Khắp Tô Châu đều là chỗ buôn bán của Thẩm gia, lại có biệt viện ở đây, cho nên lần này chỗ ở vô cùng tiện lợi.
Dọc đường đi Thẩm Tinh Tinh đều là châm chọc và khiêu khích, cuối cùng cũng có thể khiến Tô Mạt quang minh chính đại đi theo mình, đến ở tại biệt viện của Thẩm gia.
Nàng ta dùng hết khả năng sai người bố trí phòng Tô Mạt xa hoa một chút, để cho nàng so sánh với tiểu viện ở nông thôn, xa hoa hơn rất nhiều lần, muốn lấy chuyện đó mà khiến Tô Mạt xấu hổ.
Ai ngờ Tô Mạt căn bản không để ý tới, binh đến tướng chặn, Thẩm Tinh Tinh liên tục tiến công, muốn chế nhạo nhưng chưa từng thực hiện được, kìm nén một bụng tức giận, chỉ có thể tìm Nhạc Phong Nhi nói chuyện.
Tinh thần của Nhạc Phong Nhi ngược lại đã tốt hơn rất nhiều, không còn bộ dạng thâm cừu đại hận nữa, khiến cho Thẩm Tinh tinh giảm đi cảm giác thành tựu khi cứu vớt người khác, không tránh khỏi có chút bất mãn.
Càng đáng giận hơn là Tam ca, Ngụy An Lương, Doãn Thiếu Đường đều nói Tô Mạt tốt, khen hết cái này đến cái khác, nói nào là tính tình nàng ta tốt, lại xinh đẹp, năng lực lại tốt.
Thẩm Tinh Tinh tức giận đá cửa mắng bọn hắn vài lần, xú nam nhân, chỉ biết nhìn bề ngoài mà bị che mắt.
Một ngày cuối thu, thời tiết mát mẻ, Tô Mạt ở trong phòng đọc mật tín của A Lý.
Là tin tốt!
A Lý đã tìm được tung tích của đám Bạch y nhân, nhưng đám người đó vô cùng giảo hoạt, có vài lần thiếu chút nữa là bị mất dấu, cuối cùng xác định được vị trí của bọn hắn, vậy mà lại nằm ngay trong một khe núi ở ngoài thành Tô Châu.
Tô Mạt đã sớm lên kế hoạch cho bọn họ, không thể bứt dây động rừng, cũng không được đối đầu chính diện với kẻ địch, bởi vì những người đó đã bị tẩy não rồi, bị bắt được liền tự sát, căn bản không để cho đối phương có cơ hội bắt sống.
Cho nên Tô Mạt bảo mấy người A Lý không cần bắt sống, chỉ cần âm thầm theo dõi đám người đó, xem bọn hắn liên hệ với ai, sau đó dùng mọi cách thăm dò, nhất định phải tìm cách nhổ được tận gốc.
Nàng không thể cứ để mặc mọi chuyện như vậy, mặt khác phải nắm chắc thời gian tìm kiếm Lan Nhược.
Lan Nhược và Thủy Muội không giống nhau, nàng ấy bị bắt đi, tuyệt đối sẽ không bó tay chịu trói, hơn nữa với võ công của Lan Nhược, kẻ địch cũng không dễ dàng khống chế được.
Một điều quan trọng hơn là, Thiên Diện Yêu Xà đã trúng độc của nàng, không có giải dược, tự nhiên sẽ rất đau đớn, vì vậy nàng ta không dám làm điều gì quá đáng với Lan Nhược.
Mà Lan Nhược biết rõ tình huống của bản thân, đối với loại son độc này cũng có hiểu biết, vừa thấy Thiên Diện Yêu Xà cơ bản là sẽ biết được nàng ta trúng độc, đến lúc đó cũng có thể tùy cơ ứng biến.
“Lưu Hỏa, đi truyền tin cho A Lý, cần phải nhanh chóng đưa đến.”