Edit+beta: LinhLan601
Tô Nhụy cùng Cố Ly Cẩn rời khỏi bữa tiệc, đến một nhà hàng.
"Nhụy Nhụy, vì sao em lại muốn tác thành chuyện của Vũ Lâm và Úc Khuynh đến vậy? Anh nhớ rõ em cũng không thích nhúng tay vào việc của người khác mà." Cố Ly Cẩn nói ra nghi vấn của mình.
"Vũ Lâm là bạn tốt của em nên em hy vọng cậu ấy có được hạnh phúc của mình. Vì thế nên em luôn cố gắng giúp đỡ bất cứ chuyện gì có thể. Vũ Lâm thích Úc Khuynh, em lập tức nghĩ đến kế hoạch tác hợp hai người. Không phải anh ta thích em sao? Nếu em không làm cho Úc Khuynh quên em thì nhất định trong lòng anh sẽ không thoải mái. Biện pháp tốt nhất chính là khiến Úc Khuynh yêu người khác, mà Vũ Lâm chính là lựa chọn phù hợp nhất".
Tô Nhụy sẽ không nói với hắn, cô đây là phòng ngừa Úc Khuynh yêu Lâm Nhạc, đến lúc đó, chính mình lại có thêm một kẻ thù. Úc Khuynh yêu Vũ Lâm, cô không chỉ mất đi một người đối địch mà còn nhiều thêm một người giúp đỡ. Sự tình vẹn cả đôi đường này, cô chắc chắn phải làm.
"Nhụy Nhụy, trong khoảng thời gian này em đều bỏ mặc anh, anh muốn em bồi thường." Cố Ly Cẩn vô cùng bất mãn.
"Mỗi ngày, buổi tối anh đều ôm em ngủ, đem em trở thành gối ôm của anh. Giờ anh lại còn muốn em bồi thường?" Tô Nhụy thật sự không hiểu nổi.
"Được rồi. Em không bồi thường anh, anh đành dùng thịt tới bồi em vậy", nghĩ thôi cũng cảm thấy vô cùng tốt đẹp.
"Anh đã quên mẹ em nói gì rồi sao?" Da mặt người này cũng dày quá đi.
"Không phải, ý của anh là trong khoảng thời gian tới, em chỉ có thể ở bên anh, không được quan tâm những người khác".
"Vậy được rồi, em đồng ý".
Nghĩ đến 5 điểm hảo cảm cuối cùng, nội tâm Tô Nhụy lập tức chìm xuống. Muốn lấy được chúng, có lẽ đây là một cơ hội tốt cho cô.
Bên ngoài nhà hàng này có một dãy suối phun, dưới ánh đèn lấp lánh nhiều màu, nơi đây giống như một tòa Long Cung dưới đáy biển.
Rất nhiều cặp yêu nhau đứng ở bên cạnh suối phun ước định cả đời, tình cảm mãnh liệt hơn nữa thì ôm hôn say đắm.
Đột nhiên, Cố Ly Cẩn ôm Tô Nhụy vào lòng, hôn lên đôi môi nhỏ xinh của cô. Tô Nhụy ban đầu còn giãy giụa, nhưng cảm giác tê dại dần dần làm cô hoàn toàn từ bỏ phản kháng, đôi tay gắt gao ôm lấy cổ hắn, tích cực mà đáp lại. Bàn tay Cố Ly Cẩn vuốt ve toàn thân Tô Nhụy. Cơ thể hắn càng ngày càng nóng, nhưng hắn lại càng không dám bộc phát ra ngoài. Tô Nhụy còn quá nhỏ, hắn không đành lòng thương tổn cô. Cô là trân bảo hắn nâng niu trong lòng bàn tay, không nỡ để cô phải chịu bất cứ tổn thương nào.
Cuối cùng, Cố Ly Cẩn vẫn buông Tô Nhụy ra, ngồi xuống trước mặt Tô Nhụy. Hắn sợ chính mình sẽ không khống chế được mà khiến cô sợ hãi.
"Nhụy Nhụy, em xem, hiện tại anh chịu khổ như vậy, về sau em nhất định phải bồi thường cho anh gấp bội." Ngoài miệng, Cố Ly Cẩn bắt đầu hướng Tô Nhụy đòi tiện nghi.
"Anh dám động vào em, ba mẹ em nhất định sẽ không tha cho anh."
Tô Nhụy đương nhiên biết Cố Ly Cẩn yêu cô nhiều đến đâu. Cho dù hắn tình nguyện làm thương tổn chính mình cũng sẽ không để Tô Nhụy phải chịu bất kì uất ức hay tổn thương nào. Chỉ là ngoài miệng hắn thích chiếm tiện nghi của cô mà thôi, muốn cô ngày càng yêu hắn, càng để ý đến hắn.
"Nhụy Nhụy, cuối cùng em cũng trưởng thành, sắp tới sẽ là vị hôn thê của anh. Qua mấy năm sẽ trở thành vợ anh. Tương lai, chúng ta còn có hai đứa trẻ bụ bẫm của chính mình. Nghĩ đến những chuyện này, anh cảm thấy hạnh phúc vô cùng" Cố Ly Cẩn từ phía sau ôm lấy Tô Nhụy, vẻ mặt khát khao, hy vọng về tương lai tốt đẹp.
Nếu kiếp trước nguyên chủ không có sự hiểu lầm đó, chắc hẳn cũng sẽ sống rất hạnh phúc. Chỉ là vạn sự đều có ngoại lệ, cô ấy lại trở thành vật hi sinh. Nguyên chủ mang theo tiếc nuối cùng oán hận chết không nhắm mắt, chỉ có thể bồi hồi lưu lại trần thế, nhìn Tô Nhụy thay thế bản thân hoàn thành tâm nguyện của chính mình, mới có thể an tâm rời đi.
Nhìn vẻ mặt hạnh phúc của Cố Ly Cẩn, lại nhớ tới kiếp trước thống khổ của hắn, hiện tại nhiệm vụ của cô không chỉ là đền bù tiếc nuối của nguyên chủ mà còn phải trả lại cho nam chủ Cố Ly Cẩn một cuộc đời hạnh phúc, an yên.