Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 359

Editor: Thơ Thơ

“Các người có điều không biết, lúc tôi ở Quân Khu Bạch Hổ tại chức tướng quân binh đoàn thứ hai, khi đó Khả Duy là tham mưu của tôi, Minh là trung tướng của tôi, không bao lâu, Khả Duy đã được đề bạt thành trung tướng, Minh cũng thăng thành thượng tướng, tôi cũng coi như là nhìn hai người bọn họ trưởng thành lên đi. Khi đó bọn họ thấy thế nào cũng xứng đôi, tôi vẫn cho rằng bọn họ sẽ ở bên nhau, không nghĩ……”

“Lão tôn!” Một vị lão giả kế bên thọc thọc cánh tay người này.

Vị tiền nhiệm tướng quân binh đoàn thứ hai thao thao bất tuyệt lúc này mới nhận thấy được mình lỡ miệng. “Ha, ha ha, đều là chuyện quá khứ, bây giờ cũng khá tốt phải không?”

Tuy rằng, ông cực lực giảng hòa, nhưng trước bàn đột nhiên lâm vào trầm mặc.

Mọi người thỉnh thoảng trộm ngắm vẻ mặt ba vị tiểu bối kia.

Có thể cảm giác đến, Sắc mặt Hoàng Phủ Minh rất là khó coi, Tuyết Khả Duy cũng vô cùng xấu hổ, cái này làm cho Tuyết Vi trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói cái gì cho tốt.

“Tuyết tam tiểu thư, có tiện lại đây cùng chúng tôi đám vợ này tâm sự sao?” Đang ở không khí khẩn trương, một người phụ nữ trung niên khoảng bốn mươi mỉm cười đi tới Trước mặt Tuyết Vi.

Cô đánh giá người phụ nữ liếc mắt một cái, đôi mắt vừa chuyển: “Đương nhiên.” Đi theo người phụ nữ kia liền rời khỏi cái ‘nơi thị phi’. Đến nỗi bên kia kết thúc chuyện, vẫn là giao cho Hoàng Phủ Minh đi, nếu cô còn lưu lại đó, chỉ biết làm mọi người càng thêm xấu hổ.

“Tuyết tam tiểu thư, vừa rồi sẽ không trách lão già thúi, là chồng của tôi, cô ngàn vạn lần đừng để ý.” Mới vừa đi không đến hai bước, người phụ nữ liền lôi kéo Tuyết Vi đang đứng yên.

“hả? Hóa ra là bác gái Tôn, chào bác gái.”

“Ha hả, chào cô. Vừa mới rồi lời nói của chồng tôi tôi đều nghe được, anh không có ý khác, chính là cảm khái một chút.” Thơ_Thơ_ddlqd

Nghe người phụ nữ cực lực giải thích, Tuyết Vi bất đắc dĩ cười cười.

Cô xem như hiểu rõ mục đích người phụ nữ này, tám phần, là sợ hãi ông xã nhà mình đắc tội Hoàng Phủ Minh, do đó lại đây trấn an cảm xúc cô.

“bác gái Tôn, ngài đừng lo lắng, cháu thật sự không ngại lời bác Tôn kia Nói, cũng biết là ông vô tâm.”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi. Kỳ thật chúng tôi đều cho rằng cô và Hoàng Phủ Quân Trường mới là xứng đôi nhất.”

Không cần thiết như vậy.

Tuyết Vi biết lời nói của người phụ nữ này bất quá là muốn chụp mông ngựa với mình thôi, kỳ thật cô căn bản cũng không ngại vấn đề cùng Hoàng Phủ Minh xứng đôi hay không xứng đôi.

Này không phải làm ra vẻ, mà là Tuyết Vi vẫn luôn đều nghĩ không rõ, vì sao tất cả mọi người sẽ nghĩ người phụ nữ rất thấp, nghĩ người đàn ông rất cao. Do đó mỗi người đều Nói, nha, cô cùng người đàn ông kia rất xứng.

Tuyết Vi muốn lại là……

Tương lai có một ngày, mọi người quan sát cô, vây quanh ở bên người Hoàng Phủ Minh nói: ‘ anh và Tuyết Vi thực xứng đôi! ’

Có lẽ như vậy, cô mới có được một chút cảm giác thành tựu!

“Tới, tới, tới, tôi giới thiệu cho mọi người một chút, cô ta chính là vợ chưa qua cửa của Hoàng Phủ Quân Trường chúng ta, Tuyết Vi.” Được bác gái Tôn dẫn dắt, Tuyết Vi đi tới nơi đám phu nhân tụ tập.

Chỉ một giới thiệu này, các quý phụ kia ‘ ầm vang ’ lập tức liền vây quanh lại đây.

“Ai nha, cô chính là Tuyết Vi, lớn lên thật là xinh đẹp.”

“lễ phục dạ hội của cô thật xinh đẹp, có phải mẫu mới năm nay của Chanel hay không?”

“Tuyết Vi, cô dùng chính là loại nước hoa gì, thơm quá, hương vị thật độc đáo.” Mọi người cô một lời, tôi một ngữ khen tặng Tuyết Vi. Thơ_Thơ_ddlqd

Cô tức khắc có loại cảm giác ghê tởm đầu váng mắt hoa. Đương nhiên, loại ghê tởm này phát ra từ nơi đám phu nhân không ngừng khen tặng mình.

