Mọi người không để ý đến những người mẫu nổi tiếng, ánh mắt họ đều đổ dồn vào Cố Thịnh Nhân và Ludwig, đương nhiên không ít người trong số đó là những nhà thiết kế thời trang.
Lúc này diễn đàn đã bùng nổ.
“Đã xem lại lần thứ tư, nữ vương bệ hạ đẹp đến mức phát khóc.”
“Trời ơi, ánh mắt ngạo nghễ của nữ vương bệ hạ, xin hãy cho tôi quỳ gối trước người.”
“Nữ vương bệ hạ, hãy để tôi xách giầy cho người.”
“Làm một người đàn ông, tôi không thể không thừa nhận, ánh mắt nữ hoàng bệ hạ vừa quét qua khiến tôi cứng đờ.”
“Người ở tầng 120 cẩn thận bị đánh chết.”
“Tầng 120 gần đây phải cẩn thận.”
“Tôi vốn là người hâm mộ của Phương Kha, cho dù chuyện gì xảy ra cũng không thể lay động tư tưởng của tôi. Nhưng sau khi xem chương trình này, tôi đã trở thành người hâm mộ của song vương, tôi vô cùng xin lỗi tổ chức!”
“Tôi tha thứ cho người ở tầng trên, vì tôi cũng trở thành người của song vương (tay chào tạm biệt).”
“Kiên quyết ủng hộ cho song vương.”
“Người hâm mộ Phương Kha, nếu không phục thì đến đây chiến đấu.”
“Ha ha, nữ vương bệ hạ chẳng qua cũng chỉ là đi một vòng sàn diễn thời trang mà thôi, đừng quên sự nghiệp của cô ấy bây giờ đang nghiêng về phía màn ảnh rộng, tôi mãi mãi là người hâm mộ của Phương Kha!”
...
Không chỉ có diễn đàn, weibo của Nguyễn Kha Nghi cũng bùng nổ.
Sau khi kết thúc buổi diễn, Ludwig tìm được Cố Thịnh Nhân.
“Bên ngoài đường đã bị phòng viên và fans chặn hết rồi, người đại diện của em đang đối phó với họ, em đi theo anh.” Ludwig kéo Cố Thịnh Nhân lên một chiếc xe không thu hút sự chú ý, khi hai người đi qua đường đúng lúc thấy Trần Dung đang đeo kính đen đội mũ lưỡi trai, nhìn không khác Cố Thịnh Nhân là mấy đang vội vàng đi, Trần Dung nhanh chóng bị đám phóng viên vây quanh.
Sau khi rời khỏi đó, hai người nhìn nhau cười.
Lúc này Cố Thịnh Nhân nhận được điện thoại của chị Trần: “Alo, Khả Nghi, fans của cô thực sự quá điên cuồng! Mấy hôm nay cô đừng ra ngoài, nếu bị bao vây thì khó có thể thoát thân.”
Hiện tại giới truyền thông đều đang tìm hai người, muốn hẹn được cuộc phỏng vấn đầu tiên.
Sau khi tắt điện thoại, Ludwig nhướn mày: “Người đại diện của em không cho em về nhà có đúng không?”
Cố Thịnh Nhân khẽ gật đầu.
Mặc dù Ludwig hơi thất vọng nhưng cũng có thể hiểu được, anh lái xe đưa Cố Thịnh Nhân đến chung cư.
Khi chia tay, anh đột nhiên hôn lên mặt Cố Thịnh Nhân: “Mặc dù bây giờ em chưa đồng ý tiếp nhận anh nhưng anh sẽ không từ bỏ.”
Anh chỉ vào tim mình: “Trong này chỉ chứa được một mình em.”
Anh dừng một chút rồi lại mở miệng: “Nếu đã như vậy thì trong trái tim em cũng chỉ được phép có một mình anh!”
Anh nhớ đến những bình luận của người hâm mộ trên diễn đàn rồi hung hăng nói: “Những người như Phương Minh, Trương Kiều Tạ gì đó, không cho phép em được có tình cảm với họ.”
Cố Thịnh Nhân dở khóc dở cười, người đàn ông này, chỉ sợ không có những bình luận kia thì ham muốn chiếm hữu của anh cũng vô cùng mãnh liệt.
Cố Thịnh Nhân ở trong nhà nghỉ ngơi một tuần.
Không ngoài dự đoán, hơn nửa số tạp chí của tuần này đều đăng tin cô và Ludwig ở sàn diễn T, tất cả tạp chí đều được bán hết, các nhà xuất bản cười không ngậm nổi miệng.
Nhất là cảnh Ludwig quỳ gối xuống với Cố Thịnh Nhân khiến cho giới truyền thông đều tung hô cô là “Nữ nhân duy nhất có thể chinh phục được quốc vương bệ hạ.”
Ngay tại thời điểm đó, lời mời của các nhãn hiệu lớn, điện thoại xin phỏng vấn của các tạp chí đều bị Trần Dung từ chối.
Cuối cùng Trần Dung không chịu nổi nữa đành cầu cứu Cố Thịnh Nhân, sau khi Cố Thịnh Nhân đồng ý đã lấy danh nghĩa của Nguyễn Kha Nghi tuyên bố, nói rõ lần này lên sàn diễn thời trang chỉ với vai trò khách mời, bản thân không có ý định quay lại sàn diễn. Cuối cùng người hâm mộ mới hạ nhiệt xuống.