Lúc này một người mặc đạo bào tiên phong đạo cốt, không bị hắn quấy nhiễu đến chút nào.
“Thu người tiền tài thay người tiêu tai, ta bất quá là theo quy củ giang hồ làm việc thôi.
Ngươi ngày thường hành sự hành vi ph*ng đ*ng, ta không nói làm gì, nhưng chính sự vẫn phải làm.”
“Nàng cho ngươi bao nhiêu tiền, ta cho ngươi.”
Người kia lúc này mới nâng lên mí mắt nhìn hắn một cái.
“Không chỉ là tiền, đây là ý của tông chủ.”
“Tông......” 
Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng vừa nghe đến tông chủ, khí thế lập tức liền không còn, nhưng vẫn không quá tin tưởng.
“Tông chủ sẽ quan tâm loại tiểu nữ nhi gia tranh giành tình cảm này sao?”
Người kia nhẹ nhàng cười dữ tợn.
“Ngươi thật sự cho rằng này đây là chuyện hai nha đầu tranh giành tình cảm sao?”
“Bằng không thì sao?” Hắn vẫn không phục.
“Hai nha đầu này, bất quá chỉ là hai cục đá dò đường trong vực sâu vạn trượng, chân chính chiến tranh là triều đình, là đế vương.”
Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng nghẹn một chút, nhưng vẫn đặt m.ô.n.g ngồi ở trên ghế, nổi giận nói.
“Ta đối với chuyện các ngươi lục đục với nhau không có hứng thú, dù sao việc này ta không làm, thỉnh ngươi tìm người khác cao minh hơn đi.”
Nói xong liền đạp cửa mà đi.
Đối lập với các nam chính khác, hoặc là tức giận, hoặc là coi tiền như rác, Hạ Vũ càng giống như người ngoài cuộc, yên lặng quan sát sự phát triển.
Nhưng chuyện của Lương gia đêm đó, thật là mạo hiểm nha, kế tiếp chỉ sợ càng thêm không an tâm.
Các nam chính người nào cũng tâm sự nặng nề.
Diệp Khanh Oản lại vô cùng thích ý, mấy ngày này bị cha nàng nghiêm lệnh không được ra ngoài, mỗi ngày ở nhà nằm, đều mau nằm thành tê liệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Không có chuyện gì, liền đi trào phúng ngày hôm nay, lĩnh khen thưởng mới là vương đạo nha.
Lần trước khen thưởng điểm kỹ năng, tuy rằng là dùng để cứu nữ chính, nhưng nàng lại có được kỹ xảo giải phẫu ngoại khoa cao siêu.
Chờ sau khi nàng xuyên trở về, cái danh bác sĩ khoa ngoại cũng rất oai nha.
Dù sao thì phòng giải phẫu tất cả đều là tiền.
"Từ hôm nay trở đi, ta sẽ không bao giờ đi niệm thư lạc thư thục gì nữa, chính thức trở thành một tiểu phú bà cả ngày tiêu tiền, một chữ, khoái!"
"Trong khoảng thời gian này, hy vọng nữ chính chuyên tâm làm sự nghiệp của chính mình, không cần kéo chân ta.
Đương nhiên, nàng tạm thời không tới tìm ta gây phiền toái, vậy càng tốt, ta có thể rảnh rỗi thêm mấy ngày."
"Nhưng vui vẻ thì vui vẻ, chính sự vẫn phải làm, tỷ như Nam Cung Mộ Vân, tục ngữ nói, chỉ cần nam chủ thương đúng chỗ, nữ chính hay tam giới đều phế."
"Nam chủ không ra tay, nữ chính như thế nào bày ra hào quang thánh mẫu Maria của nàng chứ?"
"Dựa theo cốt truyện, kế tiếp ta phải làm cho Nam Cung Mộ Vân sẽ bị Hoàng Thượng nghi kỵ.
Làm hắn có nguy cơ bị đá ra ngoài danh sách người thừa kế ngôi vị của hoàng đế.
Như vậy nữ chính mới có thể mang theo hào quang thánh mẫu một đường vượt mọi chông gai giớt tới."
"Đúng rồi, ta quên trào phúng Lão Thái phó, ha ha ha ha."
Lúc này Liễu Thịnh:....
Vì cái gì trào phúng bản quan lại cười thành như vậy? Hắn có một dự cảm bất hảo.
Diệp Khanh Oản này, không phải là có chuyện ngốc nghếch gì định đổ trên đầu hắn chứ?
Quả nhiên, phụ đề lại lần nữa xuất hiện.
"Lão Thái phó đi thổ lộ với nữ chính, nói cái gì mà, nàng không phải khuyết điểm trong cuộc sống của ta, mà là dưỡng khí.
Một khi thiếu đi, ta sẽ hít thở không thông, nếu nàng cự tuyệt ta, vậy xin nàng hãy nhớ kỹ, nàng là lý do để ta hô hấp."