Editor: Thơ Thơ
Hả?
Cô nghi hoặc nhìn về phía trung tướng tuổi trẻ kia, trầm mặc không nói gật gật đầu.
“Rất hiếu kì vì sao tôi nhận ra cô hả?”
Trầm mặc không nói gì gật đầu như cũ.
Theo lý thuyết, binh đoàn thứ nhất, mặc dù là trung tướng, quân hàm đều cao hơn thượng tướng binh đoàn thứ hai, binh đoàn thứ ba.
Có thể nói, mỗi quan tướng binh đoàn thứ nhất, đều có công tích khác nhau, mười phần lợi hại, vô luận điều đến binh đoàn nào khác ít nhất cũng là cấp bậc thượng tướng, lại như thế nào biết cô là một nữ binh của binh đoàn thứ ba chứ?
“Ha hả, kỳ thật người vốn đi Ngự thành chấp hành nhiệm vụ kia là cô, là Bạch tướng quân ra lệnh cho tôi đem cơ hội lập công lần này giao cho cô. Nếu không, cô không có khả năng được cơ hội đến trường quân đội hoàng bộ tiếp tục đào tạo sâu. Cô còn không nhanh cảm ơn Bạch tướng quân dụng tâm lương khổ?”
Cảm ơn?
A……
Có lẽ, ngay từ đầu cô thật sự hiểu lầm mục đích Bạch Dạ phái cô đi Ngự thành.
Nhưng, khi nhận được thư mời này do trường quân đội hoàng bộ phát tới cầu học, cô tức khắc hiểu được hết thảy. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Cho dù không cần tên trung tướng này nhắc nhở, cô cũng hiểu được Bạch Dạ dụng tâm lương khổ; càng thêm hiểu được, anh cũng không có quên chí nguyện, mộng tưởng của cô lúc trước tiến vào trường quân đội hoàng bộ.
Nhưng……
Cái mộng tưởng kia sớm đã bị Bạch Dạ tự tay dập nát ở hai năm trước, anh làm sao hao tổn tâm cơ vào hai năm sau tiếp tục vì cô theo đuổi giấc mộng chứ?
Anh……hai năm trước…… Làm gì đi?!!
“Hàn trung tướng, La trung tướng, các người đi ra ngoài trước đi.” Tuy rằng Bạch Dạ không có biểu hiện ra cái gì, nhưng y theo tính cách anh hiển nhiên là đối với Hàn trung tướng nhiều chuyện có chút bất mãn.
“vâng.”
Hai người kia vừa rời khỏi văn phòng tướng quân, La trung tướng tò mò đã mở miệng: “Hàn trung tướng, đây là chuyện gì, sao Bạch tướng quân sẽ vì một nữ binh hạ đẳng của binh đoàn thứ ba đi tranh thủ trường quân đội Hoàng Phủ cầu ghế học chứ? Theo lý thuyết, chuyện này không phù hợp quy củ đi?”
“Ha hả, thật là không phù hợp quy củ. Cho nên, Bạch tướng quân mới có thể đem cơ hội lập công quan trọng như vậy kêu tôi chuyển nhượng cho nữ binh kia, hơn nữa anh cực lực đề cử, như vậy, không phải có thể thông qua con đường đặc thù cử nữ binh kia tiếp tục đi trường quân đội hoàng bộ đào tạo sâu sao? Đến nỗi…… vì sao bạch tướng quân sẽ vì nữ binh kia tốn nhiều tâm tư như vậy, tôi đây liền không được biết rồi.” Nói xong, hai người kia liền biến mất ở cuối hành lang …… Thơ_Thơ_diendanlequydon
Văn phòng tướng quân.
Theo hai vị trung tướng rời đi, độ ấm trong văn phòng lập tức thấp vài độ.
Mắt Tuyết Vi phiếm tơ máu nhìn chăm chú Bạch Dạ trước mắt, ánh mắt kia, giống như là đợi kẻ thù, tràn ngập oán hận.
Lúc này đây……
Tuyết Vi hiển nhiên hỏng mất, cũng không cách nào đối mặt Bạch Dạ, đối mặt người đàn ông kia đã từng làm cô vừa yêu vừa hận nhìn như không thấy!!!
“Đi học đi.” Bạch Dạ sâu kín đã mở miệng. Trong khẩu khí không có bất luận mệnh lệnh gì, giống như là một vị đại ca ca nhà bên khuyên giải em gái tràn ngập kiên nhẫn.
“Vì sao? Vì sao tôi phải nghe anh?!”
“Nguyên nhân, cô hiểu được.” Mi mắt rủ xuống, Bạch Dạ mơ hồ cảm thấy được, lực nhẫn nại của mình đã muốn tiếp cận tới giới hạn!!!
“A, tôi hiểu được, tôi đương nhiên hiểu được. Chỉ là không biết, anh làm như vậy, là muốn giúp tôi hoàn thành mộng tưởng, hay là…… muốn chuộc tội đây?!!! Bạch! Giáo! Quan!!!”
Xưng hô quen thuộc này rơi xuống, liền giống như một lưỡi dao sắc bén đem ký ức Bạch Dạ áp lực đã lâu hoàn toàn cắt đứt…… Thơ_Thơ_diendanlequydon
‘ huấn luyện viên Bạch, vì sao anh gọi là Bạch Dạ hả? ’
‘ nột, huấn luyện viên Bạch, vì sao luôn anh không cười hả? ’
‘ huấn luyện viên Bạch……’
‘ huấn luyện viên Bạch……’
Đã từng, giọng nói mang theo vài phần non nớt lại dễ nghe không ngừng quanh quẩn ở bên tai Bạch Dạ.
