Tần Đào ngồi bệt ngoài cửa ngờ nghệch.
Một lúc sau liền thấy Tích Sơ đi ra khỏi cửa phòng, đáy mắt mang theo ý cười, hỏi hắn:
- "Chàng trai trẻ, muốn làm vua không?"
- "..." Gì...gì đây?
Nữ nhân này điên rồi sao?
Tự nhiên hỏi hắn muốn làm vua không?
Muốn thì được à?
- "Không muốn? Được thôi, ta đi ngủ đây!"
Tích Sơ bình tĩnh xoay người vào phòng mình.
Vương bát đản mi thấy không?
Hắn chính là không muốn làm vua!
Ta giúp như thế nào hả?
Cho nên nhiệm vụ này cứ bỏ đi!
[Ký chủ, cô không cần dùng thủ đoạn như vậy!]
Người ta còn chưa kịp trả lời cô đã chặn họng người ta rồi!
Tích Sơ cười cười, mi nói gì thì nói!
Chính là nhiệm vụ này, bà đây không làm!
Tích Sơ biểu thị, mình sắp cười chết mất!
Cái gì mà đưa người lên làm hoàng đế chứ?
Bà đây còn giấc mộng cao sang chưa hoàn thành đâu!
Tích Sơ tưởng chừng sẽ không gặp lại Tần Đào nữa, vậy mà sáng hôm sau, cô lại thấy thừa tướng đại nhân nhà mình lại dẫn theo bạn Tần nào đó đến trước mặt mình, còn ôn tồn nói:
- "A Sơ, con chiêu đãi Tần công tử thay ta nhé!"
- "..."
Chiêu đãi cái đầu ông!
Vương bát đản quả nhiên chẳng dễ đối phó!
Làm ta thật sợ hãi!
[...] Bổn hệ thống còn chưa có ăn thịt cô đâu!
Ai biểu cô không chấp hành nhiệm vụ chứ?
Bổn hệ thống nhỏ bé như ta còn chưa muốn bị phạt đâu!
Lúc này, Tích Sơ cùng Tần Đào đấu mắt.
Tần Đào đánh giá thiếu nữ trước mặt mình.
Một thân bạch y xinh đẹp tuyệt trần, đôi mắt không hề chứa sự ngạc nhiên nào khi gặp lại hắn mà trong đó còn phảng phất ý cười.
Như nàng đã đoán trước được việc gặp lại hắn vậy!
Một nữ nhân đáng ghét!
Ta nói!Trường ta thi đá banh!Ta được thay vào!Và ta đã có một cú chạm tay thần thánh trong vùng cấm!Và...