Trong Thừa Càn cung một mảnh yên tĩnh, tựa như cả tiếng mành sa khẽ lay theo gió cũng nghe được.
Hứa Triệu Ninh cười khẽ nhìn Dung hoàng hậu, cái trán Dung hoàng hậu có từng giọt mồ hôi lớn chừng hạt đậu. Nàng chỉ cảm giác mình vô cùng nóng bức, mồ hôi đầm đìa - - đây là dương xuân tháng ba, sao lại nóng như vậy chứ?
Mình chỉ hôn cho tiểu thư nhà Tiết thượng thư, không nghĩ lại bị Dương lão phu nhân cưỡng chế phải thu hồi ý chỉ, việc này làm mất mặt bang bang, làm thế nào nhắc việc này với Tiết gia đúng là một phiền toái lớn, chỉ sợ quý phủ người ta đã chuẩn bị đồ cưới rồi.
Tiểu thư phủ Binh bộ Thượng thư bị Hoàng hậu nương nương sắp xếp vào bẫy, chỉ hôn lại thu hồi ý chỉ... Mồ hôi Dung hoàng hậu chảy ròng ròng một mảnh, mình làm vị hoàng hậu làm đến mức này, đúng là không có ý nghĩa, như không phải vì Sâm nhi ngồi ổn định thái tử vị, nàng đúng là muốn phẩy tay áo bỏ đi, cho Hoàng thượng và bảo bối Dương lão phu nhân của ông tự mình thương lượng với nhau.
Nhưng cuối cùng nàng không thể tùy hứng như thế, Dung hoàng hậu bấm bụng bấm dạ nói: " Chẳng lẽ Dương lão phu nhân đã có ý kiến hay?"
"Hoàng hậu nương nương xin chớ sốt ruột, ta đã hỏi Tiết đại tiểu thư, nàng vừa vặn cũng tự có người yêu, còn xin Hoàng hậu nương nương tứ hôn cho nàng." Tinh thần Dương lão phu nhân sảng khoái, thấy bộ dáng Dung hoàng hậu ăn quả đắng, trong lòng âm thầm vui vẻ, lúc ấy Gia Mậu đã từng nói với nàng ta, không cần nàng ta thay hắn mưu đồ, không nghĩ tới Dung hoàng hậu khư khư cố chấp, vì củng cố địa vị con trai mình, ban tiểu thư nhà Binh bộ Thượng thư cho Gia Mậu.
Cởi chuông phải do người buộc chuông, Dương lão phu nhân tuyệt không đồng tình Dung hoàng hậu, tất cả đều là nàng tự tìm.
"Tiết đại tiểu thư cũng có người yêu?" Dung hoàng hậu lấy làm kinh hãi: "Là ai?"
Dương lão phu nhân ha ha cười một tiếng: "Thái tử điện hạ ưu tú vĩ đại, vị tiểu thư nào không ái mộ hắn?"
Lúc này Dung hoàng hậu mới đắc ý, bất kể thế nào, Sâm nhi của mình vẫn là làm cho người ta thích, vốn cũng nghĩ tới muốn chỉ Tiết Liên Thanh cho Sâm nhi, chỉ là thấy nàng có dung mạo bình thường, sợ Sâm nhi không thích, lúc này mới chọn Lục Minh Châu, thoạt nhìn nhân duyên này là trời định, quanh đi quẩn lại, còn là trở lại chỗ ban đầu.
"Hoàng hậu, vậy một lần nữa chỉ hôn, ban Tiết đại tiểu thư kia cho Sâm nhi, phong nàng làm Lương Đệ, coi như là đền bù tổn thương của nàng." Hứa Triệu Ninh ha ha cười: "Như vậy thì đâu đã vào đấy."
"Nô tì cẩn tuân thánh ý Hoàng thượng." Dung hoàng hậu đứng dậy thi lễ một cái, xoay người khoan thai mà đi - - thoạt nhìn Thừa Càn cung không có chuẩn bị bữa trưa cho mình, mình cũng không cần ở chỗ này tham gia náo nhiệt.
