Trên đường phố rộng rãi, một chiếc xe ngựa hào hoa bốn bánh chậm rãi chạy.
Bên trong xe ngựa, Ti Mộ Viện tựa trên gối mềm, mở miệng nói: “Ngũ hoàng tỷ cảm thấy thế nào?”
Ti Mộ Dung nhắm mắt dưỡng thần, “Xem ra mẫu hoàng vẫn là thiên hướng với Cửu hoàng muội.”
“Làm sao mà biết?” Ti Mộ Viện thiêu mi hỏi.
Ti Mộ Dung mở mắt ra, “Chuyện Sơ thị mẫu hoàng làm vốn là không thích hợp, thế nhưng vì mặt mũi của Chiêu Hiền quý quân nên vẫn làm như vậy, bây
giờ lại nhanh như vậy liền đưa ra ân chỉ nhậm chức cho Thập Lục hoàng
muội, mặc dù có chút tâm ý bù đắp, nhưng càng nhiều là gõ đánh chúng
ta.”
“Cái kia, Ngũ hoàng tỷ không cảm thấy Thập Lục hoàng muội đang gạt chúng ta sao?” Ti Mộ Viện hỏi.
Ti Mộ Dung nhíu nhíu mày lại, “Nàng xuất thân thấp hèn, lại luôn luôn
không được mẫu hoàng ân sủng, cẩn thận chút cũng là bình thường.” Nàng
liếc mắt nhìn Ti Mộ Viện, nói: “Nàng cùng ngươi không giống, Lưu phụ
quân mặc dù là xuất thân cung thị, nhưng cũng có danh quý phu, mà cha đẻ Thập Lục hoàng muội là tội nhân bị mẫu hoàng trục xuất, sau đó tuy Hòa
Dụ Phượng từ ái, thu dưới gối nuôi nấng, thế nhưng dù sao không phải
thân sinh, Hòa Dụ Phượng vốn có nữ nhi của mình, không thể toàn tâm toàn ý đối với nàng được, Hòa Dụ Phượng tạ thế, nàng lại bị mẫu hoàng đưa
đến trong cung phụ quân, khi đó ta liền biết, nàng là người cực kỳ cẩn
thận, ta cũng từ nhỏ cùng nàng cùng nhau lớn lên, nàng mới thân cận ta
như vậy, sau phụ quân, mẫu hoàng lại đưa nàng cho Đức quý quân làm con
nuôi, bị người đông đưa tây đưa khác nào hàng hóa, khó chịu cùng sỉ nhục như vậy, không phải người bình thường có thể chịu đựng, Thập Lục hoàng
muội có thể sống đến hiện tại, vậy thì đại biểu nàng có bản lĩnh sinh
tồn của chính mình.”
“Cho nên Ngũ hoàng tỷ mới cực lực muốn lôi kéo nàng?” Ti Mộ Viện nói.
Ti Mộ Dung cười, “Có thể đi, có điều quan trọng nhất chính là, thêm một
trợ lực dù sao cũng hơn thêm một kẻ địch, huống hồ lấy sự kiện Sơ thị
lần này đến xem, Đức quý quân là thật sự thương yêu dưỡng nữ này, nếu
như Thập Lục hoàng muội thành người của chúng ta, Đức quý quân vì bảo
đảm nữ nhi bình an, cũng nhất định sẽ đứng phía chúng ta, phụ quân của
chúng ta mất sớm, hậu cung nếu như có người mình, kia hi vọng liền lớn
hơn một phần.”
Ti Mộ Viện trầm mặc chốc lát, hỏi: “Ngũ hoàng tỷ, ngươi không cảm thấy mẫu hoàng đối với Thập Lục hoàng muội rất đặc biệt sao?”
“Đặc biệt?” Ti Mộ Dung sững sờ, “Ngươi vì sao cho là như thế?”
Ti Mộ Viện trầm giọng nói: “Mẫu hoàng chán ghét Thập Lục hoàng muội xác
thực là mọi người đều biết, chỉ là vì sao khi phụ quân Thập Lục hoàng
muội chết rồi, mẫu hoàng lại để Hòa Dụ Phượng nuôi nấng nàng? Chính như
Ngũ hoàng tỷ từng nói, Hòa Dụ Phượng vốn có nữ nhi, vì sao phải nhọc
lòng nuôi nấng một tội nhân chi nữ? Tuy rằng Hòa Dụ Phượng hiền đức
thiên hạ đều biết, thế nhưng cũng không hiền đức đến nỗi biết rõ sẽ chọc cho mẫu hoàng nộ cũng muốn đi nuôi nấng Thập Lục hoàng muội? Lại nói,
hậu cung không thiếu Quân thị không có hoàng tự (con), nếu như mẫu hoàng thật sự chán ghét Thập Lục hoàng muội, đều có thể đưa nàng cho một Quân thị không được sủng ái nuôi nấng, này không phải có thể nhắm mắt làm
ngơ? Tại sao lại đồng ý nàng nuôi dưỡng ở trong cung Phượng hậu? Còn
nữa, Hòa Dụ Phượng tạ thế sau, hoàng muội mặc dù mới năm tuổi, thế nhưng cũng có thể do cung nhân một mình chăm sóc, nhưng mẫu hoàng một mực đem nàng đưa đến trong cung Hàm phụ quân lúc đó được cưng chìu nhất cùng
Ngũ hoàng tỷ cùng dưỡng dục? Hàm phụ quân tạ thế sau, khi đó Thập Lục
hoàng muội đã mười tuổi, hoàn toàn có thể tự mình độc cung sinh hoạt,
nhưng mẫu hoàng một mực đem nàng cho Đức quý quân làm con nuôi. Đức quý
quân được sủng ái tuy rằng không kịp Chiêu Hiền quý quân, thế nhưng hắn
vì mẫu hoàng sinh hai nữ hai tử, mẫu hoàng đối với hắn rất kính trọng
cùng thương tiếc, làm sao sẽ đem nữ nhi mình chán ghét cho hắn làm con
nuôi? Này không phải càng thêm để Đức quý quân khó chịu sao?
