Đến 5:30 tối, tiếng pháo điện tử lần lượt vang lên. Bây giờ trong thành thị người ta không được phép đốt pháo nhưng không khí Tết vẫn phải có, do đó tất cả mọi người đều sử dụng pháo điện tử để tiếp nối truyền thống trước đây.
Bữa tối của nhà họ Tăn gần như đã chuẩn bị xong. Ông Tần chịu trách nhiệm đóng cửa ở tầng dưới, Tần Lãng bật tiếng pháo điện tử trên điện thoại di động. Khi tiếng pháo trên điện thoại di động dừng lại thì mọi người ngồi ở phòng khách, bắt đầu ăn bữa tối đoàn viên.
Bọn nhỏ cũng đến bàn, ngồi vào chiếc ghế con của chính mình.
Tuy nhiên, trước mặt bọn nhỏ chỉ là những chiếc bát nhỏ là thức ăn bổ sung đặc biệt của mình. Còn trên bàn lúc này thì có hơn chục món, gồm gà, vịt, cá, thịt.
Tân Lãng là người đầu tiên nâng chén, nắm lấy. tay Tô Thi Hàm, nói với ông Tần và bà Tần ở đằng kia:
"Cha, mẹ! Năm mới vui vẻ, con chúc hai người sang năm mới nhiều sức khỏe và gặp nhiều may mắn."
“Hai người các con cũng khoẻ mạnh nhé! Nào, cả nhà cùng uống một ly nhé." Bà Tần nâng ly cười nói.
Bốn người lớn ở đây nâng ly ăn mừng, bọn nhỏ ở bên cạnh nhìn thấy, thoạt nhìn có hơi nghỉ hoặc một chút.
Sau đó Huyên Huyên lắc đầu rồi tự cầm cốc nước nhỏ của mình lên, trong miệng còn 'y y nha nhai, dường như muốn cạn ly với người lớn.
Khi hai cô em gái thấy anh trai mình làm thì chúng cũng làm theo, giơ cốc nước nhỏ của mình lên cạn ly với người lớn.
Khi ông Tần và bà Tần nhìn thấy cảnh này, cả hai đều nở nụ cười vui vẻ.
Ông Tần nói: "Trong năm tới, mong ba bảo bối của chúng ta cũng sẽ nhanh lớn và khỏe mạnh. Ly rượu đầu tiên này, chúng ta hãy cùng nhau uống nha!"
Thế là người lớn trong nhà đều giơ cốc đến trước mặt bọn nhỏ, nhẹ nhàng cạn ly với bọn nhỏ.
Nhìn người lớn uống rượu, bọn nhỏ cũng hớn hở nâng cốc nước lên uống nước.
Những đứa trẻ nhỏ dường như rất thích học những gì người lớn làm nên khi thấy người lớn cụng ly với mình thì bọn nhỏ vô cùng vui vẻ.
Trong bữa tối giao thừa, giữa bàn có một con cá lớn, Tô Thi Hàm liếc mắt nhìn, có chút nghỉ ngờ hỏi Tân Lãng: “Tần Lãng, con cá này sao nhìn giống như là chưa chín vậy?"
Tần Lãng nghe vậy thì cười nói: “Con cá vốn chưa chín, chỉ hấp lên một lần mà thôi!"
Bà Tân nói: "Thi Hàm, đây là một con cá Thính Thoại. Tối hôm nay chỉ hấp một chút rồi đặt lên bàn, nhưng mọi người sẽ không ăn mà phải chờ đến sáng ngày mai mới chế biến lại một lần nữa rồi cùng nhau ăn vào ngày đầu tiên của năm mới.
“Ngụ ý là mỗi năm có dư, con cá này là cá của năm nay chúng ta còn dư lại. Đợi đến sáng sớm ngày mai ăn con cá này ngụ ý cả năm đều dư dả”
Đây là lần đầu tiên Tô Thi Hàm nghe thấy một phong tục như vậy nên trong lòng cô cảm thấy rất ngạc nhiên và mới lạ.
Phong tục đón năm mới ở mỗi nơi mỗi khác nhau, đây là năm đầu tiên Tô Thi Hàm ăn tết ở đây. Cô cảm nhận được bầu không khí lúc này so với lúc trước ở Quảng Châu ăn tết là hoàn toàn không giống nhau.
