Chương 81. Thanh Long Đường 2
Giữa trưa, phòng khách đại trạch Bùi gia, ba vị đường chủ đường xa mà đến, ngồi trong bữa tiệc, hai nam một nữ.
Nam là hai vị lão giả, tên là Lý Tam Vấn và Vương Nhân, nữ là hoàng chúc phu nhân, đều là đương chủ Thanh Long đường.
Bùi Tương Quân và Đại bá mẫu là Trương Phu nhân ngồi tại chỗ của mình, nghe Hoàng Chúc phu nhân phàn nàn:
"Chu gia đến bến tàu cướp đoạt mối làm ăn cũng được, ngay cả loại nhân vật nhị lưu như Bão Nguyên Sơn cũng muốn kiếm một chén canh, nếu không phải lấy đại cục làm trọng, ta sẽ tự mình đi Bão Nguyên Sơn nói đạo lý một chút. . ."
Đương chủ Lý Tam Vấn lớn tuổi nhất, trước mắt là người dày dặn nhất trong Thanh Long đường, ngay cả Bùi Tương Quân đều phải tôn xưng là trưởng bối, lúc này bưng chén trà, lắc đầu nói:
"Lý Hỗn Nguyên có Bão Nguyên Kình xuất thần nhập hóa, ở trong Vân Châu cũng là Tông Sư có danh tiếng, ngươi chỉ là một Tiểu đường chủ, lấy gì giảng đạo lý cùng người ta?"
Lời ấy nghe thì chỉ Hoàng Chúc phu nhân không biết trời cao đất rộng, nhưng ý tứ trong lời nói, là cảm thấy bất mãn đối với việc Bùi Tương Quân trấn áp không được người giang hồ.
Hoàng chúc phu nhân cãi lại nói:
"Công việc làm ăn của ta bị cướp, ta còn không thể nói một chút? Ngươi là lão nhân trong nhà, loại chuyện này phải đến lượt ngươi ra mặt, kết quả ngươi không ra mặt cũng được, còn ngồi ở nơi này châm chọc khiêu khích. . ."
Ba ——
Lý Tam Vấn vỗ bàn một cái.
Bùi Tương Quân đưa tay ngăn lại hai người cãi lộn:
"Chớ ồn ào. Lần này kêu các ngươi đến, là giới thiệu người cho các ngươi. Nghĩa tử của nhị cả, tên là Dạ Kinh Đường, mấy ngày trước đây tới kinh thành, cũng không tệ. . ."
"Dạ Kinh Đường năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Mười tám, hơi trẻ. . ."
Lý Tam Vấn khá thẳng tính nên nói thẳng:
"Mười tám tuổi ngay cả căn cơ còn chưa vững, có thể làm được gì? Lâu chủ huy động nhân lực gọi toàn bộ hương chủ bên ngoài trở về, chẳng lẽ chuẩn bị bỏ gánh, tùy tiện tìm người nhà họ Bùi lên làm thay? Nếu như đúng là như đây, còn không bằng để Bùi Lạc tới làm lâu chủ. . ."
Trương phu nhân bất mãn nói:
"Lạc nhi không phải người giang hồ, không nên để hắn biết chuyện giang hồ. Còn nữa, lấy tính tình chơi bời lêu lổng của Lạc nhi, ngươi nói cho hắn biết trong nhà có nhiều tiền bạc như vậy làm gì? Hắn mua lại bạch mã thư viện. . ."
Bùi Tương Quân biết mấy vị đường chủ không tin tưởng người trẻ tuổi, lại mở miệng nói:
"Kinh Đường tuy nhỏ, nhưng cách đối nhân xử thế có trên có dưới, võ nghệ không cao lắm, nhưng cũng được xưng tụng là cao thủ nhất lưu, cụ thể, các ngươi nhìn thấy liền biết, tuyệt đối sẽ không thất vọng."
Ba vị đường chủ nghe thấy lời này, sắc mặt trầm trọng.
Theo như đồn đại trên giang hồ, trước mặt Tông Sư hay là Bát Đại khôi, cao thủ nhất nhị lưu đều có chút không ra gì, nhưng tình hình thực tế không phải như thế.
Hồng Hoa Lâu là một thế lực lớn, được ngoại nhân tôn làm Tông Sư cũng chỉ có ba người; mạnh như Xà Long, Thương Tiệm Ly, cũng là tiệm cận vớiTông Sư, cánh cửa của cao thủ nhất lưu cao bao nhiêu là đủ hiểu.
Ánh mắt Vương Nhân hơi chất vấn, nhưng mà không thấy người trả lời cũng phản bác không được, gật đầu nói:
"Lâu chủ đã xem trọng như vậy, đợi chút nữa các đường chủ đến đông đủ thì dẫn người dẫn đến để cho chúng ta nhìn một chút, nếu như đúng như lời lâu chủ nói, đối với Thanh Long đường ta thậm chí với Hồng Hoa Lâu mà nói, chắc chắn là một chuyện may mắn."
Lý Tam Vấn suy nghĩ
"Lâu chủgoij chúng ta đều đến, chẳng lẽ chuẩn bị trực tiếp lập Dạ Kinh Đường làm Thiếu chủ?"
"Ta cũng có ý này."
"Cái này làm sao mà vội vàng như vậy được? Bây giờ Hồng Hoa Lâu loạn trong giặc ngoài, Bạch Hổ đường đang nhìn chằm chằm chức vị cầm lái, một khi lâu chủ lập Thiếu chủ, thì không có cách nào phục chúng. . ."
Bùi Tương Quân nghiêm túc nói:
"Ta có thể đưa ra quyết định này, trong lòng đã có nắm chắc. Chỉ cần các ngươi gặp Kinh Đường, thì sẽ không cảm thấy ta gấp gáp."
Lý Tam Vấn thấy Bùi Tương Quân tâm ý đã quyết, không vui nói:
"Vậy được, lão phu ngược lại muốn xem xem, người trẻ tuổi này như thế nào mà có thể để cho lâu chủ tâm ý kiên quyết đến mức này. Đến lúc đó nếu lão phu có chỗ nào gây khó dễ hậu bối, còn xin lâu chủ thứ lỗi."
Muốn bọn thủ hạ thần phục, chỉ dựa vào chủ nhà khích lệ là vô dụng, phải dựa vào bản lĩnh của mình, Bùi Tương Quân cũng không nhiều lời.
Mấy người nói chuyện phiếm, một lát sau Vương Nhân khó xử nói:
"Lần trước đến Chu gia, chỉ gặp được quản sự, ngay cả người đứng đầu của Chu gia cũng không thấy được, quả thực là không nể tình. Việc làm ăn nơi bến tàu Thanh giang ngày một giảm, nếu không đàm phán ổn thoả với Chu gia, phân rõ giới hạn. . ."
" Lão thái công Chu gia sắp mở tiệc mừng thọ, đến lúc đó ta tới nhà chúc thọ, thuận tiện nói về việc này. Mặt mũi của các ngươi có thể Chu gia không cho, ta tự mình ra mặt, dù sao bọn hắn cũng phải cân nhắc một chút."
Ba vị đường chủ rõ ràng có dị nghị với việc này, dù sao đám nhà giàu trong giang hồ, nào có trường hợp chưởng môn đi tới nhà khác đàm phán việc buôn bán nhỏ chứ.