"Hoàng thượng, ta còn muốn đòi cái phong thưởng với ngươi." Dương lão phu nhân cười nhìn Hứa Triệu Ninh một cái: "Vị này Lạc tiểu thư đi theo Bảo Trụ và Gia Mậu nhà ta đi Bắc Địch, trong việc trợ giúp Tam vương tử Bắc Địch đăng cơ thượng cũng lập công lớn. Liên Kiều là nha hoàn của nàng, đều đã được Hoàng thượng phong công chúa, chủ tử chính quy thế nào có thể không có phong thưởng chứ?"
Tương Nghi gả vào Trường Ninh Hầu phủ, chắc chắn Dung lão phu nhân xem thường xuất thân của nàng, sẽ kén cá chọn canh với nàng, nếu có phong thưởng của hoàng thượng, vậy nàng có thể không để ý không hỏi Dung lão phu nhân kia. Bàn tính của Dương lão phu nhân đánh vang lạch cạch, làm chuyện cũng làm chu đáo, dù thế nào cũng phải cho Tương Nghi sống thoải mái mới được.
"Trẫm tự nhiên sẽ phong thưởng Lạc tiểu thư, Hương Doanh không cần lo lắng." Hứa Triệu Ninh hưng trí bừng bừng: "Không phải nàng muốn trêu cợt Lạc tiểu thư sao? Nếu giờ trẫm ban phong hào cho nàng, chỉ sợ nàng sẽ suy nghĩ ra không đúng bên trong, vậy kế sách của Hương Doanh cũng sẽ nửa đường chết non đúng không? Đợi nàng thành thân với Gia Mậu, ta lại ban thuởng phong hào, đây mới là chu đáo chặt chẽ."
"Cũng là Hoàng thượng suy tính chu đáo." Dương lão phu nhân cười đến con mắt cong cong: "Hoàng thượng xưa nay tỉ mỉ."
Nghe Dương lão phu nhân khen mình, trong nội tâm Hứa Triệu Ninh rất vui mừng: "Hương Doanh, hôm nay ở lại Thừa Càn cung dùng cơm đi?" Thấy Dương lão phu nhân không mở miệng trả lời thuyết phục, ông cười cười: "Nàng yên tâm, ta đã cho người đi tìm Hằng, hắn cũng nói sẽ tới dùng bữa."
Lúc này Dương lão phu nhân mới cười gật đầu, nhiều năm như vậy, mặc dù trong miệng Dương lão thái gia không nói, nhưng trong lòng vẫn còn có chút không thoải mái, bà có thể tránh hiềm khích thì tận lực tránh hiềm nghi.
Ý chỉ đi phủ Tiết thượng thư rất nhanh, Tiết đại phu nhân trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không biết rõ đến tột cùng xảy ra chuyện gì, vì sao Tiết Liên Thanh theo mình đi Dương phủ một chuyến, lập tức đã xảy ra chuyện xấu như vậy. Nàng giữ chặt Tiết Liên Thanh không ngừng hỏi: "Liên nhi, con nói gì với Dương lão phu nhân vậy? Sao chuyện lại biến thành như vậy?"
Tiết Liên Thanh thẹn thùng e lệ, ngạc nhiên mừng rỡ nảy ra, không nghĩ tới Dương lão phu nhân đúng là nói được làm được, nàng cười nhìn mẫu thân mình một cái: "Không nói gì, nói chút việc nhà."
Tiết đại phu nhân tức giận đến muốn nổi điên, nói việc nhà? Kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra không phải! Nhưng nữ nhi của mình lại kiên trì không chịu nói, mình còn có thể thế nào? Tiết đại phu nhân chỉ biết nhìn mẹ chồng một cái: "Mẫu thân, thoạt nhìn đồ cưới là không cần chuẩn bị."
