Nhiếp Phong cười nói phá vỡ sự im lặng:
-Du bổ khoái! Hai người kia không ở trong đền ấm cúng, lại thay phiên nhau đi ra ngoài lạnh lẽo màn đêm kia không biết làm cái gì?
-Theo sau chả phải sẽ rõ sao? Du Hương cũng nheo mắt đáp lời đầy vẻ tinh quái.
Thế là phút chốc, cả hai thi triển khinh công phóng ra bên ngoài.
Đêm khuya tĩnh lặng, chỉ có gió lạnh cất giọng "ô ô" hô gào.
Nơi xa, Du Hương nhìn thấy bóng hai người đang đứng nói chuyện với nhau tại một mái đình cong vút.
Nhìn đôi bên cười nói hết sức vui vẻ.
Du bổ khoái và Nhiếp Phong đoán là Nhiếp Tiểu Thiện muốn lấy tinh huyết của gã thư sinh kia.
Nhưng bởi vì hắn một lòng chính trực đầy hạo nhiên chính khí mà sinh ra cảm mến.
Hai người truyện trò một lúc khá lâu.
Trải qua câu chuyện của họ Nhiếp, hai người nảy sinh tình cảm với nhau.
Tiểu Thiện đã kể cho Thái Thần nghe về việc nàng trở thành nô lệ vĩnh viễn của Lão Lão.
Nàng giải thích rằng hài cốt của nàng được chôn dưới gốc cây nên linh hồn nàng mãi mãi bị sai khiến bởi lão yêu.
Tiểu Thiện nói với Thái Thần rằng cách duy nhất để cứu linh hồn nàng là chôn cất hài cốt của nàng tại một nơi tốt lành hơn.
Nơi xa, Nhiếp Phong và Du Hương nín thở âm thầm quan sát.
Du Hương nhờ sở hữu đồng thuật là một dạng cao cấp của Tả Luân Nhãn từ gia tộc Uchiha trong "NaRuTo" cho nên nàng có thể nhìn chuyển rõ trong bóng tối và qua môi của hai người đoán được nội dung.
Biết được vị trí nơi chôn hài cốt của Nhiếp Tiểu Thiện xong.
Nàng vội quay qua Nhiếp Phong nói thầm:
-Ta sẽ đi đến dưới gốc cây hòe bên kia, đào hài cốt của cô ta lên mang đi an táng nơi khác là hoàn thành nhiệm vụ.
Cậu ở lại nơi đây theo dõi nhé.
-Có cần tôi đi theo hỗ trợ gì không? Nhiếp Phong thì thầm hỏi.
-Không cần đâu.
Ông ở đây xem kịch hay ngôn tình đi.
Du Hương cười.
Nàng xoay người đề khinh công "Loa Toàn Cửu Ảnh" trong cửu âm chân kinh lướt đi như bay.
Thân hình lao vun vút về hướng ngôi chùa phía xa đằng đông.
Dạo một vòng trên cao.
Du bổ khoái dừng lại ở một gốc cây hòe khá to.
Cành lá rậm rạp.
-Chắc hẳn là nơi này! Du Hương nhủ thầm.
Lúc này, Tại đình mái nơi xa, có Nhiếp Tiểu Thiện và Ninh Thải Thần đang ngồi tâm sự với nhau hết mực tình cảm thì bất thình lình một tiếng quát vang lên:
-Yêu nữ to gan! Mau tránh xa thư sinh kia ra.
Nhiếp Tiểu Thiện hoảng sợ thất sắc.
Phía trước nàng, một lão đạo sĩ râu quai nón tướng mạo cực kì hung dữ đang tiến đến.
Không ngoài ai khác chính là Yến Xích Hà.
Yến Xích Hà rất tức giận, hắn không nghĩ tới chính mình ở tại nơi này, cái kia ngàn năm Thụ tinh "Lão Lão" lại còn dám để cho quỷ đến hại người, một chút cũng không đem hắn đặt ở trong mắt.
Nhìn thấy họ yến bừng bừng đi lên.
Ninh Thải Thần vội đứng lên chắn trước người Tiểu Thiện.
Hắn lắp bắp nói:
-Đạo trưởng có hiểu lầm hay không? Cô gái này hoàn cảnh vô cùng đáng thương.
Ta đã nghe hết truyện của cô ấy rồi.
Dù sao cô cũng bị lão lão khống chế mà thôi.
-Hừ ngươi thì biết gì? Bọn yêu nữ này chuyên săn nam nhân hút sạch tinh huyết rồi mang về cung cho thụ tinh.
Ta gặp được một đứa giết một đứa.
Mau tránh ra! Yến Xích Hà tức giận quát lên.
Nhiếp Phong ở phía xa cùng phi thân bay tới chắp tay về phía Yến Xích Hà cười:
-Tiền bối lại gặp mặt.
Đêm khuya gió lạnh mọi người tề tụ ở đây làm gì không biết?
Họ Yến tức giận chỉ tay về phía Ninh Thải Thần:
-Tên thư sinh trói gà không chặt này đúng là ngu muội.
Hắn bị yêu nữ dụ ra đây hút tinh huyết mà vẫn còn cố bảo vệ cho cô ta.
-Ha ha! Đạo trưởng chớ nóng tính.
Tìm cách khoan dung mà độ lượng.