Thế nhưng cô cảm thấy thế này cũng tất vui vẻ.
Bữa tối giao thừa gần kết thúc, bà Tân nói nhỏ gì đó với ông Tần, ông Tân lập tức đứng dậy đi vào phòng lấy mấy bao lì xì
Đầu tiên ông Tân đưa bao lì xì đỏ cho bọn nhỏ.
Ngay khi vừa nhìn thấy bao lì xì thì bọn nhỏ đã rất phấn khích. Đặc biệt là Khả Hinh, nhìn những bao lì xì trong tay ông nội thì mắt của bé đã sáng rực lên
"Nào, đây là lì xì mà ông bà cho Huyên Huyện nha."
"Đây là của Vũ Đồng nhà chúng ta."
Khả Hinh thấy anh chị mình đều đã có bao đỏ thì cô bé đã không thể chờ đợi thêm, ánh mắt mong chờ luôn dõi theo ông nội.
Cuối cùng ông Tân cũng bước tới trước mặt Khả Hinh. Ngay khi vừa căm chiếc bao lì xì màu đỏ tới thì Khả Hinh đã vui vẻ đưa tay ra nhận lấy.
"Đây là tiền mừng tuổi cho Khả Hinh bé bỏng của chúng ta nha!"
"Các cháu nhận tiền mừng tuổi, năm sau vui vẻ và lớn lên thật hạnh phúc nhé!"
Các site khác đang và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà.. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé
Nhìn thấy ông Tân đưa bao đỏ cho bọn nhỏ, Tần Lãng và Tô Thi Hàm cũng đứng dậy và lấy bao lì xì màu đỏ đã chuẩn bị sẵn ra.
Bọn nhỏ vừa nhận được bao lì xì lại thấy baba và mama cũng cầm bao lì xì đi về phía mình thì lập tức vỗ tay sung sướng.
"Bao bao! Bao bao!"
Sau khi phát bao lì xì đỏ cho bọn nhỏ xong thì Tô Thi Hàm và Tân Lãng định tặng bao lì xì đỏ cho cha mẹ, nhưng họ chưa kịp ra tay thì ông Tần và bà Tân đã cầm hai cái bao đỏ đi đến trước mặt hai người.
“Thi Hàm, Lãng Lãng, đây là tiền mừng tuổi của các con!”
Tô Thi Hàm vô cùng ngạc nhiên, cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình vẫn sẽ nhận được tiền mừng tuổi từ cha mẹ.
Tân Lãng cười nói: “Cha, mẹt Tô Thi Hàm và con đều đã [à cha mẹ rồi, đâu còn cần tiền mừng tuổi của cha mẹ? Giờ chúng con còn chuẩn bị bao lì xì đỏ cho. cha mẹ nữa đó."
“Cha mẹ, đây là bao lì xì đỏ mà Tân Lãng và con chuẩn bị cho cha mẹ, chúc cha mẹ năm mới dõi dào. sức khỏe!"
Nhìn lại bao lì xì đỏ trong tay, bà Tân cười nói: “Vậy thì chúng ta nhận bao của nhau đi! Tuy rằng hai người các con đã là cha mẹ nhưng trong mắt cha mẹ thì các con vẫn mãi là trẻ con. Chí căn vợ chồng già chúng ta còn sống thì năm nào các con cũng có tiền mừng tuổi nha!"
Trao đổi bao đỏ với nhau, Tô Thi Hàm và Tân Lãng cũng nhận bao đỏ của nhau, cô lắc lắc ba bao lì xì đồ trong tay nói: "Hì hì! Năm nay em vẫn còn có thể nhận được ba bao lì xì đỏ mừng năm mới đó nha!”
'Sau khi ăn xong và thu dọn đồ đạc vào bếp, Bà Tần dọn bàn sạch sẽ rồi đặt lên bàn hộp trái cây. Trong hộp trái cây này có bảy ngăn nhỏ, mỗi ngăn có một loại thức ăn khác nhau, đều là đõ Tết mà ngày đó Tần Lãng và Tô Thi Hàm mua.
'Sau khi ông Tân thu dọn đồ đạc xong, ông nói: “Cha xuống mở cửa, Lãng Lãng, chút nữa con đi loanh quanh đây một vòng với cha một lát nha”
Tô Thi Hàm không hiểu nhìn Tần Lãng.