Nữ Xứng Xuyên Qua Sách: Nam Chính Né Ra Xa

Chương 28

Khi nãy lúc vào thang máy cô đã ngủ gục nên không biết sau đó Hàn ca ca lại đi thang bộ.. bây giờ nghĩ lại cảm thấy ...ra vẻ cô đã được ngủ một giấc rất dài... hơn nữa cũng rất ngon a~ Nghĩ nghĩ cô nhóc nhướng đầu lên hôn vào má Âu Dương Hàn một cái rồi dụi dụi đầu nhỏ vào cổ hắn như chú mèo đang làm nũng... Âu Dương Hàn đang bước vào thang máy thì chợt khựng lại vài giây ...sau đó hắn nhếch mép đi tiếp.... Đây là thưởng cho hắn sao? Bảo bối.. Hàn ca ca thật thích ngar~ Đoàn người công ty Sadylan vừa ra tới cổng chính thì bị chặn lại....Âu Dương Hàn bất mãn cau mày đang định nói gì thì từ phía sau trợ lý riêng của Doãn Mặc chạy tới dúi vào tay hắn một chiếc hộp nhỏ vội nói. "Doãn tổng nói gửi tiểu thư nhỏ qua phía bên ngài một tuần... đây là của tiểu thư. Doãn tổng còn nói buổi tối sử dụng... cả tuần không được lấy ra. Còn nói nếu làm việc thì mở phòng LDT. Mọi người muốn theo dõi."

