Nhưng bởi vì vỏ ngoài chè trôi nước được làm từ gạo nếp, cho nên ăn rất dính. Nhóc con trong lúc nhất thời không gỡ ra được, vội vã luống cuống đến sắp khóc.
Bà Tân nhanh tay lẹ mắt gỡ chè trôi nước xuống giùm cô bé, nhìn đứa cháu gái lớn tội nghiệp trước mặt, trông vừa buồn cười lại vừa bất lực.
“Vũ Đồng, cháu đã từng nghe qua một câu nói gọi là dục tốc bất đạt chưa hả? Nóng vội cũng không ăn được canh nóng đâu nha!”
“Nhìn cháu gấp gáp chưa kìa. Mau tới đây để bà xem miệng có bị bỏng hay không nào!”
Bà Tần nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Vũ Đồng, nhìn chằm chằm vào môi trên của bé. Miếng bánh chè trôi nước này đã thổi rất lâu rồi. Tuy rằng nhân bánh vẫn còn hơi nóng, nhưng nhiệt độ cũng không cao là mấy. Chính là do trẻ em da thịt mỏng manh nên nhiệt độ này vẫn có thể khiến miệng của Vũ Đồng đỏ một chút, nhưng không phải là một vấn đề lớn.
Thấy bé con không sao, bà Tân cũng yên tâm.
Hai mắt Vũ Đồng đỏ hoe. Mọi người nghĩ cô bé bị bỏng nên nhất định không muốn ăn chè trôi nước nữa. Bởi vì Khả Hinh và Huyên Huyên ở bên cạnh nhìn thấy Vũ Đồng bị bỏng thì lập tức mất hứng với chè trôi nước rồi.
Vừa rồi Khả Hinh vẫn một mực “a a a” đòi ăn nhưng bây giờ đã trực tiếp ngậm miệng lại.
Ngược lại người bị nóng là Vũ Đồng lại rất kiên trì nhìn chè trôi nước trước mặt, nói với bà Tân: “Lại, lại! Bà nội!”
Bà Tân dở khóc dở cười: “Vũ Đồng, cháu đã bị bỏng mà còn muốn ăn nữa sao?”
Bà Tân không có cách nào khác, lần này chỉ có thể chia nhỏ chè trôi nước ra trước.Chờ đến khi bên trong và bên ngoài đều nguội thì sẽ chia cho bọn nhỏ nếm thử một chút.
Chè trôi nước nhân vừng, nhân đậu phộng được làm theo cách thông thường, được bao bên ngoài bằng lớp vỏ làm từ gạo nếp. Bọn nhỏ lần đầu tiên được ăn loại bánh này nên đều vui vẻ vỗ tay.
Huyên Huyên ăn cái gì cũng không thích nhai, kết quả chè trôi nước bị dính vào hàm trên khiến thằng nhỏ giật mình, vừa khóc vừa há miệng ra làm mọi người đều phì cười.
Sau khi ăn chè trôi nước, cả nhà cùng nhau ngồi lại tính sổ sách.
Sau khi quảng cáo lần này được phát ra, giá dầu gội đầu của Tân gia vẫn chưa được điều chỉnh. Vẫn là giá trên trang web chính thức trước đó, 58 tệ cho một bộ, gồm một chai dầu gội và một chai phục hồi tóc.
Trong tuần quảng cáo này đã bán được tổng cộng 7,2 triệu đơn hàng, trong đó có hơn 5 triệu đơn hàng đã được chuyển đi, còn hơn 2 triệu đơn hàng sẽ được gửi đi trong ngày mai và ngày mốt. Vì lượng đặt hàng quá lớn, nên toàn thể bộ phận tiêu thụ bên kia đều đang làm thêm giờ để giao hàng, nhưng như vậy vẫn không đủ nhân viên.
Tần Lãng tính giá vốn của 7,2 triệu đơn hàng này, cuối cùng tính ra lợi nhuận mỗi bộ là khoảng 35 tệ. Lợi nhuận này không thấp, nhưng nguyên liệu làm dầu gội đầu đều là hàng thật giá thật. Bởi vì đều là dược liệu Đông y thuần tự nhiên lại thông dụng nên giá thành không cao. Đây là công thức do hệ thống đưa ra, cho nên nó sử dụng chỉ phí thấp nhất để tạo ra lợi ích tốt nhất.
