Nữ Nhân, Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm

Chương 10

Côn đồ đường phố

“Tiểu Thư, dáng vẻ người hôm nay, chỉ sợ không có cô nương nào để ý tới”. Thiên Thiên nhìn Thẩm Thiển Mạch đã thay nam trang, dung nhan xinh đẹp bởi vì Dịch Dung Đan mà biến thành bộ dạng hết sức bình thường, vứt trong đám người cũng không ai thèm để ý.

“ Vậy sao?” Thẩm Thiển Mạch khẽ chuyển động con ngươi đen nhánh, trên người dần dần tản mát ra một cổ khí thế cao quý, bễ nghễ thiên hạ, trong phút chốc dường như tất cả ánh sáng đều vây xung quanh nàng, gương mặt bình thường không chút gì đặc sắc trong phút chốc trở nên rực rỡ.

“Tiểu thư đúng là tiểu thư, cho dù ăn Dịch Dung Đan cũng không thể che đậy được vẻ phong hoa tuyệt đại của người”. Thiên Thiên bị phong cách phong lưu cùng cổ khí thế của Thẩm Thiển Mạch chấn nhiếp, không khỏi le lưỡi, nghịch ngợm nói

“Thiên Thiên cũng không kém nha” Thẩm Thiển Mạch ra vẻ nam nhân nhìn Thiên Thiên cười nói

“So với tiểu thư thì kém xa”. Thiên Thiên chuyển động con người, khuôn mặt hồng hào nhìn rất khả ái, trên khuôn mặt vẫn còn những nét ngây thơ nghịch ngợm nhìn về phía Thẩm Thiển Mạch

“Không hấp dẫn được ánh mắt cũng không sao, dù sao hôm nay chúng ta sẽ chủ động xuất kích”. Trong mắt Thẩm Thiển Mạch lộ ra nụ cười giảo hoạt, khóe miệng nhẹ nhàng nâng lên

“ Tiểu Thư muốn đi trêu chọc những “thứ” đại gia khuê các kia?” Thiên Thiên để mặc cho Thẩm Thiển Mạch ở trên mặt nàng vẽ loạn, trong đôi mắt tràn đầy vẻ hưng phấn

Cả đám đại gia khuê các kia đều không phải là thứ tốt, một đám bụng dạ khó lường, cố ý châm chọc tiểu thư, muốn nhìn tiểu thư xấu mặt, đáng ghét cực kỳ, nàng đã sớm muốn trút giận giùm tiểu thư rồi

“Chúng ta dạo một vòng trên đường, bọn này ngâm thơ chán sẽ kết thúc, đến lúc đó xui xẻo đụng phải chúng ta thì cũng không thể trách ta được”. Trong con ngươi Thẩm Thiển Mạch thoáng qua một tia trêu chọc, khóe miệng mang theo một nụ cười lười biếng

“Đi nhanh đi tiểu thư!” Thiên Thiên không ngừng thúc giục Thẩm Thiển Mạch, trên mặt là vẻ mong chờ được xem kịch vui

Thẩm Thiển Mạch bất đắc dĩ nhìn Thiên Thiên, cô gái nhỏ này từ khi đi theo nàng liền học theo thói thích trêu cợt người khác, hơn nữa còn bị chính nàng chiều hư, tính tình trẻ con không thể sửa đổi được.

Trên đường phố, Thiên Thiên vui vẻ nhún nhảy, nhìn trái nhìn phải, đã vậy còn không ngừng lôi kéo Thẩm Thiển Mạch. Đường phố ở kinh thành so với đường phố ở phụ cận Ma Cung thì có nhiều chỗ chơi hơn nha!

“Vị công tử này, nhìn ngươi thật quen mắt”. Một bóng dáng màu đỏ bỗng ngăn cản trước mặt Thẩm Thiển Mạch, Thẩm Thiển Mạch khẽ cau mày, hơi có chút không vui ngước mắt nhìn

Nàng luôn là người đùa giỡn người khác, không ngờ bây giờ lại bị người khác đùa giỡn, hơn nữa lại đùa giỡn ngay lúc chính mình mặc nam trang, đã vậy người đùa giỡn lại là một nam tử!!!

