Tô Mạt nhìn phu nhân, nàng ta quả thật là mỹ nhân, đoan trang khoan thai,
nhưng khóe mắt hơi cụp xuống, có cảm giác nói không ra được sự ngoan độc của nàng ta.
Nhất là lúc nàng ta giận dữ.
Tô Mạt nói : " Phu nhân bệnh rồi, ta không muốn đi, ta muốn ở lại trò truyện với người."
Bộ dáng làm bộ làm tịch đều không thể thiếu, đây chính là kế sách của Tô Mạt.
Quả nhiên phu nhân tươi cười rạng rỡ : " Vẫn là ngươi hiểu chuyện. Đại tỷ ngươi vừa nghe thấy được đi là nhảy nhót lên."
Tô Mạt nói : " Đại tỷ là con ruột của phu nhân, mẫu nữ liền tâm, tỷ tỷ đi cầu phước cho phu nhân, tự nhiên sẽ hiệu nghiệm nhất."
Vương phu nhân cười sai người đem bánh trái cho nàng ăn, lại kéo nàng nhìn
ngắm một hồi, tuy rằng vận trang phục thanh nhã, cũng không có đeo trang sức gì, ngược lại dáng điệu lại cực đẹp, so với tam tiểu thư trang điểm vàng vòng ngọc thạch khắp người lại đẹp hơn vài phần.
Vương phu nhân nộ ý cười thâm trầm, sâu trong đáy mắt luôn có sự âm lãnh không hình dung được.
Tô Mạt càng ngày càng nhận định suy đoán của mình.
Vương phu nhân sai người mở tráp đựng trang sức lấy cho Tô Mạt hai vòng tay
bằng vàng sợi, một đôi khuyên tai con dế rất dễ thương, còn có sợ dây
hình chuồn chuồn dùng để trang trí trên búi tóc.
Tô Mạt cũng không từ chối, cảm ơn phu nhân, để nha hoàn nhận lấy.
Lúc rời phủ, đụng với Hồ đại phu, ông ta nhìn Tô Mạt cười cười, sau đó cáo từ.
Tô Mạt hiểu, ông ta với mình đã có giao ước, bắt đầu kiểm tra nàng.
Gia đình quốc công phủ cùng đi Lăng Hư quan, trên đường có sĩ binh dẹp
đường phía trước, đoàn xe ngựa chậm rãi tiến về hướng Thanh Linh sơn đi
Lăng Hư quan. Bên ngoài quan là khu vực rộng lớn toàn hoa đào, hiện tại
sắc hoa chói mắt vì đang là mùa hoa đào nở rộ.
Tam tiểu thư Tô
Hinh Nhi đang ngồi trong lòng quốc công, nằm trên vai quốc công làm
nũng, nam nhân thân cao dáng vẻ như ngọc đúc, nữ oa nhi như phấn điêu
ngọc mài, rất thu hút ánh mắt người khác, trong rừngđào khiến người ta
cực kì hâm mộ.
Tô Mạt âm thầm đi phía sau, cố gắng không nhìn đến hai cha con kia,Tô Nhân Vũ rất giống cha nàng kiếp trước, ông ta bế Tô Hinh Nhi bộ dạng rất giống bản thân lúc nhỏ cũng từng sà vào lòng cha
như thế.
Nhưng điều này có thể nói lên điều gì?
Với lại mục đích của nàng đi Lăng Hư quan, nhất định phải làm tốt vài việc.
Làm xong coi như đã hoàn thành một nửa kế hoạch. Cách mục tiêu của nàng cũng không xa là mấy.
Mọi việc phải nhịn xuống, cần phải tỉ mỉ thi hành kế hoạch, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót.
Ván cờ bắt đầu mở màn !