Ngày trước tuy An Bình công chúa rất hiền lành nhưng chưa đến mức nhát gan như vậy, chẳng lẽ sau khi gả cho Tô Trì, bị hắn ức hiếp đến mức như vậy sao?
Giọng nói trêu trọc trong phòng vẫn chưa ngừng, ngược lại sau khi nghe thấy giọng của các nàng thì lại càng lớn thêm.
Muốn thị uy sao?
Tô Mạt hừ lạnh một tiếng, nàng cũng không bắt ép An Bình nữa, phất tay áo lên, "Ầm" một tiếng, cánh cửa đang đóng chặt bị mở tung ra.
Tô Mạt hừ lạnh một tiếng, "Tô đại gia, ngươi sống thật thoải mái! Cũng không biết ai sẽ đưa cho ngươi lá gan cùng quyền làm việc đó đi."
Tô Trì vội kéo lấy áo dài che người, đi chân trần đi ra ngoài, lườm nàng một cái, tức giận nhìn An Bình đằng sau nàng.
An Bình bị hắn nhìn co rúm người lại, có suy nghĩ muốn chạy trốn.
"Tiện nhân! Thế nào, không nhịn được nữa? Muốn tìm người làm chỗ dựa?" Tô Trì lạnh lùng nhìn An Bình, giống như muốn giết nàng ngay lập tức.
Sắc mặt Tô Mạt trầm xuống, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Đại ca, nếu huynh bị yêu quái quấn thân thì ta đây không khách khí đâu, trước trói huynh lại sau đó nhờ pháp sư làm phép. Còn nếu không phải, huynh hãy cẩn thận giải thích cho tẩu tử nghe, đuổi hết đám hồ ly này ngay lập tức!"
Tô Trì nhướn mày nói: "Tô Mạt, chuyện của ta không cần ngươi quản. Ngươi là cái thá gì chứ!"
"A, sao lại cãi nhau vậy?" Một nữ nhân khoác sa mỏng từ trong phòng bước ra, thân thể yểu điệu, ngả người lên vai Tô Trì, cười tít mắt nhìn các nàng.
Nữ nhân này là nha hoàn trong phủ gọi là Quan Mị, nhưng Tô Mạt không biết nàng ta, chắc là được Tô Trì mua về.
Tô Trì nắm lấy eo của nàng ta, ôn nhu nói: "Không cần để ý đến các nàng, chúng ta tiếp tục vui vẻ."
Nói xong liền muốn ôm nàng lên.
"Bốp, bốp." Hai tiếng vang, Tô Trì và Quan Mị đồng thời kêu lên, ôm lấy một bên mặt.
"Tô Mạt!" Tô Trì giận dữ trừng mắt nhìn Tô Mạt, hận không thể giết được nàng.
Nếu như ánh mắt có thể giết người thì nàng đã chết không biết bao nhiêu lần. Nàng lạnh lùng cười, nhẹ nhàng vuốt lòng bàn tay mình, hiện giờ công lực của nàng đã tiến triển, nàng không cần đến gần nhưng vẫn rất dễ dàng đánh ra hai cái bạt tai.
Tuy rằng công phu của Tô Trì cũng khá tốt nhưng đó là so với đám thị vệ thôi.