Tiết lão phu nhân thở dài một hơi: "Còn có thể thế nào? Ý chỉ đã xuống, đặc biệt là công công kia ngàn dặn dò vạn dặn dò, nhất định không cần đường hoàng ra ngoài, đây rõ ràng là Hoàng hậu nương nương đổi quẻ, lại muốn bảo toàn thể diện, chuẩn bị cho Liên nhi nhà chúng ta lén lén lút lút tiến cung! Cũng may còn phong nàng làm Lương Đệ chức, thoạt nhìn là nghĩ đền bù tổn thất cho Liên nhi một hai, Lục gia tiểu thư tiến cung vài ngày trước, đến bây giờ còn chưa có danh phân đâu."
"Cũng phải." Tiết đại phu nhân nhẹ nhàng thở ra một hơi: "Mới tiến đông cung đã phong Lương Đệ, về sau quý phi là chạy không thoát, nếu là Liên nhi có thể có con trai, chỉ sợ hoàng hậu cũng có thể làm tới."
Tiết Liên Thanh không tiếp lời, chỉ là ở một bên khẽ cười, mình thế nhưng thật có thể bồi bên cạnh thái tử điện hạ, dù thế nào cũng phải đa tạ Dương lão phu nhân nhiệt tình vì lợi ích chung, tuy nói mục đích của bà chỉ là giúp cháu ngoại Dung Gia Mậu, nhưng bà cũng chưa từng quên mò chỗ tốt cho mình, khó trách người ở kinh thành đều nói Dương lão phu nhân là người thiện tâm.
Gia Mậu được Dương lão phu nhân mang tin tới, vui mừng mặt mày hớn hở, Hoàng thượng lại chiêu hắn đi qua, cho hắn nghỉ một tháng: "Ngươi sẽ phải thành thân, nhiều chuyện, ở nhà chuẩn bị thật tốt, chờ đón kiều thê đi."
Hoàng thượng thật đúng là nhân quân, Gia Mậu hành đại lễ: "Vi thần khấu tạ Hoàng thượng long ân."
Từ trong cung trở lại, đi đến cửa nhà, đã thấy một dãy xe ngựa đậu ở chỗ đó, Gia Mậu tiến lên hai bước, thấy cha của mình đang đứng ở cửa, nói chuyện với quản sự.
"Phụ thân." Gia Mậu nghênh đón: "Sao không viết thư để Gia Mậu đi đón?"
Dung đại gia thấy con trai, vui vẻ không ngừng, đánh giá hắn từ trên xuống dưới một phen: "Con cần đi trung thư phủ làm việc, sao có thể tùy ý xin nghỉ? Có quản sự đợi ở bến tàu rồi, lên đường bình an, cũng không có gì đáng ngại." Dung đại gia thấy con trai tinh thần sảng khoái, cười vỗ vai hắn: "Gia Mậu, con trưởng thành."
Ở Giang Lăng đã nghe nói Gia Mậu và Bảo Trụ che chở Tam vương tử Bắc Địch kia leo lên ngai vàng Hãn Vương, Dung đại gia hết sức vui vẻ, con mình đúng là giỏi giang, doãn văn doãn võ. Hiện tại thấy con lại cao hơn chút ít, một bộ bình tĩnh tỉnh táo, lại là cảm thấy thư thái.
Con trai của mình cũng không phải hoàn khố, so với những cậu ấm của cao môn đại hộ chỉ biết hô hồ bằng cẩu hữu sống phóng túng cũng không biết tốt hơn bao nhiêu lần.
"Ông bà nội đâu? Bọn họ cũng cùng đến?" Gia Mậu thăm dò nhìn nhìn, trong xe ngựa đã không có người, xem ra cũng đã tiến vào, chỉ có một chút hòm xiểng, tràn đầy mấy chiếc xe.
"Bọn họ đều đã tới, còn có hai nhà nhị thúc Tam thúc con, đi vào non nửa khắc rồi." Dung đại gia cười híp mắt nói: "Con mau đi vào bái kiến ông bà, ta nhìn bọn họ sắp xếp những hòm xiểng này xong đã."
