Mấy năm qua, Thủ Chính khá nhân từ, nhà tù không dùng được mấy, kẻ phạm tội tự bản thân gánh,
ít khi liên lụy người nhà, tên nào đại gian đại ác lắm mới bị trảm lập
quyết, gia quyến biếm làm nô.
Người tinh ý liền thấy được hắn bắt đầu thay đổi, hành động cũng cẩn thận hơn lại tinh tế dựa theo thánh ý.
Hai vị hoàng tử Hoàng Phủ Cẩn, Hoàng Phủ Giác có công diệt phỉ, ban thưởng
vô số. Tô Trì, Tô Mạt cũng được phong thưởng, Lục Thiệu, Trịnh Vinh được thăng chức.
Lục Thiệu hiện giờ giống Cố Chiêu, là thống lĩnh đại nội thị vệ, Trịnh Vinh được bổ vào đại lý tự.
Đang lúc mọi người cho rằng án này kết thúc thì Tô Mạt đột nhiên thỉnh cầu tiến cung, đi cùng nàng có Hoàng Phủ Cẩn.
Gần đây, thân thể hoàng đế không khỏe thường tiếp các cận thần ở Càn Thanh điện, do thân phận nên nàng cũng được đi vào.
Sau ngày Vu Hận Sinh ám sát thất bại, không khí trong cung ngoài mặt bình
tĩnh nhưng thực tế càng khẩn trương hơn, không một ai dám nhiều lời, tùy ý.
Lưu Ngọc bị thương, Tiền cô cô chưa hồi cung, Lưu Niên hộ giá bỏ mình...... Mà hoàng đế cũng là bị một chút nội thương, sắc mặt không tốt lắm, nhất là ở chỗ nào hơi tối, không khí càng phát ra lnhj lẽo làm cho người ta cảm thấy áp lực.
Tô Mạt hành lễ xong, hoàng đế cho người nâng dậy, đứng gần nói chuyện.
Nhìn nàng dung nhan tú lệ, kiều mị động lòng, vẻ mặt bình tĩnh, hoàng đế khẽ thở dài. Ông nhìn người vô số nhưng người có khí chất và năng lực như
nàng dễ được mấy ai ?
" Nha đầu, ngươi muốn nói gì với trẫm. "
Tô Mạt biểu tình nghiêm túc : " Bệ hạ, chuyện ở Lai Châu, Tề Vương với
ngũ điện hạ không tiện bẩm với người nhưng tiểu nữ là người ngoài cuộc.
Người bệ hạ phái đi nhất định phải một lòng trung thành với người nhưng
gia huynh xúc động lỗ mãng, không nghe theo quân lệnh của Tề vương điện
hạ, một mình âm thầm đi Tô Châu phủ mượn binh, ở chỗ Hoàng chỉ huy sứ
tập hợp mấy trăm binh mã bao vây công kích Dã Kê, kết quả trúng mai phục của kẻ địch, tổn thất nghiêm trọng. "
Tô Mạt xác định Tần Nguyên Quân là do thái tử bày mưu hãm hại. Hắn dám cấu kết Tô Văn Nhi, còn đi
Tô gia thị uy,nàng không thể tha cho hắn.
Hoàng Chỉ Huy Sứ là
người của thái tử, vốn cũng mang tội nhưng thái tử lại bao che, bảo hắn
bị oan nên rửa sạch tội danh cho hắn. Bản thân hắn cũng một lòng trung
với thái tử, ở Tô Châu phủ ra sức không phải ít.