Nữ Phụ Ác Độc Bị Các Nam Chính Nghe Trộm Tiếng Lòng

Chương 93

Nàng cũng chưa từng thấy qua, không biết quỷ trông như thế nào, một mình nàng ấy có thể đem hắn đến hay không.

“Aizz, ngươi cảm thấy Hạ Tuyết Kiến có thể thắng sao?”

“Đương nhiên không thắng được, đêm nay nàng chớt chắc rồi.” 

Diệp Khanh Oản nghiến răng nghiến lợi nói.

Nhưng trong lòng lại rất rõ ràng, nàng sao có thể chớt, nàng chính là nữ chính nha.

Nếu nàng chớt, kịch này xem như đóng băng.

Đến lúc đó Diệp Khanh Oản lại phải một lần nữa tiến vào luân hồi, lặp lại sinh, lặp lại tử.

Tuần hoàn lặp lại không dứt, không chỉ có mệt, mà chớt rất đau có được không? “Kia, nếu nàng không chớt thì làm sao bây giờ?”

“Không chớt ta liền đi xuống lộng chớt nàng.” 

Ngươi nha, có thể đừng hỏi hay không.

Ngươi là Đường Tăng chuyển thế sao? 

Vấn đề nhiều như vậy?

Làm đến ta cũng đều thấy phiền chớt!

Từng đoàn ma trơi vây quanh linh đường bay múa.

Mọi người trong Lương phủ sợ tới mức tè ra quần, kêu cha gọi mẹ khắp nơi tán loạn.

Lương phu nhân sợ tới mức nằm ngồi liệt dưới đất, cả người run rẩy.

Nha hoàn bên người đã sớm chạy trốn không thấy bóng dáng.

Biết đó có khả năng là nhi tử của bà ta, nhưng từ nội tâm vẫn phát ra sợ hãi.

Lương xa bá thật sự còn tính là trấn định, lớn tiếng quát.

“Cái bọn đạo chích bọn chuột nhắt, cư nhiên ở chỗ này giả thần giả quỷ, ra đây cho bản quan.”

Vừa dứt lời, một giọng nam thê lương từ ngoài cửa truyền đến.

“Cha.”

“Nương.”

“Hài nhi đau quá nha....”

Thanh âm dài thê lương.

Tuy là ở nơi xa, nhưng đám người Diệp Khanh Oản vẫn nghe thấy, đều nhịn không được một trận sởn tóc gáy.

Sẽ không tới thật sự đi? 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chơi lớn thật?

Tiếng kêu từ xa tới gần, cuối cùng một đạo thân ảnh màu trắng bay vào linh đường.

Thấy rõ người tới, nghiễm nhiên chính là bộ dáng Lương công tử.

Chỉ là trên người rách tung toé, như là bị cái gì làm phỏng, thịt đều chín đỏ.

“Cha, nương, phán quan đại nhân nói, hài nhi gây ra tai họa mạng người, hủy diệt chứng cứ phạm tội, bị trả đũa.

Sau khi chớt liền đem ta đánh vào địa ngục, ngày ngày chịu đồng trụ bào cách chi hình.”

“Hài nhi đau quá ”

“Con...... Con của ta......” 

Lương phu nhân đã nơi nào gặp qua trường hợp này, tức khắc đau lòng đến lớn tiếng khóc rống.

Cũng không rảnh lo sợ hãi, nhào qua ôm lấy nhi tử bảo bối của bà ta, run rẩy đưa tay, nhưng lại cũng không dám sờ.

Quá thảm!

Trên người liền một khối thịt hoàn hảo đều không có!

Nhưng Lương xa bá làm quan nhiều năm, làm sao có thể bị thủ đoạn lừa bịp bực này lừa gạt.

Lập tức rút bội kiếm, hướng tới cái Lương công tử kia đ.â.m tới.

Kết quả một đao đi xuống, cư nhiên một chút phản ứng đều không có, thật sự giống như c.h.é.m trên thân của người chớt.

Lương xa bá sửng sốt, ánh mắt bắt đầu lập loè.

Không có khả năng, này không phải thật sự, này tuyệt không phải con hắn.

“Ra đây, ai ở đây giả thần giả quỷ, ra đây cho bản quan.”

Nhưng vào lúc này, một đạo kim quang, bỗng nhiên từ phía trên linh đường chiếu xuống.

Bọn họ hoảng đến không chớp mắt, khi đang xem, kim quang dần rút đi, này đâu còn là linh đường, nghiễm nhiên là phán quan nha môn của địa phủ.

Phán quan mặt đen ngồi bên trên, tả hữu là Vương Triều Mã Hán Trương Long Triệu Hổ.

Tường trung cẩu đầu trảm, phía trước có một phụ nhân bạch y đang quỳ.

Phán quan vỗ bàn một tiếng.

“Uy vũ......”

Bắt đầu thăng đường!

“Người nào bên dưới?”

“Tiểu nữ Hạ Tuyết Linh.”

“Có oan tình gì?”    
Bình Luận (0)
Comment