâm. Cô ấy chỉ muốn ăn.
Không có gì trêи vi diện trong lúc này có thể ngăn cô ấy ăn!
Đồ ăn là một loại phong cảnh trong mắt cô ấy, và cô ấy đã trở thành phong cảnh trong mắt người khác.