“Ai đó?”
' Ách ai vậy ' Đang nhìn một rừng hoa thì bỗng nhiên có một giọng nói vang lên làm cô giật mình ' Đừng nói ma nha ' ( suy đoán lung tung )
“ Tôi hỏi cô là ai “
Giọng nói đó lại một lần nữa vang lên , cô nhìn vào nơi vừa phát ra giọng nói thì thấy một người con trai rất soái đang nhìn cô chằm chằm. Hắn có nét đẹp yêu tà , nhìn vào hắn không tránh khỏi trầm luân vào nét đẹp đó, làn da trắng hồng, mái tóc đen , đôi mắt màu sữa rất cuốn hút, sắc đẹp góc cạnh hoàn hảo kết hợp mọi thứ lên người hắn . Thân hình rất chuẩn , ẩn ẩn còn lộ ra cơ bụng sáu múi sau lớp áo mỏng tanh hở 3 cúc , đúng thật là làm người ta không khỏi suy nghĩ bậy bạ mà.
Khi cô đang nhìn hắn với ánh mắt sói đói, thì hắn cũng đang thầm đánh giá cô. Gương mặt rất đẹp , mắt to tròn long lanh, mũi cân xứng , răng trắng môi hồng, nhìn xuống phía dưới hắn cũng ngạc nhiên không nghĩ ra dưới thân hình của một cô nhóc nhỏ nhắn mà lại có ba vòng chuẩn như vậy , hắn đã từng nhìn thấy nhiều mĩ nữ, cả những người muốn leo lên giường hắn cũng không ai đẹp bằng cô. Lại còn nhìn hắn bằng ánh mắt sói đói tìm được mồi nữa , bộ tưởng hắn là thỏ chắc.
“ À chào anh , tôi bị đi lạc, anh chỉ đường ra cho tôi được không?”
Cứ nhìn anh ta một hồi nữa chắc cô đè anh ta ra ăn luôn quá, nên lên tiếng nhờ anh ta chỉ đường , dù gì cô cũng không biết đường ra .
Nhìn bộ dạng mèo con đi lạc của cô làm cho Nam Phong Dạ nổi hứng muốn trêu chọc. Lúc đầu hắn chỉ định đi vào vườn hoa này để nghỉ ngơi sau chuyến lưu diễn dài ngày ở châu Âu , khi nằm được một lúc thì có người bước vào nhưng người đó lại không chú ý xung quanh mà đang treo hồn trên mây. Khi thấy cô đã đứng gần mình rồi mà cái đầu nhỏ thì đang nhìn qua nhìn lại mà không phát hiện ra hắn , nên hắn đành phải đánh thức cô. Tưởng cô cũng giống như mấy đám fan của hắn , nhìn thấy hắn thì la hét om sòm rồi còn xin chữ ký , chụp ảnh chung nữa nhưng hình như cô không biết hắn thì phải , còn cất giọng ngọt xớt mong hắn chỉ đường , nhìn thật muốn trêu chọc mà.
“ Muốn tôi chỉ đường à, dễ thôi , cô khai báo danh tính , học lớp nào bao nhiêu tuổi, ở đâu , có bạn trai chưa?”
Ặc cô nghe không lầm thì hắn giống như đang đều tra lí lịch của cô vậy , còn đều tra trắng trợn nữa chứ. Hừ cô không vì lớp học mà bán mình, nhưng nếu không ra ngoài thì làm sao học , sẽ bị mắng đó cô không muốn đâu.
“ Tôi tên Phạm Ngọc Ly 18 tuổi, học lớp A , ở khu phố C , chưa có bạn trai , vậy được chưa?”
Mếu như sắp khóc nói ra thông tin của mình, mà nhìn mặt hắn cứ đơ ra.
' Tên đẹp nhỉ ' Hắn nói thầm.
“ Được rồi Ly nhi này , anh dẫn em ra ngoài “
Từ khi nào cô và hắn lại thân nhau đến vậy . Nói xong không chờ cô phản ứng hắn đã kéo cô đi rồi , cô còn đang hoá đá suy nghĩ ,khi hồi thần thì nhìn thấy tay mình đang vừa vặn nằm trong tay hắn rồi , còn đang bị hắn kéo đi một mạch nữa. Cô hồi thần một lần nữa thì đã thấy mình đang đứng trước lớp A rồi.
Chưa xong , hắn còn cuối xuống áp đôi môi lạnh vào môi cô, tuy chỉ là phớt nhưng nó là nụ hôn đầu của cô có được không.
“ Nhớ kỹ mèo con, anh tên Nam Phong Dạ từ nay là bạn trai của em “
Nói xong thì cũng là lúc bóng dáng hắn mất tiêu rồi chỉ còn một hương thơm thoang thoảng vào mũi cô. Sao cô muốn chửi thề quá vậy , hắn cư nhiên cướp nụ hôn đầu của cô còn nói là bạn trai của cô nữa . Hừ Nam Phong Dạ đúng không, cô tuyên bố tên này chính thức bước vào sổ đen của cô...mà...vấn đề là....thôi chết cô rồi Nam Phong Dạ là nam chủ mà. Ông hoàng của giới Showbiz , đa tài đa nghệ là người lạnh lùng nhưng cô có thấy hắn lạnh lùng chỗ nào đâu , hắn còn đùa giỡn cô nữa chứ . Thật đúng là tức chết cô mà.
Đứng đó tức giận cũng chả được gì , cô bước đến cách cửa lớp A đưa thẻ học viên của mình váo máy. Ở trường Royal được chia làm 4 khối lớp A,B,C,D. Các khối lớp dựa theo nhóm quý tộc, nhà giàu và bình dân. Khối A và B đều là quý tộc nhưng học tập của khối A hơn khối B và những học viên của khối B tuy quý tộc nhưng họ chỉ ăn chơi nên đều có thành tích kém , đều dựa vào gia đình mà vào trường này.
Tuy khối C , D có thành tích cũng tốt nhưng họ chỉ là những người bình dân nên phân biệt. Đặc biệt khi đã là học viên của Royal thì bạn đã có một chiếc thẻ học viên. Thẻ này có thể thông hành khắp trường, giống như cô bây giờ vậy có thể đưa thẻ vào máy là có thể vào lớp .
“ Phạm Ngọc Ly , học viên lớp A , tổng số 15/30 , lão sư chưa đến , được phép.”
Tiếng máy soát lành lạnh vang lên