Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Tán! (Xuyên Nhanh: Nữ Chính Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui!)

Chương 243

Vai chính của yến hội không thể nghi ngờ là Cố Thịnh Nhân, ngoại trừ nàng, vài vị hồng y giáo chủ còn lại cũng là thứ hấp dẫn lực chú ý.

Mà sự chú của các đại tiểu thư quý tộc đó lại hoàn toàn đặt trên người những kỵ sĩ tiêu sái kia.

Đặc biệt là Carlos, đã anh tuấn mê người, phong độ nhẹ nhàng, lại có thực lực cường đại, đương nhiên là sự tồn tại được hoan nghênh nhất.

Đáng tiếc các đại tiểu thư phải thất vọng rồi, vị Carlos các hạ này, đối với tất cả những hành vi tốt đẹp ái muội đều nhìn như không thấy, điểm chú ý suốt cả chặng đường, trước sau đều đặt trên người Cố Thịnh Nhân.

Nếu không phải biết thân này của Thánh Nữ Ánh Sáng đã chú định không thể gả chồng, các tiểu thư quý tộc này chỉ sợ còn tưởng giữa hai người có quan hệ khó nói nào đó.


“Thánh Nữ các hạ, những chỗ này, đều là những khu vực bị Ma tộc quấy nhiễu nặng nề của đế quốc Thâm Lam ta.” Sau buổi yến hội, hoàng đế của đế quốc Thâm Lam bắt đầu nói chính sự với Cố Thịnh Nhân.

Cố Thịnh Nhân thoáng nhìn, quả nhiên là hai tòa thành lớn bậc nhất đế quốc Thâm Lam, tin tức Hoàng đế cung cấp không có chỗ nào là giả, giống y như những gì mà mật thám giáo đình tra được.

“Ngày mai ta sẽ khởi hành đi Băng Nguyên thành, những Ma tộc đã phản bội thần Ánh Sáng kia, sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc nhất!” Trong giọng của Cố Thịnh Nhân lộ ra sát ý.

“Vậy đa tạ Thánh Nữ đại nhân.” Hoàng đế đế quốc Thâm Lam vẻ mặt cảm kích.

Trên đường trở về, Cố Thịnh Nhân thầm nghĩ: Hoàng đế đế quốc Thâm Lam này, mục đích không thế nào đơn giản thế được.


Nhưng sau khi được thần lực làm lễ rửa tội, ma lực của mình đã đạt đến Pháp Thánh, bên người còn có cường giả như Carlos và hai vị hồng y giáo chủ đi theo, dù có gặp phải tình huống hiểm ác, toàn thây mà lui cũng không có vấn đề gì.

Vậy, một khi đã vậy, cứ theo ý hắn đi, đi Băng Nguyên thành đi một chuyến thì có gì được chứ?

Huống chi, một chuyến này, dù nàng cis muốn hay không thì phải đi.

Đoàn xe chỉ dừng ở Đế Đô đế quốc Thâm Lam một ngày, đã đi về hướng của Băng Nguyên thành.

Hoàng đế đế quốc Thâm Lam tươi cười nhìn theo đoàn người đi xa, dưới đáy mắt là thứ cảm xúc không ai hiểu.

Carlos như cảm nhận được gì đó, quay đầu nhìn thoáng ở nơi xa.

Hắn không nói gì, trước sau như một trở thành một kỵ sĩ trung thành nhất, bảo hộ bên người Thánh Nữ.

Băng Nguyên thành.


Khi Cố Thịnh Nhân xuống xe, dù trước đó đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nhìn thấy thảm trạng cũng không hỏi kinh ngạc.

Cả tòa thành ngập trong một màn sương đen, thân thể quang minh trời sinh nhạy bén với hắc ám chi lực, Cố Thịnh Nhân nhận ra hơi thở Ma tộc nồng đậm trong không khí gần như ngay tức khắc.

Trong thành là một mảnh tiêu điều, hai bên đường trống trải không bóng người, cửa lớn nhà nào cũng đóng chặt, không thấy được hơi người.

Hình như có người đã nhìn thấy bọn họ, đón tiếp từ xa.

Người nói chuyện là một nam nhân trung niên gương mặt mảnh khảnh, trên người mặc một kiện trường bào như mới như cũ, nhìn thấy Cố Thịnh Nhân thì vui mừng trong lòng: “Thành chủ Băng Nguyên thành, Coman, cung nghênh Thánh Nữ đại nhân.”

Cố Thịnh Nhân nhìn sau lưng hắn, chỉ có vài người ít ỏi, nàng nhướng mày, nhưng cũng không nhiều lời mà hỏi vấn đề khác.
“Tình huống hiện giờ của Băng Nguyên thành các ngươi thế nào rồi?”

Thành chủ Coman cười khổ: “Ma tộc gần như là cứ hai ba ngày lại đến đột kích một lần, chiến sĩ của Băng Nguyên thành chúng ta đã chết gần hết, hiện giờ trong thành chỉ còn lại vài người đang thoi thóp. Hơn nữa còn chịu sự ảnh hưởng của hắc ám chi khí, người trong thành thường xuyên sinh bệnh, thể chất suy yếu, Băng Nguyên thành hiện giờ, chỉ còn biết chờ chết mà thôi.”

Bình Luận (0)
Comment