Tô Mạt ngắm chuẩn, cúi đầu xuống, né tránh, cái chặn giấy kia lập tức nện trên người tiểu hoàng tử đứng phía sau.
Không khéo, cũng chính là người mà hai ngày trước bị Hoàng Phủ Giới đánh gãy cái răng cửa.
Góc nhọn trên cái chặn giấy nện ở trên trán hắn, nhất thời làm lủng đầu, máu lập tức chảy ra.
Tiểu hoàng tử sợ tới mức oa oa khóc lớn, sau đó hai mắt nhắm lại, hôn mê bất tỉnh.
Tô Mạt lấy một địch mười, đại tiểu thư nguyên bản còn muốn tiến lên khuyên nhủ, thấy nàng không bị thiệt thòi, lại luôn nháy mắt ra hiệu với mình, nghĩ Tô Mạt luôn chững chạc, tuy rằng còn nhỏ, nhưng to gan lớn mật.
Liền nghĩ ngay ra Tô Mạt khẳng định là có kế hoạch riêng, thế là không tiến
lên quấy rầy nữa, ngược lại đi theo tiểu cung nữ leo ra ngoài cửa sổ
đứng ở bên ngoài xem cuộc chiến.
Càng đánh càng loạn, hai công
chúa và một tiểu hoàng tử có quan hệ tốt với tiểu hoàng tử mới bị té xỉu kia cũng gia nhập chiến đoàn, cũng là giúp đỡ Tô Mạt, cầm khối nghiên
mực liền đáp qua bên kia .
Hoàng Phủ Kha ngày thường làm người
kiêu ngạo, lại điêu ngoa tùy hứng, mặt ngoài có nhiều người sợ nàng ta,
người thật sự có tâm với nàng ta lại thiếu.
Trừ bỏ vài kẻ thường nịnh bợ, mọi người đều lùi ra bên ngoài, đem toàn bộ học đường để lại cho bọn hắn đại chiến.
Hoàng Phủ Giới bởi vì nhắc nhở Tô Mạt cẩn thận, bị Hoàng Phủ Kha ghen ghét,
bị một cái bình nước nện trên người, hắn cũng nổi giận, giúp đỡ Tô Mạt
đánh trả.
Tô Mạt nhìn thấy vũ khí bên cạnh không nhiều lắm, liền nói với Hoàng Phủ Giới,“Đừng ném nhiều!”
Hoàng Phủ Giới thuận tay đem nhặt mấy thứ đồ rửa bút đưa cho nàng, Tô Mạt
ngắm chuẩn ngay một tiểu thái giám sức chiến đấu có vẻ mạnh, ném một cái đồ rửa bút qua, trúng chính giữa ót hắn, làm cho hắn đổ máu ngất đi.
Lúc này bên ngoài truyền đến thanh âm bén nhọn của thái giám,“Bệ hạ giá lâm, thái tử điện hạ giá lâm......”
Tô Mạt tròng mắt vừa đảo, giữ chặt Hoàng Phủ Giới một phen,“Đến!”
Nàng kéo hắn xông lên, Hoàng Phủ Kha cùng Tống tiểu thư nghĩ rằng nàng sợ
rồi, muốn tới nhận tội xin lỗi, lập tức liền đi đến tóm lấy tóc nàng
đánh.
Tô Mạt nhân cơ hội kia bẻ gẫy cán bút cắm vào bọn họ, thuận tiện lấy một ít máu của người khác thoa lên trên mặt, cổ, tay của chính mình cùng Hoàng Phủ Giới.
“Đều dừng tay hết cho trẫm!”