Tổng lợi nhuận từ đơn hàng 7,2 triệu này là 252 triệu. Khi ông bà Tân nghe đến con số này thì cả người đều sửng sốt, Tô Thi Hàm cũng rất kinh ngạc.
Tân Lãng tiếp tục tính toán cho bọn họ nghe. Chỉ phí cho lần quảng cáo này không hề thấp. Phí đại ngôn của Thục Di là 8 triệu tệ, cộng thêm tiền hoa hồng mà Tần Lãng đã hứa với cô ấy lúc trước, nếu hơn 5 triệu bộ thì sẽ trích theo tỷ lệ 10% cho mỗi bộ. Vậy cần thanh toán cho Thục Di khoảng 20 triệu tệ và phí quảng cáo là 7,8 triệu tệ. Tiếp đó là tiền thuê công nhân làm thêm giờ trong tháng này, tiền lương công nhân nhà máy và nhân viên bộ phận kinh doanh, có tổng cộng là 350 người, cho nên lương tháng này cũng gần 10 triệu. Cộng thêm tiền mua máy mới 1,2 triệu cùng tiền thuê nhà xưởng, tiền chuyển phát nhanh và các loại phí tổn
Sau khi Tần Lãng trừ hết chỉ phí thì phát hiện còn lại khoảng 200 triệu lợi nhuận thuần.
200 triệu!
Đây là khái niệm gì!
Sau khi ông Tân và bà Tân nghe thấy con số này thì hoàn toàn không thể bình tĩnh được nữa. ho nắm chặt lấy tay nhau.
Giọng bà Tân khô khốc, thậm chí bà còn có chút run rẩy hỏi: "Con trai, con tính có đúng không? Thật sự có nhiều tiền như vậy sao?”
Tân Lãng cười nói: “Chắc chắn con không có tính sai.”
Lúc này Tô Thi Hàm cũng vô cùng kích động, cầm cánh tay của Tân Lãng nói: "Thật sự không thể tưởng được, quảng cáo lần này lại mang đến hiệu quả lớn như vậy."
"Đây cũng là kết quả của tích lũy trước đó. Vốn dĩ dầu gội đầu của Tần Thị đã có danh tiếng tốt trên mạng, lại thêm sự hợp tác giữa Thục Di và Huyên Huyên thì mới có hiệu quả cao như vậy."
"Tuy nhiên, những đơn hàng tiếp theo chắc chắn sẽ giảm dần. Dù sao, lợi ích do quảng cáo mang lại sẽ không thể tồn tại mãi được." Tân Lãng nói.
Bà Tân hưng phấn nói: "Như vậy là được rồi! Chỉ trong một tuần mà chúng ta đã kiếm được 200 triệu, về sau chỉ cần ổn định như vậy là được rồi."
"Con trai, con thực sự rất tuyệt vời. Mẹ thậm chí không dám nghĩ đến chuyện có thể lãi đến hai trăm triệu. Bây giờ mẹ đang rất phấn khích không biết nên nói gì cho đúng."
“Cuối cùng thì mẹ cũng không còn phải lo lắng về việc hai con mua nhà trong năm nay nữa rồi. Với số tiền này thì chúng ta có thể trực tiếp mua căn biệt thự kia."
Bà Tần mắt đỏ hoe, vui mừng đến phát khóc.
Tân Lãng và Tô Thi Hàm nhìn nhau, trong mắt cũng có chút hưng phấn.
Nhà máy sản xuất dầu gội đầu đã mở được nửa năm, Tân Lãng nắm bắt cơ hội này đẩy mạnh thương hiệu. Thu nhập hai trăm triệu mới chỉ là bắt đầu, quan trọng nhất là nhà máy có thể truyền từ đời này sang đời khác.
Ngày 17 tháng Giêng âm lịch, mấy ngày nữa sẽ đến khai giảng.
Tô Thi Hàm và Tân Lãng sẽ lên đường đến Thượng Hải. Lúc này hai người đều có rất nhiều tiền trong tay nên vấn đề về việc mua căn biệt thự kia đã được giải quyết hoàn toàn.