Vốn dĩ đã đủ lo lắng rồi, ngươi, con mẹ nó còn ở đây nói mát.
Diệp Khanh Oản hận không thể lườm hắn một cái.
Người Hạ gia nghe xong, cũng không có biện pháp khác.
Dù sao thì Hạ Vũ cũng coi như là y thuật số một số hai, hắn còn không có bên biện pháp, kia, chỉ có thể mặc cho số phận.
Vì thế, sau khi Hạ Tuyết Kiến được đưa trở về, Lương phủ bị Hình Bộ niêm phong, những người khác đều giải tán.
Diệp Khanh Oản thấy thế, không rảnh lo việc khác, nhanh chóng đến Ứng Tuyết Đường cầm một đống thuốc trị thương.
Còn đem điểm hệ thống kỹ năng đổi thành kỹ năng giải phẫu ngoại khoa đỉnh cấp, sau đó thừa dịp bóng đêm, vụng trộm vào Hạ phủ.
Sau khi thao tác một phen, mắt thường có thể thấy được sắc mặt Hạ Tuyết Kiến đã chuyển biến tốt đẹp.
Diệp Khanh Oản lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
May mà buổi sáng không đổi điểm kỹ năng, bằng không nữ chính hiện tại, chính là một khối thi thể.
Thật mệt nha, nàng gần đây thường xuyên hoài nghi, hệ thống rốt cuộc là để nàng đảm đương vai nữ phụ ác độc, hay là tới làm mẹ nữ chính.
Để cho nàng gặp lại, nàng sẽ giớt nó.
Xong việc chuẩn bị rời đi.
Đang muốn đi mở cửa sổ, cửa sổ vừa mở, ngay sau đó, một đôi đen nhánh xuất hiện.
Bốn mắt nhìn nhau, nàng sửng sốt, đối phương cũng sửng sốt, cứ như vậy nhìn nhau ba phút.
Thật kinh ngạc nha.
“Thái...... Phó, ngươi......”
Đôi mắt Diệp Khanh Oản nhìn xuống, nhìn đến trong tay hắn cầm một bình dược.
Tức khắc trong lòng hiểu rõ, nguyên lai là lén lút tới cứu nữ chính.
Quả nhiên nha, vừa rồi khoanh tay đứng nhìn là diễn.
Cái Lão Thái phó này, thật là biết diễn nha, bổn cô nương thiếu chút nữa đã tin hắn.
Liễu Thịnh cũng chú ý tới ánh mắt Diệp Khanh Oản, đem dược giấu phía sau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhưng làm xong mới phát hiện, ta vì cái gì phải giấu đi? Như vậy chẳng phải là, có vẻ như ta đã làm chuyện trái với lương tâm sao?
Vì thế lại lần nữa buông tay xuống.
“Đừng hiểu lầm, ta là chuẩn bị tới độc chớt nàng.”
Phụt.
Diệp Khanh Oản thiếu chút nữa không nhịn được cười ra tiếng.
Lạy ông tôi ở bụi này.
“Này, thật là độc dược đó, không tin chính ngươi xem nha.” 
Liễu Thịnh có chút gấp, mở bình dược ra, đưa tới mũi nàng.
Diệp Khanh Oản cười chớt.
Giả vờ giả vịt.
Ngươi vốn dĩ chính là chuyên chúc l.i.ế.m cẩu của nữ chính, l.i.ế.m nữ chính là thiên chức của ngươi, không mất mặt đâu nha.
Nguyên tác cốt truyện phát triển đến đoạn Lương gia rơi đài, Diệp Khanh Oản cùng Liễu Thịnh cũng dần dần đi theo hai hướng đối lập.
Nguyên bản, Diệp Khanh Oản bởi vì đủ loại hành vi của Lão Thái phó lúc trước, còn đang lo lắng hắn có thể đi theo cốt truyện hay không.
Hiện tại xem ra, là nàng lo lắng dư thừa.
Người ta không phải là nửa đêm tranh thủ đưa ấm áp tới sao?
Hơn nữa, lúc trước sự tình quá nhiều, Diệp Khanh Oản không kịp nghĩ lại, chỉnh chuyện từ đầu đến cuối.
Hiện tại ngẫm lại, chỉ bằng Hạ Tuyết Kiến, một thứ nữ quan ngũ phẩm, nàng làm thế nào có thể khiến cho Hình bộ thượng thư tự mình bồi nàng diễn kịch?
Trong đó, Liễu Thịnh khẳng định xuất lực không ít.
Còn có tiết mục phán quan nửa đêm xét xử phụ tử Lương gia.
Hiển nhiên là xiếc giang hồ, hẳn là Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng làm.
Thời điểm nàng đi đến còn phát hiện Lương xa bá cùng Lương phu nhân có chút mơ màng, hẳn là trúng độc, đây là công lao của Hạ Vũ.
Này không phải, tất cả mọi người đều đi theo nguyên tác sao.