Edit: 1kiss
Beta: Lurcent
————————————————–
Tiểu hành tinh dùng để huấn luyện chiến đấu này đến sau nửa đêm mới bắt đầu nổi gió.
Từ Trạch túm áo khoác thật chặt, ngồi trước đống lửa lắng nghe các bạn học phụ trách gác đêm rì rầm trò chuyện, thỉnh thoảng lại cúi đầu xuống nhìn thời gian trên máy truyền tin.
Hiện tại là một giờ sáng ngày thứ hai của kỳ thi, có nghĩa là đã khoảng một tiếng trôi qua kể từ khi lũ trùng tộc có trí thông minh bạo loạn trong khu an toàn như cốt truyện tiểu thuyết gốc.
Dựa theo trí nhớ ngắn hạn của Thần Sáng Thế Từ, đây là lần đầu tiên hắn phải đối diện với ranh giới sống còn, cả người căng thẳng đến mức đổ mồ hôi hột, đã vậy mấy vị ngồi bên cạnh hắn trong lúc tán gẫu còn phất cao lá cờ tử vong [1] bằng câu nói "Sau khi cuộc thi này kết thúc, tớ sẽ ngay lập tức về nhà tỏ tình với thanh mai trúc mã của tớ".
Đờ mờ cốt truyện còn chưa chính thức triển khai đâu, nhưng sao hắn lại có cảm giác cả đội sẽ chết hết thế này?!
Thế là, cả đội liền chết hết thật.
Từ lúc hàng trăm con trùng tộc khổng lồ đang ẩn nấp bỗng nhiên nhào ra tấn công cho đến lúc toàn bộ học sinh tử trận, thời gian chỉ khoảng chừng mười ba phút, tốc độ bị tiêu diệt còn nhanh hơn cả tốc độc một tên đội trưởng gà mờ dẫn cả đội đi khám phá phó bản mới của trò chơi.
Điều may mắn nhất chính là, phó bản của trò chơi có thể quay lại từ đầu; thế giới này cũng có cơ chế quay ngược thời gian trở về.
Một giây trước Từ Trạch còn bị một con trùng tộc giống như bò cạp phá vỡ cabin buồng lái, một giây sau hắn đã được quay về thời điểm nửa đêm sóng yên biển lặng, trong đầu vẫn hiện lên rõ ràng cảnh tượng máu thịt be bét như địa ngục trần gian vừa nãy.
Hắn không thể nhịn nổi cảm giác khó chịu trong người, khom lưng xuống nôn khan hồi lâu, mãi đến khi các bạn học gác đêm khác ở bên cạnh đều tiến tới quan tâm hỏi thăm thì hắn mới thấy khá hơn một chút.
"Tôi đột nhiên có linh cảm không tốt, các cậu mau gọi mọi người thức dậy đi." Từ Trạch nhìn những thanh niên ngồi bên cạnh tạm thời vẫn hoàn toàn lành lặn khỏe mạnh, "Trong cơ giáp có chức năng quan sát ban đêm, hiện tại triệu hồi chúng ra ngay lập tức để thực hiện canh gác."
Những người bạn học này sau khi quay ngược thời gian trở về đều bị xóa sạch kí ức, thế nên bọn họ không hiểu tại sao Thần Sáng Thế Từ lại ra mệnh lệnh như vậy. Có điều nguyên chủ của khối thân thể này dù sao cũng đã đứng đầu cả khóa học suốt bốn năm liền, vẫn rất có uy tín trong học viện quân sự, vậy nên mặc dù bọn họ vô cùng mù mịt bối rối, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời làm theo.
Thế là vào lúc một giờ kém mười phút sáng, một cậu học sinh nhờ khả năng quan sát ban đêm và tầm nhìn nâng cấp của người máy liền phát hiện ra hướng tây bắc nơi bọn họ đang đóng trại có dị động đầu tiên.
Thực ra trong tiểu thuyết của Từ Trạch cũng có tình tiết nhóm học sinh bị hàng loạt con trùng tộc bao vây như vậy, nhưng dựa theo cốt truyện gốc, sự kiện đó đáng lẽ phải phát sinh vào ngày thứ ba của cuộc thi.
Ở trong nguyên tác, nam nữ chính vốn đã cùng nhau lập thành một tiểu đội năm người tác chiến từ đầu, mãi đến ngày thứ ba mới tập hợp được những học sinh may mắn còn sống sót khác, mà bây giờ Thần Sáng Thế Từ vì đảm bảo an toàn đã đồng ý lời mời nhập đội của những người khác ngay ngày đầu tiên... Thế là, tình tiết trùng tộc bao vây tấn công đồng loạt này, liền cmn cũng theo đó đến trước thời hạn.
