Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Chương 94

“Không phải lúc nãy ngươi nói Hương Phiến bị phạt quét tước hoa viên sao, chúng ta ra hoa viên đi dạo một vòng”.

Ngọc Nghiên đã đọc qua nội dung trong truyện tranh, sau khi nghe Thẩm Nguyệt nói thì nàng ta dường như đã hiểu ý đồ của Thẩm Nguyệt.

Thời tiết càng ngày càng nóng, công việc dọn dẹp hoa viên trong thời gian này không hề đơn giản, chỉ một lát là toàn thân đã đổ mồ hôi nhễ nhại.

May mắn thay cây cối trong vườn phủ kín đường đi, Hương Phiến tìm được một góc khuất có bóng cây râm mát rồi lười biếng ngồi xuống, vừa lau mồ hôi trên vừa mắng chửi Vân Nga một cách hằn học mấy lần.

Nếu như không phải tại Vân Nga thì làm sao nàng ta lại phải rơi vào tình cảnh này chứ!

Cách một hàng cây có một con đường vắng lặng, lúc này Ngọc Nghiên đang cùng Thẩm Nguyệt đi dạo trên con đường đó.

Qua những kẽ lá bọn họ có thể thấp thoáng nhìn thấy bóng dáng của Hương Phiến ở bên kia.


Hương Phiến ngồi nghỉ một lúc rồi đứng dậy định rời đi thì chợt nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng vang lên qua hàng cây.

“Công chúa, ta nghe nói Hương Phiến bị phạt quét tước hoa viên, không biết hôm nay chúng ta có gặp được ả ta hay không”.

Câu nói này đã khiến cho Hương Phiến phải dừng chân, nàng ta giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt hung hăng trừng xuyên qua hàng cây.

Còn không phải là Thẩm Nguyệt và Ngọc Nghiên hay sao?

Khi đó Thẩm Nguyệt đã tìm thấy một bãi cỏ xanh sạch rồi ngồi xuống nói: “Vân Nga là một kẻ rất mưu mô, nếu như Hương Phiến cứ làm căng với ả ta thì chắc chắn sẽ phải chịu thiệt”.

“Sao công chúa biết được?”


“Người còn không biết Hương Phiến có tính khí thế nào sao? Ả ta có tính tình hiếu thắng, mà Vân Nga thì hoàn toàn tương phản, ra vẻ vừa trầm ổn vừa kiên định. Hương Phiến càng nhắm vào Vân Nga thì Mi Vũ lại càng chán ghét ả ta, chỉ có điều ả ta chưa nhận ra mà thôi”.

“Cho dù Hương Phiến có làm khó dễ thế nào thì Vân Nga cũng không bao giờ đánh trả, chuyện này sẽ khiến cho Mi Vũ và Hương Phiến quay lưng lại với nhau, lúc đó Vân Nga có thể nhảy vào thay thế”.

Hương Phiến đứng bên kia nghe thấy vậy thì sửng sốt một chút, rồi bỗng nhiên tỉnh táo lại.

Nếu đúng thật là như vậy thì mỗi khi Vân Nga tỏ ra chịu thiệt thòi cũng không hề ảnh hưởng đến chuyện Vân Nga tiếp tục ở lại Phù Dung Uyển làm việc mà ngược lại còn càng khiến cho Liễu Mi Vũ càng thêm thân cận nàng ta.

Hương Phiến lại nghe Thẩm Nguyệt nói: “Trong khi Hương Phiến vẫn đang dưỡng thương thì có lẽ Vân Nga đã nếm trải mùi vị ngọt ngào của một nha hoàn cấp cao, tất nhiên ả ta không muốn Hương Phiến trở về để ép ả ta phải rời đi rồi, cho nên ả ta mới phải tiên hạ thủ vi cường”.

Hương Phiến hoàn toàn bị những lời của Thẩm Nguyệt hấp dẫn, nàng ta vểnh tai lên chăm chú lắng nghe.

Thẩm Nguyệt khẽ cúi đầu quay lưng về phía Hương Phiến, nhưng nàng biết lúc này Hương Phiến vô cùng lo lắng, nàng lại nhếch miệng nói: “Ta nghe nói Vân Nga đã bị Hương Phiến đánh khi đi truyền lời của chủ nhân cho Hương Phiến. Chắc chắn là Vân Nga đã cố ý lan truyền chuyện này ra ngoài và cũng cố ý để bị Hương Phiến đánh. Người yếu đuối sẽ dễ dàng nhận được sự cảm thông của người khác hơn, đây là bước đầu tiên của ả ta để tách Mi Vũ ra khỏi Hương Phiến”.

Hương Phiến như giác ngộ, siết chặt nắm tay, thì ra là như vậy!

Bình Luận (0)
Comment