Âu Dương Hàn gật gật đầu xoay người ôm cô nhóc bước đi... từng bước đi quyết đoán nếu bỏ qua lỗ tai đỏ bừng kéo dài xuống cổ. Yết hầu của hắn khẽ nuốt nước bọt....hắn cảm thấy cái tên tình địch Doãn Mặc cũng không... ân..chướng mắt lắm. Nhét chiếc hộp vào túi quần hắn ẵm nhóc con tới khu mua sắm càn quét những vật dụng cá nhân... đầy ắp cả một chiếc xe tải nhỏ... rồi sai người đem tất cả về nhà... sau đó mới lái xe thẳng tới công viên Jennydar... Công viên Jennydar là một khu vui chơi hiện đại nhất...an toàn nhất và là khu vui chơi lớn nhất của đất nước này... nó tọa lạc ngay cuối con đường Jenhosec nơi ở vùng ngoại ô thành phố Ruby. Từ quảng trường Rubie chạy tới khu vui chơi Jennydar mất khoảng ba mươi lăm cây số. Hai bên đường là những thân cây cao vút che bóng mát khiến cả con đường rộng lớn rợp kín bóng râm... những thảm cỏ xinh đẹp nở đầy những bông hoa ánh trăng xinh xắn. Hoa ánh trăng ở đây cũng như tên gọi của nó... những bông hoa màu trắng bé tí vào những đêm tối ánh lên những tia sáng nhu hòa như ánh trăng một cách huyền ảo... bởi vì lẽ đó con đường Jenhosec này không hề có bóng dáng của những cây đèn đường. Cũng vì điều đó mà đường Jenhosec trở thành con đường thơ mộng bật nhất trên thế giới. Tiểu Y Ngưng vừa ngó xem phong cảnh bên ngoài vừa ngân nga vài câu hát... cả người đều tỏa ra cảm giác vui vẻ khiến tâm trạng của Âu Dương Hàn cũng lên cao... hắn hát theo cô nhóc những bài hát thiếu nhi quen thuộc sau đó một cánh tay rời tay lái xoa xoa cái đầu nhỏ của cô. Bé mèo nào đó thích thú meo meo vài tiếng...rồi dụi dụi cái đầu nhỏ vào bàn tay ấm áp kia... Chiếc xe dừng lại ở cánh cổng công viên Jennydar hoành tráng. Hai bên cánh cổng là hai dãy phun nước đang bắn những tia nước qua hai bên tạo thành một cánh cổng bằng nước mát mẻ ...mà không làm ướt người du khách. Mỗi người khi vào cổng sẽ được tặng một cái mũ nửa đầu...tay đeo chiếc đồng hồ điện tử đo huyết áp cơ thể... nếu chơi các trò cảm giác mạnh...nhân viên công viên sẽ dựa theo máy đo huyết áp mà quyết định người đó có thể chơi hay không. Trẻ em nếu muốn chơi các trò chơi cảm giác mạnh phải ngồi vào trong lòng người lớn. Khu vui chơi đối với mỗi trò chơi đều có thiết kế một loại ghế ngồi đặc biệt cho hai người...nên rất an toàn cho các đứa bé. Trẻ em muốn chơi trò cảm giác mạnh phải đủ năm tuổi cho dù thiếu một tháng hay 1, 2 ngày cũng không được. Vì sao họ có thể biết sao? Vì bước vào cổng chính mỗi người sẽ có được nhân viên lấy mẫu vật và đem thả vào dụng cụ đo tuổi. Ngày tháng năm sinh cùng họ tên của người đó sẽ được hiện lên trên đồng hồ mà họ đeo tay. Tất nhiên quá trình này không đau tí nào bởi vì họ sẽ cắt lấy một sợi tóc trên đỉnh đầu của người đó. Tiểu Y Ngưng phấn khởi kéo tay Âu Dương Hàn tới khắp các quầy hàng cô nhóc bắt gặp...sau đó là càn quét một đám rồi quăng cho những tên bảo tiêu của Hàn ca ca... tất cả các trò chơi cô nhóc đều muốn thử... Để xem...để xem... Khu vườn tinh linh... Cầu vồng vui vẻ... Ngôi nhà gấu bông.... Bong bóng mê cung.... Thủy cung...(cung điện dưới nước.) Khu nghe nhạc... ....... Thật nhiều thật nhiều... cô nhóc mắt sáng rỡ nhìn vào cái từ gọi là Ngôi nhà gấu bông trước mắt.... Sau đó kéo Âu Dương Hàn đi thẳng tới một tòa cung điện rộng lớn... thay dép bông và đi vào... Trước mặt cô nhóc là cả một tòa lâu đài màu vàng sang trọng ...trong đó có thật nhiều...thật nhiều gấu bông... số lượng bản cũng có... gấu thường cũng có... đủ kiểu dáng...đủ chủng loại...đủ màu sắc ....và đủ kích cỡ. Tòa lâu đài được trang trí như một ngôi nhà ấm cúng của những chú gấu nhồi bông... nào là ghế dựa hình chú gấu to đùng...nào là thư viện sách ghi lại đủ loại gấu bông... nào là chú gấu bông đang ngồi tắm.... Âu Dương Hàn với tay lấy chiếc máy ảnh chụp ảnh lấy liền dành cho khách rồi bấm máy liên tục... những tấm ảnh chạy ra được bọn thuộc hạ cầm lại thật cẩn thận. Nói đùa... xem thiếu chủ sủng cô nhóc như vậy là biết....cứ thử làm mất một tấm hình nào về cô nhóc mà xem...ngươi sẽ chết thật thảm... Tiểu Y Ngưng cảm thấy thích thú vô cùng...lúc chạy lại ôm chú gấu bông này... khi lại chạy tới chú thỏ bông trắng... đùa bất diệc nhạc hồ... mỗi hài tử đến với Ngôi nhà gấu bông khi đi ra sẽ được tặng một chú gấu cỡ 20cm làm kỷ niệm. Tiểu Y Ngưng híp mắt nhìn chú gấu bông vừa được tặng một cách mãn nguyện...tuyệt quá... lại là một chiến lợi phẩm. Sau đó cô nhóc lại kéo tay Âu Dương Hàn tới một địa điểm vui chơi khác. Công viên mơ ước của ta... và chỉ có trong trí tưởng tượng của ta...
Bình Luận (0)
Comment