Đồ dùng trong phòng đều được làm bằng gỗ, trên tường có treo tranh chữ cổ, còn có mấy chậu cây cảnh xanh tốt, khắp nơi đều ngập tràn sắc xuân.
Tùy tiện hàn thuyên vài câu, Kim chương quỹ liền chủ động nói muốn Tô Mạt kiểm tra sổ sách và hướng dẫn một chút, Tô Mạt cười nói: "Kim chưởng quỹ lo lắng nhiều rồi, ta chỉ là đúng lúc đi ngang qua thôi, không phải vì sổ sách mà đến ngân hàng tư nhân. Nếu đến đây tất nhiên phải đến chào hỏi hai vị chưởng quỹ, hai vị đã vất vả nhiều rồi, rời xa quê hương đi tới kinh thành, thật không dễ dàng. Vất vả, vất vả!"
Kim chưởng quỹ và Mẫn chưởng quỹ đều vội vàng nói không hề vất vả.
Kim chưởng quỹ nói lòng vòng cũng nói đến vấn đề tăng chi tiêu, nội dung cũng giống như Mẫn chưởng quầy đã nói qua cho Tô Mạt, nói là vì việc trang hoàng và một số công việc khác, nên ngân hàng tư nhân đã thuê thêm người cho nên chi tiêu có chút nhiều.
Ông cũng đã có tính toán, không tính toán những sổ sách đó, đều được tính vào phần hoa hồng của Thẩm gia.
Tô Mạt cười nói: "Kim chưởng quầy, cũng không cần phải cẩn thận như vậy, chuyện này vốn không phải do chúng tôi quyết định. Lại nói, hai nhà hợp tác, vốn là chúng tôi được nhờ từ Thẩm lão gia, nếu ngay cả chuyện này cũng so đo vậy thì sao có thể làm ăn được?"
Nàng vốn không để ý đến chuyện Kim chưởng quầy lấy nhiều tiền như vậy, mà những người Kim chưởng quầy mời đến rất có thể là những người mà đang tìm.
Những mị ảnh kỵ sĩ mà nàng và A Lý huấn luyện không giống với những tử sĩ được chiêu mộ, bọn họ là huynh đệ của nàng, nàng cũng không thể để họ chết một cách vô ích.
Nếu đã đi theo nàng, thì nàng sẽ có trách nhiệm với họ.
Rất nhanh, thủ hạ của Kim chưởng quầy đưa những sổ sách chỉ tiêu đưa vào, sắp xếp gọn gàng trên bàn trà của Tô Mạt.
Tô Mạt cũng không thèm nhìn đến, chỉ liếc nhìn bọn họ, sau đó nói với Kim chưởng quầy: "Làm ăn lâu như thế, với bản lĩnh của Kim chưởng quầy, như vậy nhân khẩu trong ngân hàng tư nhân tăng lên không ít. Vẫn thường nghe nói tiêu sư của Thẩm gia võ công không tầm thường, thật muốn được gặp thử một lần, không biết Kim chưởng quầy có thể từ bỏ thứ yêu thích cho chúng tôi mượn mấy người một thời gian."
Suy nghĩ của Kim chưởng quầy quay một vòng, phỏng đoán thử suy tính của Tô Mạt, cười cười sai thủ hạ đưa những tiêu sư tốt của ngân hàng tư nhân đến cho Tô Mạt xem.
Không ngoài suy đoán của Tô Mạt, trong những người đó tất nhiên không có người Tô Mạt muốn tìm, họ chính xác là những tiêu sư bình thường.
Ở bên cạnh Tô Việt giả vờ lật vài trang sổ sách, nếu như Kim chưởng quầy để họ xem tất nhiên sẽ không chê vào đâu được, hắn đưa mắt ra hiệu cho Tô Mạt, nhẹ nhàng lắc đầu.