Con ngươi trong trẻo đánh giá một đám phu nhân trước mắt.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người phụ nữ kia mặc lễ phục dạ hội Armani hẳn là bọn vợ mà cha cô hợp tác; người phụ nữ bên cạnh kia hẳn là vợ thủ trưởng tiền nhiệm của Anh hai Tuyết Trạm; đến nỗi người phụ nữ bên phải kia hẳn là thân thích của nhà Địch Mạn Lị.

Thấy nhiều người quen như vậy, đám người quen này lại bày ra một bộ dáng giống như lần đầu tiên nhìn thấy mình, Tuyết Vi thật không biết muốn khóc, hay là muốn cười.

Hãy còn nhớ rõ, khi đó Nhà họ Tuyết tổ chức tiệc tối, mấy phu nhân này cũng tham gia. Bất luận Tuyết Vi trang điểm xuất chúng cỡ nào, biểu hiện dáng vẻ hào phóng cỡ nào, cuối cùng có được đều là các cô châm chọc mỉa mai, hoặc là mỗi người đều hạ thấp đi mẹ của cô.

Sao dự đoán được, lúc này mới đảo mắt không đến một năm, những phu nhân này đều là một đám mất trí nhớ sao? Chẳng lẽ quên các cô làm sao hạ thấp cô sao?

Chẳng lẽ quên các cô làm sao nói quần áo cô có bao nhiêu khó coi sao? Cô phẩm vị có bao nhiêu kém sao?

Chính là bây giờ……

Quần áo trên người cô cái này rõ ràng khó coi, lại bị các cô nói thành hi thế trân bảo, thật đúng là……!!! A……

“Các bác gái, quần áo này trên người cháu…… Là hàng vỉa hè; đến nỗi nước hoa trên người cháu……” Tuyết Vi ngửi nhẹ mùi hương trên người: “cũng bất quá là hàng hóa giá rẻ không thương hiệu mà thôi.”

“Ách……” Đám người phụ nữ kia hơi ngây người một chút, ngay sau đó, một người phụ nữ vội vàng lên tiếng giảng hòa: “Ai nha, không giống người thường chính là không giống người thường, có thể mặc hàng vỉa hè cho cảm giác như mặc hàng hiệu nổi danh cũng chỉ có Quân Trường phu nhân mới có thể làm được.”

Tuyết Vi âm thầm nắm chặt nắm tay, cô thật hoài nghi, bây giờ chính mình đương trường kéo đống phân, nhóm người này có phải đều từ sau tiếp trước khích lệ hay không?? Thơ_Thơ_ddlqd

Cũng khó trách Hoàng Phủ Minh cũng không thích tham dự trường hợp xã giao như vậy, quả thực dối trá đến cực điểm, làm người chán ghét đến cực điểm!!!

Thời gian kế tiếp, Tuyết Vi cơ hồ là căng da đầu nghe nhóm người này a dua nịnh hót, có thể Nói, bình quân nhóm người này nói ba câu nói phải có một câu khích lệ cô.

Chỉ sợ, nếu Tuyết Vi không thấu nhân tình nóng lạnh, đều cảm thấy bây giờ mình là tiên nữ trên trời phái xuống!

Rốt cuộc, tiệc tối đại thọ chính thức bắt đầu rồi.

Bạch Dạ lấy thân phận con nuôi cùng Hoàng Phủ Minh, Hoàng Phủ Nguyệt cùng nhau chúc thọ Hoàng Phủ Dương Vinh; mà hai cô con dâu Tuyết Khả Duy và Tuyết Vi cùng tặng lễ vật với Hoàng Phủ Dương Vinh.

Kế tiếp đó là thời gian ăn cơm và biểu diễn ……

“Hô……” Tuyết Vi kiệt sức dẫm trên đôi giày cao gót đẩy cửa phòng nghỉ ra. Không muốn bị người khác quấy rầy, cô cố ý khóa trái cửa phòng.

Nghĩ lại, từng màn trên bàn cơm, Hoàng Phủ Minh cũng thật là vất vả. Sợ là nếu không phải muốn cô rời đi trước, Hoàng Phủ Minh đã sớm rút lui.

Hiện nay, Hoàng Phủ Minh chỉ có thể ‘ hy sinh vì nghĩa ’, để Tuyết Vi dẫn đầu ‘ lui lại ’, một người chết ở chiến trường, cùng đám người nịnh nọt kia tiếp tục chu toàn. (xem nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn)

“Ai, phỏng chừng kêu Hoàng Phủ Minh người đàn ông tính cách như vậy đi đánh giặc còn đơn giản hơn cùng đám người kia tới xã giao.” Tuyết Vi lầm bầm lầu bầu, xoay người một cái  nằm ở trên sô pha phòng nghỉ.

“Tê…… ưm……” Cô khó nhịn nhăn mày, mơ hồ cảm thấy được dưới thân có thứ gì làm mình đặc biệt khó chịu, cầm lấy thứ này vừa thấy……

Chỉ thấy, một bộ quân trang trên áo treo đầy quân chương, cũng khó trách sẽ làm lưng cô đau như vậy.

Cẩn thận đánh giá mặt trái quân trang này ……

“quân trang của Bạch Dạ sao?”


Bình Luận (0)
Comment