Lần thất bại này, nếu chờ tiếp mười năm hai mươi năm nữa, vậy thì thôi quên đi.
Nàng ghé sát vào tai hắn nói nhỏ, nghe xong Hoàng Phủ Cẩn nói: “Biện pháp này nhanh hơn chút, nhưng mà Thất đệ …”
Tô Mạt nói: “Không sợ, chàng cứ để hắn ở bên cạnh chàng, ngược lại Vu Hận Sinh càng nhanh sẽ lộ diện.”
Tô Mạt có cảm giác, Vu Hận Sinh hình như không phục Hoàng Phủ Cẩn, luôn có ý định muốn ganh đua.
Hai người thương lượng một phen, Hoàng Phủ Cẩn trở về chuẩn bị, Tô Mạt trở lại cung Càn Thanh.
Hoàng đế đang uống thuốc, thấy nàng đi vào, liền đặt chén thuốc xuống. Giống như trước đây, nói giỡn với nàng: “Nha đầu này lại vụng trộm làm cái gì thế?”
Tô Mạt nghiêng đầu nói: “Nếu là vụng trộm, có thể tùy tiện nói cho người biết được sao?”
Hoàng đế phất tay, cho những người bên cạnh lui xuống, bảo Tô Mạt ngồi xuống cạnh hắn.
Tô Mạt ngồi xuống, “Bệ Hạ, thần có chuyện cầu ngài.”
Hoàng đế cười nói: “Nói ta nghe thử.”
Tô Mạt nói: “Nếu như Bệ Hạ không đáp ứng, cũng đừng nổi giận, cứ coi như ta chưa nói gì.” Nàng đánh giá một chút, nói ra ý định muốn mang Tần Nguyên Cung đến địa cung của Tiên hoàng hậu, liên quan đến chuyện Huyền Băng châu.
Hoàng đế không tức giận, nhưng vẻ mặt cũng không nhẹ nhàng, ánh mắt thâm trầm nhìn nàng.
Lúc sau, giọng nói của hắn có chút lạnh lùng nói: “Là Diệp Tri Vân bảo ngươi đến hỏi?”
Tô Mạt trầm mặc không nói, bởi vì dù nói thế nào Hoàng đế cũng nhận định là Diệp lão đầu phái nàng đến hỏi, nàng có nói gì cũng không giải thích được. Quả nhiên, Hoàng đế tự mình nhận định, đem Diệp Tri Vân ra mắng mấy câu, hừ nói: “Đúng là ngu xuẩn, mãi không chịu từ bỏ ý định.”
Lúc sau, Tô Mạt thấy sắc mặt hắn đã tốt hơn một chút, mới nói: “Bệ Hạ, chúng ta không phải là mang hắn đi luôn, chẳng qua là để Tần ca ca đến gần Huyền Băng châu, lấy kim châm trong đầu hắn lấy ra.
“Ai lấy được châm ra?” Ánh mắt Hoàng đế đột nhiên trở nên sắc bén.
Tô Mạt ngẩn ra, trong nhận thức của Hoàng đế thì Diệp Tri Vân là người bị thương nặng, tự vệ cũng khó khăn, mà Thái Bình Các và Tiêu Vũ Lâu càng không thể bị bại lộ, nếu không sẽ có phiền toái thật lớn, nàng suy nghĩ nhanh nói: “Thần.”
Hoàng đế híp mắt, nhướn mày nói: “Nếu ngươi lợi hại như vậy, sao không trực tiếp bắt trẫm?”
Tô Mạt cau mày, tựa như sầu não nhìn hắn, “Nếu như không phải Bệ hạ bắt giữ phụ thân thần, chẳng lẽ thần sẽ đại nghịch bất đạo, đặt điều kiện với Bệ Hạ? Coi như thần có oán giận Bệ Hạ, nhưng cũng vạn phần kính trọng ngài.”