Ánh mắt nhìn về phía người trước mặt, Thẩm Thiển Mạch trong lòng chấn động

Không thể nào miêu tả dung mạo người này. Giống như tất cả từ ngữ trở nên vô vị, không từ ngữ nào có thể diễn tả khí độ siêu nhiên, phong thái say lòng người đó.

Một thân hồng y đỏ rực nhưng lại không chút dung tục khi mặc trên người hắn ngược lại còn giúp hắn khoe khoang cỗ khí thế tà mị. Tóc đen như mực được quấn quanh bày ra một cổ sức quyến rũ không thể diễn tả bằng lời nhưng lại làm người khác rung động.

Chiếc cằm cong một đường hoàn mỹ càng thêm trơn bóng dưới ánh mặt trời, theo cằm nhìn lên, đôi môi mỏng gợi cảm đang chứa đựng nụ cười tà mị, trên sống mũi thẳng tắp không tỳ vết là đôi con ngươi giống như đầm sâu không đáy. Trong đôi mắt mang theo vài phần hứng thú, mấy phần khí phách, giống như một chiếc lưới vô hình đem người ta bao phủ.

“Nhưng ta nhìn công tử không thấy quen mắt!” Ngay cả khi trước mặt là mỹ nam tử mê hoặc chúng sinh, phong thái chấn nhiếp mọi ánh nhìn, Thẩm Thiển Mạch còn nhẫn tâm hồi đáp.

“Tướng môn đích nữ, ở trên đường làm tên côn đồ hái hoa tặc, thật thú vị” Trong lúc Thẩm Thiển Mạch muốn bước qua, nam tử kia lại ghé sát tai nàng nhẹ nhàng nói.

Hơi thở ấm áp phun lên vành tai, một cổ cảm giác kì lạ từ tai chảy vào lòng, giống như có cái gì đó kích thích tiếng lòng nàng.

Thẩm Thiển Mạch nhanh như cắt ra tay, hướng về phía nam tử kia đánh tới. Đến khi nắm tay đến trước mặt, nam tử kia nhẹ nhàng lay động cây quạt trong tay, không tốn chút sức đã ngăn cản được công kích của Thẩm Thiển Mạch

Trong chớp mắt hai người đã giao thủ mười mấy chiêu, chỉ là động tác rất nhanh hơn nữa không gian chuyển động rất nhỏ, người không biết chỉ cho là hai người đang nhìn nhau.

“Mị lực của Thiển Mạch thật không nhỏ, thế nhưng có thể làm cho lâu chủ Mị Huyết lâu tìm đến tận đây”. Trên mặt Thẩm Thiển Mặt đã đeo lên nụ cười lạnh lùng, con ngươi nheo lại nhàn nhạt tỏa ra hàn khí.

Mới vừa rồi giao thủ mười mấy chiêu nhưng người ta không tốn chút sức đón lấy. Mặc dù một phần là vì trên ngã tư đường đông người nên nàng chỉ dùng năm thành công lực, nhưng có thể nhẹ nhàng như vậy đón lấy công kích của nàng chứng tỏ võ công cũng không kém

Hơn nữa người kia lại sử dụng Mị Huyết thần công của Mị Huyết lâu, cộng thêm lấy quạt giấy làm vũ khí, thích mặc hồng y, những thứ này đều chứng tỏ được người tới là lâu chủ Mị Huyết lâu.

Lúc ở con đường nhỏ trong rừng, Thẩm Thiển Mạch đã từng cùng lâu chủ Mị Huyết lâu giao thủ một lần, vì vậy có bảy tám phần khẳng định thân phận của người này.

