Nhìn Lý Nhan giận đến run rẩy cả người Mạc Hy nhanh chóng đứng lên cười hề hề kéo cô ấy về một góc đằng xa xa.
Mọi người nhìn vào cứ tưởng Tô tiểu thư có chuyện quan trọng cần bàn bạc riêng với quản gia của mình.
Nhưng người trong cuộc mới biết được sự thật....Thật ra Mạc Hy chính là sợ mọi người thấy được mình bị mắng.
Trước mặt bao nhiêu người Tô tiểu thư_người có máu mặt nhất nhì hắc đạo bị quản gia của mình phun nước miếng đầy đầu....Đến đó bao nhiêu uy phong lẫm liệt của cô đều bị gió cuốn bay a~~
Nhìn bảo bối tâm can của mình choàng vai bá cổ một người khác thân thiết kéo đến một nơi vắng vẻ,mặt của người nào đó liền đông lại ,môi mím thành một đường thẳng.
Thấy cô khuất sau những cái cây lớn thì Tư Mặc mới từ từ đứng lên,chậm rãi đi về phía người của mình đang đứng.
Bao nhiêu ôn hòa ,ấm áp đều mất sạch chỉ để lại một con người âm lãnh vừa mới bị người yêu vứt bỏ.Ánh mắt hắn lướt qua đám người của mình làm cho bọn họ cảm nhận được cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
Vĩnh Khiêm người đứng đầu đám người dù rất không muốn nhưng vẫn phải tiến lên cùng ông chủ nhà mình 'bàn bạc'.Hắn ta biết ngay là cái tên Trần Hùng kia không có ý tốt mà thay hắn chỉ huy người bao vây khu vực mà.
"Ông chủ." Cho dù trong lòng kêu gào như thế nào nhưng vẻ ngoài vẫn nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh.Vì Tô tiểu thư cùng người khác 'ôn tồn' ông chủ rất không vui nếu hắn ta mà còn bầy ra vẻ mặt không thích hợp thì chắc chắn sẽ bị quăng xuống núi.
"Mọi thứ thế nào?!" Tư Mặc lành lạnh phun ra vài chữ.
"Trần Hùng cùng Tĩnh ,Quyết người của Tô tiểu thư đã dẫn đầu bao vây khu này.Theo kế hoạch, bây giờ đã hoàn tất." Vinh Khiêm mắt nhìn mũi, thân mình ngay ngắn nói.
"Nói xuống ,siết chặt không được để kẻ nào thoát. Bắt đầu tiến hành."Tư Mặc đưa mắt nhìn về phía dưới cách bọn họ không xa chính là nơi cuộc càn quét sắp diễn ra.
Ý ra các người không nên quấy rầy hai người chúng tôi.
********
Bên kia Mạc Hy lúc này đang gặp tình huống gay go còn hơn bị sát thủ ám sát.Lý Nhan đứng đối diện cô vẻ mặt không chút biểu tình, ánh mắt nhìn cô chằm chằm như muốn nhìn xuyên qua Mạc Hy.
Cô không muốn chột dạ cũng không được.Lý Nhan đã như vậy nhìn cô hơn mười phút rồi nha.
"Thôi mà ~~" Mạc Hy hai tay đan ở trước người, ánh mắt ngập nước, giọng nói như làm nũng nhỏ giọng thì thầm hai chữ.
Bao nhiêu tích tụ của Lý Nhan nãy giờ như bị hai chữ này của Mạc Hy làm bùng nổ.Biểu tình trên mặt lập tức trở nên vô cùng 'đặc sắc'.
"Thôi mà?! Tiểu thư..rốt cuộc người có biết vừa rồi người rơi vào cái trường hợp gì không??!Người có biết phía dưới kia có bao nhiêu tên sát thủ muốn ra tay với người hay không?!!!!!!! "Lý Nhan nhìn vẻ bình thản không có gì của Mạc Hy thì tức đến nổ phổi liên tục dùng ngôn từ đánh thức tiểu thư nhà mình.
"..." Thật muốn lớn tiếng phản bát 'ta đã không sao rồi mà' nhưng thôi.Theo kinh nghiệm bao năm của cô thì nếu không muốn mọi thứ trở nên tồi tệ thì nên im lặng nghe cằn nhằn đi.
"Toàn bộ cái khu suối nước nóng ở đây đều là người muốn mạng của Lãnh gia cùng ngài.Người có biết là bao nhiêu người, bao nhiêu khẩu súng đang nhắm vào đầu người hay không?!." Lý Nhan càng nói càng tức giận nhìn đến vết thương trên cánh tay Mạc Hy thì càng phát hỏa.
"...." Ta sẽ ngoan mà đừng mắng nữa....
"Thân phận của người đặc thù bao nhiêu kẻ ra giá cho cái đầu của người. Làm sao mà người có thể lơ là như vậy chứ??!" Nhìn thấy vẻ mặt 'ngoan ngoãn' của Mạc Hy lửa giận trong lòng Lý Nhan chầm chậm vơi bớt.Giọng điệu cũng mềm mại, nhẹ nhàng xuống chút.
"Ta biết rồi.Sau này sẽ thật cẩn thận. " Thấy thái độ của Lý Nhan đã mềm xuống Mạc Hy liền nắm bắt cơ hội biểu hiện sự hối lỗi của mình.
Lý Nhan tức giận như vậy ,nói nhiều như vậy....Mạc Hy biết tất cả cũng chỉ vì cô.Lòng bỗng trở nên ấm áp,từ khi em ấy theo cô đến bây giờ, cái tính cách như gà mẹ đó vẫn chưa hề thay đổi.
Lý Nhan thở mạnh ra một hơi, nghĩ khi trở về nhà chắc chắn phải giáo huấn thêm một lần nữa thì mới có thể kiềm chế cái tính liều mạng của tiểu thư nhà mình.
"Đi ra thôi.Dù sao tiểu thư cũng không thể giao cho Lãnh gia giải quyết hết mọi chuyện ở đây được." Thái độ Lý Nhan trở về vẻ chuyên nữ như hằng ngày lên tiếng nhắc nhở Mạc Hy. Dù sao cô cũng là một quản gia toàn năng của tiểu thư.
"Được, được." Mạc Hy cười vui vẻ chạy đi tìm tên đàn ông đáng yêu nhà mình. Bỏ hắn đi lâu như vậy chắc không tạc mao đi??!!!
...
...
Lý Nhan nhìn bóng dáng Mạc Hy chạy đi trong lòng dâng lên cảm giác ê ẩm.Quả nhiên con gái lớn rồi không thể giữ mãi được a~~
__________________Hết __________________
P/s Ta vừa muốn viết thêm
_truyện cổ trang về nữ tướng quân
_truyện cổ trang có chút huyền huyễn
_truyện về nữ phù thủy
_truyện đồng nhân twilight
_truyện đồng nhân harry potter
_truyện đồng nhân brother confic
_truyện ngôn tình vườn trường
Quá nhiều ý tưởng nhưng ta chỉ có hai cái tay này để bấm thôi nha~~ Phải làm sao đây?!!
Phải làm sao đây??!