Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Tán! (Xuyên Nhanh: Nữ Chính Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui!)

Chương 238

Nàng căn bản không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

“Hệ thống?” Nàng chần chờ hỏi.

Hệ thống: “Ký chủ đã có được tồn tại cường đại nhất ở thế giới này, sự yêu mến của thần Ánh Sáng.”

Cố Thịnh Nhân: Thật là không cầu mà được, không ước mà nên.

Lúc này tượng thần khôi phục nguyên trạng, Giáo Hoàng bọn họ cũng theo đó đứng dậy.

Cố Thịnh Nhân chỉ cảm thấy, ánh mắt vị Giáo Hoàng bệ hạ râu tóc bạc phơ hài hòa thánh khiết kia nhìn mình, tựa như là nhìn một món hi thế trân bảo.

Nàng đi về phía đối phương theo bản năng, đột nhiên phát hiện quần áo trên người mình, hình như có biến hóa?

Cố Thịnh Nhân cúi đầu vừa thấy, áo bào trắng của thống nhất của Thánh Nữ giáo đình đề cử đã biến mất không thấy, trên người nàng vẫn là một kiện trường bào màu trắng, nhưng lại khác biệt rất lớn với cái trước.


Bộ quần áo này không biết được tác từ nguyên liệu gì, phía trên lan tràn vô số hoa văn kim sắc, trong lúc cử động lại ngẫu nhiên có ánh sáng lấp lánh, tựa như ánh sao rơi, hoa mỹ vô cùng.

Nếu như có thiên sứ nhìn thấy, tất nhiên sẽ kinh hô, bởi vì hoa văn trên bộ quần áo này, cùng bộ mà thần đang mặc, rõ ràng là giống nhau như đúc.

Giáo Hoàng lúc này đã hồi thần, ông cười tủm tỉm nhìn Cố Thịnh Nhân: “Cô bé, con là Hathaway?”

Cố Thịnh Nhân hành lễ với ông, gật đầu.

Giáo Hoàng vẫn luôn quan sát Cố Thịnh Nhân nhìn động tác này của nàng chỉ cảm thấy hết sức khó chịu, nhân gian này nào có ai xứng với lễ của nàng.

Giáo Hoàng đột nhiên có một tia cảm ứng, chân hắn hơi nhúc nhích, nghiêng người chặn lấy thi lễ này của Cố Thịnh Nhân.

Nhìn ánh mắt kinh ngạc của các giáo chủ phía sau, Giáo Hoàng đại nhân cũng không giải thích, tạo nghệ ma pháp ánh sáng của ông đã đạt được bán thần, đương nhiên có thể có chút cảm giác với một vài việc.


Trong nháy mắt Cố Thịnh Nhân hành lễ với mình kia, trực giác nói cho mình, nếu tiếp nhận thi lễ này của nàng rồi, chỉ sợ sẽ có hậu quả cực kỳ không tốt.

“Giáo đình Thánh Nữ luận địa vị, tương đương với lão nhân ta đây. Hathaway ngươi không cần hành lễ với ta.” Giáo Hoàng hiền lành nói với Cố Thịnh Nhân.

Những lời này, chính là trực tiếp thừa nhận địa vị Thánh Nữ của Cố Thịnh Nhân.

Nhóm hồng y giáo chủ ở sau lứng ông không có một tia ngoài ý muốn, bọn họ đều thấy rõ, thần tự mình giáng xuống thần quang chúc phúc, chứng minh Thánh Nữ này là thần Ánh Sáng tán thành thậm chí là được Người chọn.

Lúc này, ý kiến của bọn họ, đã không còn quan trọng nữa.

Nhưng những người được đề cử khác lại không nghĩ như vậy.

“Tại sao? Không phải sau đây chúng ta còn có khảo nghiệm sao? Chúng ta còn chưa được thử, dựa vào gì mà bị đào thải?” Một cô gái đứng bên cạnh Heidy tỏ vẻ không phục.


H

eidy rũ mắt, trong lòng cười lạnh: Con nhỏ ngu xuẩn, tuy rằng trong lòng cô ta cũng nghĩ như vậy, nhưng cũng biết, lúc này mà nói ra những lời như vậy, tuyệt đối là hành vi não tàn.

Quả nhiên Giáo Hoàng thần sắc lạnh lùng, ông khách khí với Cố Thịnh Nhân bởi vì nàng là Thánh Nữ được thần Ánh Sáng chiếu cố, cô gái này vậy mà dám nghi ngờ quyết định của giáo đình?

Giọng ông trầm xuống: “Đây là ý chỉ của thần Ánh Sáng. Nếu có nghi vấn, có thể nói với thần.”

Cô gái kia lập tức rụt người, đưa ra dị nghị với thần linh? Vừa rồi tất cả mọi người đều thấy được, rõ ràng là thần rất vừa lòng với Hathaway, mới tự mình giáng xuống thần quang chúc phúc.

Nàng ta đi cầu nguyện, chỉ sợ thần ngay cả cái ánh mắt cũng không cho nàng ta.

Chuyện Cố Thịnh Nhân trở thành Thánh Nữ giáo đình Ánh Sáng, cứ như vậy mà định.
Cũng giống như trong cốt truyện ban đầu, Heidy và một cô gái tên Vivian, trở thành thị nữ bên người Thánh Nữ.

Bình Luận (0)
Comment