Dù sao, cô gái này cũng bị Lão Lão thụ yêu khống chế mà thôi.
Chỉ cần tìm được thi cốt của cô ta.
Sau đó, đem mai táng nơi khác là cô ấy sẽ được giải thoát! Nhiếp Phong đưa hồ lô rượu về phía họ Yến cười nói.
Có rượu trong tay.
Lão đạo sĩ ngửa cổ tu một hơi dài:
-Chà! Rượu ngon đấy.
Tiểu tử ngươi nói thật không?
-Vãn bối sao dám dấu đạo trưởng chứ.
Nhiếp Phong nói tiếp:
-Hiện tại vị bằng hữu của vãn bối đã đi đem hài cốt của cô gái này đào lên rồi.
Chắc giờ cũng hoàn thành.
Yến Xích Hà có hồ lô rượu trong tay.
Tâm tình lão cũng hòa hoãn đi phần nào.
Họ Yến liếc về phía Nhiếp Tiểu Thiện trừng mắt:
-Ta tạm tha cho ngươi.
Mau chỉ chỗ Lão Lão cho ta bây giờ.
Hôm nay lão phu quyết diệt sát hắn.
Nhiếp Phong vội ôm quyền cười:
-Đạo trưởng để vãn bối giúp một tay.
-Hừ! Ngươi một tiên thiên võ giả đi vào chỉ có làm vướng chân tay mà thôi.
Lão thụ tinh đã ngưng ra kết đan rồi.
Các ngươi phàm nhân võ giả không đủ sức đấu lại.
Nể tình ngươi mời ta hồ lô rượu.
Nay ta tặng ngươi cái này.
Yến lão quay ra đưa vào tay Nhiếp tướng quân một quyển sách bìa vàng trên có viết chữ: "Vân Thanh Luyện Khí Thuật"
Vân Thanh Luyện Khí Thuật là Thục Sơn phái nhất thường thấy Luyện Khí tu tiên phương pháp, tổng cộng mười hai trọng, đối ứng Luyện Khí mười hai tầng, không ngừng tông môn bên trong, bên ngoài cũng có không ít người tu tiên đều ở tu hành.
Yến Xích Hà giảng giải sơ qua cho Nhiếp Phong rõ:
-Phàm nhân các ngươi muốn tu tiên cần phải có linh căn mới được.
Ta thấy ngươi có hạ phẩm ngũ hành linh căn miễn cưỡng hợp tư cách.
Tuy nhiên, về sau thành quả không được cao.
Lão đoán ngươi cùng lắm dừng ở luyện khí.
Tặng ngươi quyển này coi như ta và ngươi có duyên.
Võ giả nếu tu luyện đến nhập đạo cảnh giới thì tương đương với trúc cơ cảnh của tu tiên.
Còn ở tiên thiên cảnh giới thì so với luyện khí hậu kì.
Tuy vậy, người tu tiên vẫn hơn ở chỗ có thể thi triển pháp thuật.
Các ngươi lúc đối đầu với "quỷ dị" thì không ăn thua.
Phải người tu tiên mới áp chế được.
Thụ yêu đã kết đan cũng tương đương với kết linh của võ giả.
Hiện tại ngươi và con bé bổ khoái kia cũng chỉ là tiên thiên mà thôi.
Tốt nhất cùng với thư sinh đây và yêu nữ này đi đem hài cốt mai táng ổn thỏa.
Nơi đây để lão yên tâm diệt Lão Lão thụ tinh.
Nhiếp Phong nghe một hồi cũng hiểu ra bản lĩnh của mình kém xa quá nhiều so với đạo sĩ.
Hơn nữa, nếu gặp thụ yêu hắn cũng không có khả năng đánh lại.
Tuy nhiên, đã trót chọn nhiệm vụ ở lại hợp sức với Yến Xích Hà diệt Lão Lão được thưởng 2 cánh tay Kỳ Lân tí rồi.
Nay mà lùi bước thì coi như nhiệm vụ thất bại.
Hệ thống sẽ không công bố nhiệm vụ nữa trong vòng một năm.
Lúc này, Nhiếp tướng quân vội vận kình lực vào hai cánh tay của mình nói:
-Đạo trưởng nhìn xem.
Tôi có sức mạnh của Kỳ Lân tí.
Có giúp sức được phần nào cho ngài chăng?
Yến Xích Hà bất ngờ nhìn hai cánh tay của Nhiếp Phong tỏa ra luồng hỏa vụ đỏ rực nóng bỏng.
Lão gật gù thốt lên:
-Tiểu tử khá lắm! Không ngờ dung hợp được huyết mạch của một trong những thần thú mạnh nhất: Hỏa Kỳ Lân! Với cảnh giới tiên thiên cộng thêm đôi Kỳ Lân tí này thì miễn cưỡng có thể ở lại quan chiến được.
-Cám ơn đạo trưởng.
Nhiếp Phong mừng rỡ.
Chỉ cần đứng theo dõi.
Nếu cần có thể tham gia hỗ trợ vài chiêu cũng coi như là hoàn thành nhiệm vụ đề ra.
Thư sinh Ninh Thải Thần và Nhiếp Tiểu Thiện vội vàng cáo từ hai người.
Nhiếp cô nương chỉ chỗ hang ổ của Lão Lão thụ yêu xong thì bất ngờ một luồng âm phong ập đến chỗ bốn người đang đứng.