Edit+beta: LinhLan601
"Nhụy Nhụy, chúng ta cùng vào xem phim đi". Vừa nói, Cố Ly Cẩn vừa lôi kéo Tô Nhụy quay trở lại rạp chiếu.
Tô Nhụy bất đắc dĩ, chỉ có thể để Cố Ly Cẩn kéo đi.
Mua vé xong, hắn mang theo Tô Nhụy đi vào bên trong. Tô Nhụy hết sức cẩn thận, rất sợ đúng lúc chạm mặt Úc Khuynh.
Bên này, Úc Khuynh thấy Tô Nhụy đi ra ngoài vẫn chưa trở lại, trong lòng sốt ruột, sợ Tô Nhụy xảy ra chuyện, muốn gọi điện thoại, lại không có số của cô.
Vũ Lâm vốn rất chú ý Úc Khuynh, thấy hắn thất thần, liền hiểu hắn đang lo lắng cho Tô Nhụy.
Cô chủ động nói: "Không cần lo lắng cho Nhụy Nhụy, cậu ấy sẽ không có việc gì. Nếu anh không yên tâm, em có thể gọi điện thoại hỏi cậu ấy".
Nghe lời an ủi của Vũ Lâm, Úc Khuynh đối với Vũ Lâm tăng thêm không ít hảo cảm. Cảm thấy cô thật sự là người con gái hiểu lòng người.
"Có thể chứ? Anh sợ cô ấy một mình ở bên ngoài sẽ xảy ra chuyện."
Vũ Lâm gọi cho Tô Nhụy, Tô Nhụy liền nói bản thân đang ở cùng Cố Ly Cẩn, nói Vũ Lâm không cần lo lắng, còn bảo cô nên làm như thế nào. Vũ Lâm hiểu rõ ý của Tô Nhụy, lập tức phối hợp với cô.
Trong khi Tô Nhụy cùng Cố Ly Cẩn hạnh phúc xem đến kết thúc của phim, hai người Vũ Lâm và Úc Khuynh tâm tư khác nhau, hoàn toàn không đặt sự chú ý vào bộ phim đang chiếu.
Chỉ là không ngờ được, sau khi ra ngoài, Úc Khuynh lại ở trong đám người trông thấy Tô Nhụy cùng Cố Ly Cẩn. Cảm thấy rất khó hiểu, hắn vội tiến lên hỏi.
Nhìn thấy Úc Khuynh, Cố Ly Cẩn vì đả kích tình địch, liền ôm lấy bả vai Tô Nhụy, tuyên bố quyền sở hữu.
Úc Khuynh đối với hành vi bá đạo của Cố Ly Cẩn tỏ vẻ không thoải mái, "Học muội, không phải em đã về trước rồi sao, như thế nào vẫn còn ở nơi này? Còn có, người con trai bên cạnh em là ai vậy?".
Tô Nhụy lúc này bị Úc Khuynh gặp phải mà cảm thấy chột dạ, đối với hành vi của Cố Ly Cẩn không hề để ý. Mắt thấy Tô Nhụy không phản ứng lại,Úc Khuynh hiểu Tô Nhụy cũng thích người này. Nghĩ vậy, trong lòng bỗng thấy vô cùng khổ sở.
Hắn không nghĩ tới mối tình đầu của mình còn chưa có bắt đầu thì đã phải chết non.
Cố Ly Cẩn thấy Úc Khuynh một bộ dáng chịu đả kích lớn, lập tức biết hắn đã thành công đả kích tình địch của mình, trên mặt tươi cười như hoa.
"Chào cậu, tôi là Cố Ly Cẩn, vị hôn phu của Nhụy Nhụy" nói xong chủ động đưa tay về phía Úc Khuynh.
Ba chữ "Vị hôn phu" đập nát tia hy vọng cuối cùng của Úc Khuynh.
Cũng may là hắn chưa yêu sâu đậm, còn có thể kịp thời dừng lại. Nghĩ thế, hắn cũng bình thường trở lại, đưa tay mình ra.
Tô Nhụy thấy biểu tình của Úc Khuynh, rốt cuộc cũng có thể thở phào một hơi, kế hoạch coi như đã thành công một nửa.
Tô Nhụy giải thích với Úc Khuynh: "Thật ngại quá, không nói rõ ràng với anh đã đi trước rồi. Đây là vị hôn phu của em, bọn em là thanh mai trúc mã".
Nhưng nghĩ đến Vũ Lâm, Tô Nhụy lại khẩn thiết nói: "Học trưởng, anh có thể giúp em đưa Vũ Lâm về nhà được không? Em phải cùng anh Ly Cẩn trở về, không thể đi với Vũ Lâm được".
Úc Khuynh nghĩ, chính hắn cũng không có khả năng sẽ để một nữ sinh một mình đi về nhà, việc ấy quá là không an toàn. Do dự một chút, cuối cùng hắn vẫn đồng ý.
Sau khi Tô Nhụy và Cố Ly Cẩn rời khỏi, Úc Khuynh cũng đưa Vũ Lâm về nhà.
Ở trên đường, Vũ Lâm bỗng hỏi: "Học trưởng, anh có phải là thích Nhụy Nhụy hay không?".
Úc Khuynh vốn dĩ đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, vừa nghe Vũ Lâm hỏi, lập tức quay lại.
Bây giờ hắn mới chú ý tới người con gái bên cạnh, má hồng da trắng, mắt to trong veo, tựa như đá quý, mái tóc mềm mượt, cả người toát lên khí chất thoải mái, thanh tân sạch sẽ.
Úc Khuynh vì sự xuất thần của chính mình mà cảm thấy xấu hổ không thôi.