Trở lại
chính là chuyện ba năm trước, hoàng nữ nếu không có thời kì nguy nan
vâng mệnh xuất chinh hoặc thủ lĩnh ngoại nhậm, là không thể rời kinh,
nhưng ba năm trước, mẫu hoàng lại ân chuẩn Thập Lục hoàng muội rời kinh
du lịch, hơn nữa vừa đi chính là ba năm, lần này, nếu như không phải Ngũ hoàng tỷ phái người đi tìm nàng, e sợ nàng cũng sẽ không hồi kinh, Ngũ
hoàng tỷ, ngươi thật sự không cảm thấy mẫu hoàng đối với nàng rất đặc
biệt sao?”
Ti Mộ Dung biểu hiện nghiêm nghị: “Thất hoàng muội muốn nói cái gì?”
Ti Mộ Viện nói: “Hoàng muội lo lắng Ngũ hoàng tỷ nuôi hổ thành hoạn.” Rất nhiều chuyện, khác thường tức yêu.
“Ngươi nói không sai, mẫu hoàng đối với Thập Lục hoàng muội xác thực rất đặc
biệt.” Ti Mộ Dung đạo, “Có điều nàng sẽ không trở thành đối thủ của
chúng ta.”
Ti Mộ Viện nhướng mày: “Ngũ hoàng tỷ chắc chắn như thế?”
Ti Mộ Dung nhìn nàng một cái, nói: “Phụ quân khi còn sống từng nói cho ta
biết, cha đẻ Thập Lục hoàng muội cũng không phải là khó sinh mà chết, mà là bị mẫu hoàng hạ chỉ ban cho cái chết.”
Ti Mộ Viện sững sờ, “Cái gì?”
“Mẫu hoàng lúc đó hầu như đem hết thảy người liên quan đều diệt khẩu, phụ
quân bởi vì là sinh phụ hoàng nữ, cho nên mới tránh được một kiếp.”
Ti Mộ Dung thấp giọng nói: “Năm đó, cha đẻ Thập Lục hoàng muội _ Trình thị ngày Thập Lục hoàng muội trăng tròn, cùng cấm Vệ quân thống lĩnh trong
cung tư tình, bị mẫu hoàng bắt gian tại giường.”
Ti Mộ Viện mặt đầy khiếp sợ.
“Mẫu hoàng giận dữ, hạ chỉ cho Trình thị chẫm tửu xử tử, sau đó đối ngoại
tuyên bố Trình thị chết do khó sinh.” Ti Mộ Dung tiếp tục nói, “Lúc đó
mẫu hoàng thậm chí hoài nghi huyết thống của Thập Lục hoàng muội, từng
mệnh ngự y nhỏ máu nghiệm thân, khi chứng thực Thập Lục hoàng muội xác
thực thật là huyết mạch hoàng thất mới tha nàng một mạng, nhưng bởi vì
chuyện Trình thị, nhiều năm qua chẳng quan tâm tới.”
Ti Mộ Viện nói: “Cư nhiên sẽ là như vậy?”
“Cho nên Thập Lục hoàng muội sẽ không là kẻ địch của chúng ta.” Ti Mộ Dung
trầm giọng nói, khuôn mặt có chút âm trầm, “Bằng vào ta đối với Thập Lục hoàng muội hiểu rõ, coi như nàng thành kẻ địch của chúng ta, muốn trừ
nàng cũng dễ như ăn cháo.”
Ti Mộ Viện trầm mặc một chút, nói: “Như vậy liền tốt.”
Ti Mộ Dung xốc rèm cửa sổ xe ngựa lên, nhìn đám người tới lui trên đường
cái, sâu kín nói: “Kẻ địch của chúng ta, kỳ thực xưa nay chỉ có một.”
Giây lát, nàng thả rèm cửa sổ xuống, nhìn Ti Mộ Viện, nhẹ nhàng phun ra
hai chữ: “Mẫu hoàng.”
Kẻ địch các nàng, không phải Chiêu Hiền quý quân, không phải Thục gia, càng không phải Cửu hoàng nữ, mà bây giờ là thiên tử Đại Chu —— Tuyên Vũ đế, mẫu hoàng các nàng!