Để nha hoàn qua loa búi tóc, bà sai Xuân Thủy: “ Đi, bắt ả lại, để bà già ta đây nhìn kĩ thứ ác độc đó.”
Xuân Thủy vâng lời, chạy đi.
Lão phu nhân chỉ uống hai miếng cháo tổ yến, sai người nói đại tiểu thư với tam tiểu thư ở trong phòng thêu thùa may vá, không cần qua thỉnh an bà. Riêng Tô Việt đã tới nha môn từ sớm.
Rất nhanh, Xuân Thủy chạy về báo nhị tiểu thư đã bị giải tới phòng chứa củi.
Lão phu nhân đứng dậy, dẫn theo một nhóm nha đầu, bà tử, người nào người
nấy khỏe mạnh, lực lưỡng, cùng với Trương ma ma tới phòng chứa củi.
Tới nơi, bà sai Lăng Nhược cùng những bà tử lực lưỡng giữ bên ngoài, không cho ai tự ý ra vào.
Nhị tiểu thư bị hai bà tử tráng kiện ấn quỳ trên mặt đất, miệng bị nhét vải, , còn ô ô kêu, dùng sức giãy dụa.
Thấy lão phu nhân đến, nàng liền bò tới, lập tức tất đi tiến lên, cầu xin nhìn lão phu nhân,cầu nàng tha thứ.
Một cái bà tử chuyển ghế dựa đến cho lão phu nhân ngồi. Bà lạnh lẽo nhìn Tô Văn Nhi.
“Nha đầu, thành thật khai cho ta, là tự một mình ngươi làm hay có người ép ngươi?”
Cho đến bây giờ, lão phu nhân vẫn hy vọng là do Hoàng quý phi hoặc Tống gia ép buộc nàng, chứ bản thân nàng vẫn chưa đến mức đó, hơn nữa, một cô
nương chân yếu tay mềm như nó thì làm được gì?
Vải bố vừa lấy ra, Tô Văn Nhi đã khóc rống: “ Tổ mẫu, con sai rồi, con không dám nữa đâu, xin người tha cho con.”
Lão phu nhân mặt trầm như nước, lạnh lùng: “ Nói cho ta nghe, nghiệt chủng trong bụng ngươi là của ai?”
Tô Văn Nhi tái mặt, hoảng hốt im lặng.
Lão phu nhân hừ lạnh: “ Sao đại phu còn chưa tới?”
Tô Văn Nhi liên tục dập đầu:“Lão tổ mẫu, xin người tha cho, đừng giết con cùng đứa nhỏ. Đừng mà…”
Lão phu nhân tiếp tục hỏi:“Ai sai ngươi giao thuốc phá thai cho phu nhân để hại Hỉ Thước?”
Tô Văn Nhi vội lắc đầu,“Không, không, ta không có. Ta luôn luôn tại trong viện, làm sao có thể......”
……………….
Tô Văn Nhi thấy bà lạnh lẽo nhìn nàng, vội liếc quanh tìm cách trốn tội,
vừa thấy Lăng Nhược, ả đã nói:“Lão tổ mẫu, nhất định là có người hãm
hại con. Mạt nhi vốn ghét con từ lâu, chỗ nào cũng kiếm cách gây khó dễ. Lúc ở trong cung, nó ghen tỵ con được bệ hạ cùng quý phi sủng ái, ở Vạn Xuân uyển thì đi khắp nơi nói xấu con, còn tìm đủ cách để phá bánh ngọt con cực khổ làm ra.”