#Thế giới này vừa mới bắt đầu đã sụp đổ rồi, làm sao đây?! #
Từ Trạch hậm hực thở dài trong lòng, sau đó dựa theo cách bài binh bố trận của nam chính Cesare trong cốt truyện gốc, ra lệnh cho tất cả các bạn học ngành Chiến đấu đều tiến vào cơ giáp, xếp thành đội hình hai vòng tròn bao vây, một vòng sử dụng vũ khí tầm gần, một vòng sử dụng vũ khí tầm xa, bảo vệ những người không phải ngành Chiến đấu ở tâm giữa.
Sau đó, chính là từng đợt từng đợt trùng tộc liên tiếp ập đến, giao chiến ác liệt với bọn họ.
Cuối cùng, vào khoảng một giờ rưỡi sáng, tất cả học sinh năm tư của Học viện quân sự Trung ương Liên Bang lại bị tiêu diệt không sót một ai lần nữa.
Lần thứ hai trở về thời điểm nửa đêm, sau khi nôn khan một lúc, Từ Trạch liền hạ lệnh toàn bộ học sinh đều phải thức dậy, cùng nhau phòng bị.
Hắn nhìn từng thiếu nam thiếu nữ vẫn còn hồn nhiên không biết vận mệnh sắp tới tàn khốc thế nào, lần lượt bước ra lều với gương mặt ngái ngủ, trong lòng lặng lẽ so sánh sự khác biệt giữa trận chiến lúc nãy với trận chiến trong tiểu thuyết gốc của hắn.
Sau đó, Từ Trạch – người đội trưởng mới vào nghề, cực kỳ không chuyên nghiệp khiến cả đội bị diệt hai lần – không thể không thừa nhận một chuyện rằng —— Sự khác biệt có lẽ chính là nằm ở chỗ, trong tiểu thuyết của hắn phe loài người có một nam chính sở hữu sức mạnh trâu bò, khả năng chiến đấu bá đạo đến mức như có thêm quải ngoại.
Mà Thần Sáng Thế Từ hắn... Mặc dù trong hai lần quay ngược thời gian trước đó, vì để bảo vệ mạng sống, tỉ lệ bắn trúng mục tiêu tầm xa của hắn đã tăng lên đáng kể dưới sự k1ch thích của nội tiết tố adrenaline [2], nhưng nếu so với nam chính vô địch thiên hạ do chính mình tạo ra, thì hắn chí ít phải làm lại tám trăm lần nữa mới bằng được.
... Mẹ nó thế giới này điên rồi chắc, nó thực sự muốn ép hắn phải đóng bộ phim 《Edge of Tomorrow》ư!?
Bị ép phải diễn bộ phim《Tinh Thần Chi Thượng: Edge of Tomorrow》mà không được trả đồng catse nào, Từ Trạch – nam chính kiêm người sáng tạo thế giới – sau đó lại dẫn dắt cả đội chết thêm 97 lần nữa.
Có khối thân thể cấp SS của nam chính, cộng thêm việc bản thân là người chân chính đặt ra giả thiết "quy tắc thao tác cơ giáp", ở lần cuối cùng khi toàn đội bị diệt, tuy của Thần Sáng Thế Từ vẫn còn chênh lệch khá nhiều so với nam chính Cesare hàng thật, nhưng hắn cũng đã không hề kém cạnh những học sinh năm tư bình thường ở Học viện quân sự.
Điều quan trọng nhất là, trong lần tử vong trước đó, bọn họ cuối cùng cũng đã xác định được gần chính xác vị trí của con trùng tộc có trí tuệ đang dẫn đầu phe địch.
"Phương vị: 30 độ đến 40 độ Tây Bắc, khoảng cách: một kilomet đến hai kilomet." Khi bắt đầu trận chiến lần thứ 100 với đám trùng tộc, Từ Trạch liền trực tiếp hạ lệnh cho tất cả những người vận hành cơ giáp có trang bị vũ khí đánh tầm xa: "Tập trung hỏa lực, nổ súng!"
Hai mươi mấy chiếc cơ giáp đồng thời nhắm một hướng tấn công, bầu trời vốn dĩ đen kịt cũng nhất thời được ánh lửa chiếu sáng rực rỡ như ban ngày.
Tiếng gầm rống vang rền truyền đến từ vô số vụ nổ ở phương xa, mà những đợt trùng tộc vốn dĩ đang nhắm hướng bọn họ ào ào vọt tới cũng dần dần ngừng lại.
Toàn bộ học sinh của học viện quân sự vui sướng hò reo, Từ Trạch sau 99 lần bị ép buộc quay ngược thời gian trở về cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng hắn còn chưa kịp bình tâm lại, nơi đang bị hỏa lực bao trùm kia bỗng nhiên bắ n ra một tia sáng xanh, lao thẳng về hướng bọn họ, đâm sầm vào lá chắn trường lực do mười hai chiếc cơ giáp cùng nhau tạo nên.
Chỉ này một đòn đánh này, ba trong số các cơ giáp phụ trách phòng ngự đã cạn kiệt hết toàn bộ năng lượng, mà mấy cơ giáp còn lại tuy rằng miễn cưỡng dựng được lên lá chắn lần thứ hai, nhưng hiển nhiên không thể nào chống lại đợt tấn công tiếp theo của đối phương.