“Thiển Mạch tiểu thư thật thông minh. Mị Huyết đúng là rất tò mò thân phận của tiểu thư.Tiểu thư đây thích giả nam trang, lại có cao thủ Ma Cung làm nha hoàn, không biết Thiển Mạch tiểu thư cùng cung chủ Ma Cung có quan hệ như thế nào?” Mị Huyết bị Thẩm Thiển Mạch vạch trần thân phận cũng không tức giận, ngược lại ánh mắt nhìn về Thiển Mạch nhiều thêm mấy phần hứng thú.

Nhìn cô gái trước mắt giảo hoạt cùng trấn định, Mị Huyết đột nhiên cảm thấy tâm thần mình hình như đã bị cô gái này kéo. Mấy ngày nay theo dõi nàng, hắn đối với nàng chú ý ngày càng nhiều, thậm chí có chút vượt khỏi tầm kiểm soát của mình

“Mị Huyết lâu chủ muốn biết?” Thẩm Thiển Mạch nhíu lông mày, khuôn mặt hiện lên nụ cười ngây thơ, nhìn thấy trong mắt đối phương có vẻ chờ đợi thì đôi mắt nàng hiện lên tia giảo hoạt, cười nói “Vậy thì cứ từ từ mà đoán”

“Thiên Thiên, chúng ta đi thôi”. Không chờ đối phương kịp phản ứng, Thẩm Thiển Mạch trực tiếp tránh qua Mị Huyết, hướng tới Thiên Thiên nói

Mị Huyết lâu chủ lại đích thân ra tay, chạy đến kinh thành của nước Kỳ Nguyệt. Chắc chắn đối phương đã nhìn trúng trận chiến tranh đoạt hoàng vị của hoàng thất nước  Kỳ Nguyệt. Xem ra việc tranh đoạt hoàng vị lần này sẽ không tránh khỏi quan hệ tới Mị Huyết lâu và nước Thiên Mạc. 

Đến hôm nay thì thiên hạ bị phân làm ba. Thiên Mạc, Lâm Vị, Kỳ Nguyệt, mỗi nước chiếm một phần. Chỉ là nước Kỳ Nguyệt tài đại khí thô, thực lực chỉnh thể cường thịnh, Thiên Mạc cùng Lâm Vị so với nước Kỳ Nguyệt đều kém hơn một chút. Chỉ là cả ba nước đều không làm gì được nhau nên vẫn giữ nguyên thế cuộc như vậy.

Thiên Mạc tôn sùng vũ lực, quân đội hết sức lợi hại. Nước Thiên Mạc có hoàng đế Tư Đồ Cảnh Diễn lãnh đạo quân đội Ám Dạ càng thêm lợi hại, nhanh chóng, hung ác, danh khắp bốn phương, không thể khinh thường.

Nước Lâm Vị thiên về buôn bán. Ngành buôn bán vô cùng phát đạt. Nghe nói từng ngõ ngách đều có thương nhân của Lâm Vị. Nói là thương nhân nhưng chỉ đúng một phần, thương nhân của Lâm Vị còn là người thám thính tin tức tốt nhất.

Vì vậy dù nước Kỳ Nguyệt cường thịnh hơn nhưng cũng không làm gì được hai nước Thiên Mạc cùng Lâm Vị. Hôm nay, Thiên Mạc cùng Lâm Vị cũng không an phận, đều muốn nhân cơ hội này châm ngòi cho cuộc nội chiến ở nước Kỳ Nguyệt càng thêm loạn

Thú vị, thú vị. Thẩm Thiển Mạch khóe miệng treo nụ cười, nhẹ nhàng sải bước.

Mị Huyết nhìn Thẩm Thiển Mạch rời đi cũng không tiếp tục ngăn trở, chỉ là khóe miệng lộ ra một nụ cười kiên quyết, nguyên bản lúc đầu hắn tính toán muốn Thẩm Thiển Mạch gả cho Thượng Quan Cẩn, làm nhiễu loạn nội bộ nước Kỳ Nguyệt, từ đó thừa lúc vắng mà vào. Nhưng lúc này hắn lại cảm thấy luyến tiếc, không muốn cô gái này biến thành quân cờ chính trị.
Bình Luận (0)
Comment