Anh rõ ràng nhớ rõ bốn năm trước, lúc mới vừa khai giảng gặp được Tuyết Vi ở bờ sông. Chỉ là không nghĩ tới, cô gáixinh đẹp kia sẽ là học viên của anh, hơn nữa, tương lai vẫn duy trì quan hệ cùng anh cắt không đứt, gỡ càng rối hơn ……
Khi đó, mỗi ngày anh nghe Tuyết Vi kêu ‘ huấn luyện viên Bạch, huấn luyện viên Bạch ’, lại đối mặt cô gái này đưa ra một cái lại một cái vấn đề xảo quyệt cổ quái, thật sự sắp đem anh phiền thấu.
Nhưng, kỳ quái chính là, phiền thì phiền, ghét thì ghét, anh chỉ cần nhìn thấy kẻ phiền phức này liền sẽ lộ ra tươi cười, phảng phất đem nụ cười anh bảo tồn hai mươi mấy năm đều một hơi cười hết ở trước mặt cô.
Hãy còn nhớ rõ, khi đó thầy giáo giảng bài cho Tuyết Vi, có một người được giao khóa giáo thụ vệ sinh, rất chán ghét, đã tự đại, lại ngoan cố không hóa, ngay cả Bạch Dạ đối với anh ta đều rất là đau đầu, huống chi học sinh nghịch ngợm gây sự như vậy? Thơ_Thơ_diendanlequydon
Thân là chủ nhiệm lớp anh cần thiết muốn lựa chọn một một tiết dự thính. Vì thế, Bạch Dạ liền lựa chọn vị giáo thụ này khóa vệ sinh dự thính.
Lúc ấy, tiết kia chủ yếu giảng nội dung là có quan hệ với sinh lý bột lên men.
Ai biết, giáo thụ kia bắt đầu bài giảng nửa giờ, chính là một cái vòng quanh, vừa nêu ví dụ vừa làm thực tiễn, thậm chí đều xả tới Nữ Oa tạo người, lại không nói ‘vấn đề mấu chốt’.
Anh hỏi: ‘ ai biết vì sao Nữ Oa dùng hoàng thổ tạo người? ’
Dưới đài căn bản không có một người hưởng ứng, giáo thụ kia xấu hổ cực kỳ, liền trực tiếp gọi Tuyết Vi trả lời: ‘ em tới nói. ’
Tuyết Vi không chút nào sợ hãi trả lời: ‘ có phải bà ta không biết làm sao tạo người hay không? ’
Giáo thụ này vừa nghe, liền thuận thế hỏi: ‘vì sao bà ta không biết làm sao tạo người hả? ’
Ai ngờ Tuyết Vi trở về câu: ‘ có phải bởi vì bà ta nghe xong ngài toạ đàm hay không? ’
Tức khắc, dưới đài tiếng cười vang, tiếng vỗ tay không dứt bên tai. Ngay cả Bạch Dạ ngồi ở hàng sau dự thính cũng trộm che miệng nở nụ cười, đây là lần đầu tiên anh chú ý tới cô gái cơ trí lại nghịch ngợm này. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Đến nỗi kế tiếp chuyện này, không thể nghi ngờ Tuyết Vi bị tên giáo thụ kia đuổi ra khỏi lớp học, giáo thụ kia còn cùng nhau gây áp lực cho chủ nhiệm lớp là Bạch Dạ, yêu cầu anh vô luận như thế nào đều phải nghiêm trị Tuyết Vi.
Tuy rằng miệng Bạch Dạ đáp ứng tốt, nhưng, anh lại như thế nào thật sự xử phạt học viên của mình thông minh như vậy, lại đáng yêu như vậy chứ?
Nhưng, tên giáo thụ kia xem như cùng Tuyết Vi hoàn toàn kết thù.
Về sau phàm là chương trình học của tên giáo thụ này, anh sẽ thỉnh thoảng tìm Tuyết Vi phiền toái, còn sẽ đuổi cô ra khỏi lớp học.
Trên cơ bản, văn phòng Bạch Dạ liền trở thành nơi đặt chân của Tuyết Vi.
‘ lại bị oanh ra tới? ’
‘ ừm……’
‘ cô, liền thành thật lên khóa một lát, không được sao? ’
‘ tôi căn bản đi học được không? Là lão già thúi kia lòng dạ hẹp hòi, bởi vì chuyện lần trước luôn tìm tôi phiền toái, hừ!!! ’
Tuyết Vi một bụng ủy khuất, tuy rằng trên miệng Bạch Dạ là phê bình Tuyết Vi, nhưng trong lòng anh sao lại không rõ rốt cuộc là chuyện như thế nào đây?
Trong lén lút, có rất nhiều thứ, anh đều bởi vì chuyện Tuyết Vi cùng giáo thụ kia đã xảy ra xung đột chính diện. Càng sâu nháo tới phòng hiệu trưởng rồi.
Bạch Dạ thả ra lời nói tàn nhẫn, nếu không đổi giáo thụ này, anh liền không làm huấn luyện viên, trực tiếp trở về quân đội. Hiệu trưởng biết Bạch Dạ là một người mới, nhưng giáo thụ kia cũng là nhân vật có bối cảnh, hoàn toàn không biết nên làm thế nào cho phải, chỉ có thể một bên trấn an cảm xúc Bạch Dạ, một bên khuyên giáo thụ kia một vừa hai phải.