Thần Sáng Thế Từ vừa xuyên đến thế giới này chưa được bao lâu, toàn dựa vào ký ức về quyển tiểu thuyết gốc để ứng phó, thế nên không biết thứ kia là gì. Hắn vẫn còn đang sững sờ thì đã có vài người trong đám học sinh học viện quân sự nhận ra thứ kia, cũng kinh ngạc hô lên ——
"Trùng mẫu?!"
"Đó không phải là ánh sáng pháo của trùng mẫu sao?!"
"Làm sao có khả năng? Trên tinh cầu này làm sao có khả năng xuất hiện trùng mẫu?"
"Học viện chơi lớn quá rồi đó, làm như vậy thì mọi người qua được kỳ thi này kiểu gì?!"...
Đúng rồi, mẹ nó!
Trên tinh cầu này làm sao lại có trùng tộc cấp bậc trùng mẫu được?!
Đờ mờ trong thiết lập của ông đây, ở dưới trướng nữ hoàng trùng tộc, cả quyển tiểu thuyết này không có đến mười con trùng mẫu đâu!
Thế giới này đã lộn xộn thành như vậy, ông đây cho dù có reload làm lại một vạn lần đi chăng nữa, cũng chưa chắc có thể dẫn cả đội vượt qua kỳ thi được không?!
Sau khi nhận ra thủ lĩnh đám trùng tộc tấn công bọn họ từ phương xa là một con boss cấp bậc trùng mẫu, trong lòng Từ Trạch liền mất sạch ý chí chiến đấu, chỉ còn sót lại một ý nghĩ suy nhất "Ông tiêu đời rồi!".
Bởi vì suy cho cùng, cho dù có nam chính hàng thật trâu bò ở đây, thì khi còn là học sinh năm tư của Học viện quân sự Trung ương Liên Bang, anh ta cũng không thể thắng được trùng mẫu.
Xét về kỹ thuật, hắn đã gần đủ khả năng đánh với trùng mẫu rồi.
Nhưng xét về trang bị, hắn còn kém nhiều lắm.
Vào lúc này, nam chính vẫn sử dụng cơ giáp loại phổ thông cấp B – "Bạch Ngân", tuy sau này nó được nữ chính cải tạo lại, sức mạnh có thể sánh ngang cơ giáp cấp A, nhưng nếu muốn dùng nó để đánh trùng mẫu...
Có lẽ vẫn nên chờ đến hai năm sau, khi vị nữ chính không biết tung tích kia tạo ra người máy đạt chuẩn cấp SS – "Cực Trú" – rồi lại bàn tiếp.
Đó là một bộ cơ giáp toàn thân đen sẫm, ngay cả thanh kiếm được làm từ kim loại đặc chế cũng mang một sắc đen tuyền, chỉ có một dải viền màu bạc duy nhất ở trên đỉnh đôi cánh có thể thu lại và giang rộng ra sau lưng nó...
Đúng, đúng vậy, nó giống hệt như bộ cơ giáp bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, giương đôi cánh như chim đại bàng tung bay ngay trước mặt hắn lúc này. Bộ cơ giáp kia giúp bọn họ đỡ công kích lần thứ hai của pháo sáng kia, sau đó lao nhanh về phía trùng mẫu.
...
......
Hắn hình như đã biết nữ chính ở đâu rồi.
————————————————————-
Chú thích
[1] Hay còn gọi là "flag tử vong", "death flag": Death flag là hiểu nôm na là một dấu hiệu (lời nói, hành động,..) báo trước nhân vật đó sẽ chết. Ví dụ:A nói với đồng đội: "Sau khi kết thúc chiến tranh, tôi sẽ về quê và kết hôn lập gia đình", nhưng trong phim/truyện thì khi nhân vật nói câu này thường một đi không trở về luôn → Câu nói này trở thành death flag.B nói: "Mọi người ở yên đây, đừng chạy lung tung cho đến khi tôi quay lại", nhưng trong phim/truyện thì khi nhân vật nói câu này xong thì mọi người sẽ chạy tung tung rồi chết cả đám → Câu nói này trở thành death flag.C nói: "Con anh ấy sắp chào đời", nhưng trong phim/truyện thì khi nói câu này xong đứa con sinh ra chỉ biết nhìn ảnh thờ bố → Câu nói này trở thành death flag....Trong truyện, vì câu nói của người đồng đội kia là death flag điển hình trong phim truyện – điềm cả đội sẽ chết nên Từ Trạch mới thấy lo sợ.[2] Adrenaline: Adrenaline còn có tên gọi khác là Epinephrine, thực chất là một loại hormon được giải phóng khỏi tuyến thượng thận. Đây là một loại hormon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, được tạo ra bởi cơ thể khi bạn cảm thấy sợ hãi, tức giận hay phấn khích. Adrenaline khiến cho nhịp tim của bạn đập nhanh hơn bình thường và cơ thể đang chuẩn bị cho những phản ứng để chống lại nguy hiểm.