Gia Mậu vội vã đi vào tiền đường, rèm cửa vén lên, thì thấy đầy đầy ắp tất cả đều là người, Dung lão thái gia và Dung lão phu nhân ngồi ở chủ tọa chính giữa, bên cạnh là ba gia đình, trưởng bối ngồi bên trái, bọn tiểu bối ngồi bên phải. Đồ trang sức của mẫu thân, thím và bọn muội muội rực rỡ muôn màu, lấp lánh tỏa sáng, cơ hồ muốn nhìn không ra là những thứ gì.
Dung lão phu nhân thấy Gia Mậu vào, vẻ mặt vui mừng: "Gia Mậu, nghe nói qua hai ngày nữa sẽ phải thành thân? Đây chính là chuyện lớn của chúng ta Dung gia, sao có thể vội vàng như vậy, không thiếu được phải chuẩn bị một năm nửa năm mới được!"
Hoàng hậu nương nương tự mình tứ hôn, quang cảnh cỡ nào! Tân nương tử lại xuất thân danh môn, dù thế nào cũng nên ở trong phủ bị gả một năm hai năm, sắp xếp đồ cưới thỏa đáng mới gả vào Dung gia. Dung lão phu nhân đã bắt đầu âm thầm tính kế, cũng không biết cháu dâu trưởng này có dễ nói chuyện hay không, nếu dễ nói chuyện, mình dù thế nào cũng phải từ trong tay nàng lấy ra ít đồ trợ cấp cho con trai nhỏ, nói ví dụ, cửa hàng trong đồ cưới cháu dâu, có thể giao cho lão Tam giúp nàng xử lý, hàng năm từ bên trong chiết chút số lẻ, cho lão Tam cầm đi tiêu xài.
Dung lão phu nhân âm thầm thở dài, tật xấu thích uống hoa tửu của lão Tam làm thế nào cũng không sửa được, cho dù giờ hắn không còn dùng được, nhưng vẫn là thích đi những chỗ kia cùng kỹ nữ dây dưa, đây thật là chuyện đau đầu, trong tay không có bạc thì hỏi bà muốn, mặc dù bà cũng luôn luôn cấp chút ít, mà dù sao hẹp hòi, thấy tiền trong tay mình siết chặt mọc cánh ra bay, thực là đau lòng, dù sao cũng phải có chút mới được.
"Mẫu thân, cũng không có gì hay chuẩn bị, hôn kỳ cũng không phải là nhà chúng ta có thể định, tất cả đều phải thương lượng cùng nhà gái, còn phải báo đưa vào cung, xin Hoàng hậu nương nương phê chuẩn." Dung đại phu nhân thấy ánh mắt Dung lão phu nhân sáng quắc, biết rõ bà lại âm thầm đánh chủ ý, vội vàng giơ Dung hoàng hậu ra, Dung lão phu nhân nghe nói là Hoàng hậu nương nương định ra ngày, lúc này mới ngậm miệng: "Vậy thì nhanh lên làm thỏa đáng mọi chuyện, may mà chúng ta tới kịp lúc, nếu không thì chuyện lớn của Gia Mậu này không xen tay vào được."
Dung đại phu nhân cười cười: "Bên này đều làm thỏa đáng, mẫu thân chỉ để ý nghỉ ngơi là được."
Tính tình Dung lão phu nhân, chim nhạn bay qua cũng muốn nhổ cọng lông xuống, nếu để cho bà đến xử lý hôn sự Gia Mậu, từ chi tiểu xẹt qua mười vạn lượng bạc, nàng chỉ có thể giữ lại một hai vạn tới tay, nào dám muốn bà đến hỗ trợ?
Nghe con dâu cả cự tuyệt mình, khuôn mặt Dung lão phu nhân mất hứng: "Vợ lão đại, mặc dù ta đã giao việc bếp núc trong phủ cho ngươi, dù sao đây là chuyện lớn, một mình ngươi cũng không được, ta tự nhiên phải đến giúp."
...
Dung đại phu nhân bất đắc dĩ: "Đa tạ mẫu thân có ý tốt."