Nữ Nhân Cổ Đại Thật Đáng Sợ

Chương 22

Hiện tại là tình huống như thế nào? Mạnh Hiểu Dư nhìn hai người từ lúc vào phòng liền nhìn chằm chằm vào mình, không nói lời nào. Trên đầu treo đầy dấu chấm hỏi. Thế nhưng trông thấy hai người nhìn mình chằm chằm, một người nhăn hai bên mi thật chặt, môi hơi há ra, giống như muốn nói gì. Sau đó giống như không biết bởi vì nguyên nhân gì mà không nói nên lời, lại nghiêm túc há môi, chỉ một mực nhìn mình chằm chằm. Mà một người khác thì là đôi môi có chút nhếch lên, khuôn mặt cười vui vẻ nhìn mình chằm chằm, cũng là một câu cũng không nói. Nhìn dáng vẻ hai người này, mặc dù Mạnh Hiểu Dư rất ngạc nhiên, nhưng mà cũng không dám hỏi ra miệng, chỉ là giương mắt đối mặt hai người này.

Rốt cục sau một lát, Mạnh Hiểu Dư không kiên trì nổi. Nàng thật sự là không chịu nổi ánh mắt ấy hai tỷ muội Hàn Như Băng nhìn chằm chằm mình. Vì vậy thua trận, dự định mở miệng hỏi hai người này làm gì từ khi vào cửa liền một mực nhìn chằm chằm mình mà một câu cũng không nói.

Ngay thời điểm Mạnh Hiểu Dư dự định mở miệng hỏi, lại không nghĩ rằng Hàn Như Sương mới vừa cùng Hàn Như Băng nhìn mình chằm chằm lại trước một bước đi đến trước mặt Mạnh Hiểu Dư. Sau đó một tay đặt ở trên vai Mạnh Hiểu Dư, một cái tay khác thì nhẹ nhàng xoa má trái Mạnh Hiểu Dư. Ánh mắt ôn nhu nhìn nàng, sau đó từ từ cúi đầu xuống hôn lên đôi môi mỏng phấn nộn* của nàng. Hai môi kề nhau, Hàn Như Sương lập tức liền bị đôi môi mềm mại cùng hương vị thơm ngọt trên môi của nàng hấp dẫn, có chút vươn đầu lưỡi ra, ở trên môi Mạnh Hiểu Dư nhẹ nhàng liếm láp. Sau đó dường như lại không vừa lòng, cạy mở khớp hàm của Mạnh Hiểu Dư, xông vào trong miệng nàng, ở bên trong tùy ý càn quét. Sau khi đầu lưỡi của Hàn Như Sương xông vào trong miệng Mạnh Hiểu Dư, đầu tiên là đảo qua hàm trên, sau đó lại quét từng tất trong miệng Mạnh Hiểu Dư, cuối cùng cuốn cái lưỡi của nàng, liều mạng dây dưa quấn lấy. Thẳng đến Mạnh Hiểu Dư bị hôn đến choáng đầu hoa mắt, một tiếng ngâm khẽ tràn ra ngoài, lúc này Hàn Như Sương mới buông đôi môi Mạnh Hiểu Dư ra. Sau đó kéo Mạnh Hiểu Dư đã mềm nhũn ngã vào lòng mình ra ngoài, hai tay đặt ở hai vai Mạnh Hiểu Dư, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm người lúc này hai mắt đang có chút mê ly, sau đó hết sức nghiêm túc nói: “Dư Nhi, ta cùng tỷ tỷ rất thích nàng, chúng ta muốn cùng với nàng cả đời, nàng.... Nguyện ý không?”

*phấn nộn: đầy đặn

Sau khi Hàn Như Sương nói xong, liền khẩn trương nhìn chằm chằm Mạnh Hiểu Dư, chờ đợi Mạnh Hiểu Dư trả lời. Không chỉ Hàn Như Sương khẩn trương, ngay cả Hàn Như Băng mới vừa hoàn hồn từ màn hôn của muội muội nhà mình, lúc này cũng có chút khẩn trương nhìn chằm chằm Mạnh Hiểu Dư, chờ mong đáp án của nàng.

Mà từ lúc tay Hàn Như Sương vuốt ve trên gương mặt mình, Mạnh Hiểu Dư đã ngây dại. Về sau lại bị Hàn Như Sương hôn, choáng đầu hoa mắt, không phân rõ phương hướng. Ngay cả vừa rồi Hàn Như Sương hỏi mình “Nguyện ý cùng với các nàng một chỗ cả một đời không?” Mạnh Hiểu Dư cũng không nghe rõ, chỉ nghe được ba chữ “Nguyện ý không?“.

Mặc dù Mạnh Hiểu Dư không biết Hàn Như Sương hỏi nàng nguyện ý cái gì? Nhưng mà, nàng biết Hàn Như Sương sẽ không hại mình. Cho nên Mạnh Hiểu Dư cũng không có hỏi rõ ràng rốt cuộc Hàn Như Sương vừa nói cái gì liền gật đầu một cái.

Hàn Như Sương một mực khẩn trương nhìn chằm chằm Mạnh Hiểu Dư, sau khi nhìn thấy nàng gật đầu một cái, cao hứng kéo Mạnh Hiểu Dư còn choáng váng ôm vào trong ngực. Khuôn mặt lâu năm không có biểu tình gì lúc này cũng phóng ra một nụ cười đẹp đến lóa mắt.

Hàn Như Băng cũng một mực khẩn trương nhìn chằm chằm Mạnh Hiểu Dư lúc này cũng nở một nụ cười xinh đẹp đến lóa mắt. Sau đó nàng đi về phía Mạnh Hiểu Dư lúc này đang bị muội muội nhà mình ôm lấy, cằm đặt ở trên vai muội muội nhà mình. Vươn tay nắm lấy cằm của Mạnh Hiểu Dư, nhẹ nhàng nâng lên, sau đó ở trên môi Mạnh Hiểu Dư đặt xuống một nụ hôn dịu dàng. Sau nói với Mạnh Hiểu Dư vẫn còn chưa hoàn hồn: “Nếu tiểu gia hỏa đã đã đồng ý, vậy thì không thể đổi ý nha! Đương nhiên, ta cũng sẽ không để nàng có cơ hội đổi ý. Ta còn có chút việc muốn làm, nàng ở trong phòng chơi với Sương Nhi đi! Còn có, lúc ta đi ra sẽ thuận tiện nói cho tiểu nhị đúng giờ đưa cơm tối đến.

Nói xong, Hàn Như Băng liền xoay người đi ra khỏi phòng. Còn thuận tiện quan tâm giúp muội muội nhà mình cùng tiểu gia hỏa đóng cửa lại.

=======================================

Đăng nhầm@@ cứ ngỡ là đã up rồi cơ....:)) Cảm ơn mấy b đã nhắc:D
Bình Luận (0)
Comment