Edit: KuroBeta: KaĐội trưởng đội ba sau này đều ngứa mắt Thương Tư cùng Trương Tri Âm, cho rằng bọn họ câu kết, hại hắn lao khổ.
Hắn cũng không thể nói người kia không lấy được Mộc thạch, là do mình không có bản lĩnh, hành sự bất lực, cho nên thoái thác nói rằng thông tin không đầy đủ, không tìm được tung tích Mộc Thạch. Người kia không hiểu tại sao lại đột nhiên mất cảm ứng với Mộc thạch, không trách tội hắn, cũng chưa nói nhất định phải lấy bằng được, chỉ nói hắn vẫn phải để ý, việc này dù không giải quyết được gì. Cũng là do người kia luôn hành xử khoan dung.
Nhìn hắn rồi nhìn lại mình. Lưu liếc mắt liếc nhìn Thương Tư, oán thầm.
Mỗi lần làm nhiệm vụ, người phụ trách Thương Tư đều sẽ lấy công làm tư phân việc tốt nhất cho đội hai, hơn nữa còn muốn đích thân đi theo, muốn mang phúc lợi của mình phân đều cho đội hai, lúc ăn cơm cũng ăn cùng đội hai. Lúc mới bắt đầu còn có chút che giấu, sau đó lại không kiêng dè, càng không sợ người ta nghi ngờ.
Thực sự hắn không cần nói, có nói cũng nói không hết.
Cũng may ngoại trừ Mộc thạch thì những chuyện khác Thương Tư đều xử lý rất công minh, ít nhất hơn phụ trách Mễ, hắn cũng lười tính toán, chỉ muốn nhanh chóng luân phiên kết thúc trước khi trở lại căn cứ.
Hôm nay bọn họ nhận một nhiệm vụ, là thanh lý một nhà xưởng, Thương Tư cùng đội ba cùng nhau hành động.
Nhà xưởng bên trong đều là kim loại lạnh lẽo, trầm mặc đứng đó, phảng phất tử khí, cũng phảng phất sinh khí, từng đồ vật như nhìn chăm chăm vào họ, nhưng không ai đoán được đằng sau là loại quái vật thế nào.
Phía trước chiến tuyến thường cần thâm nhập thị trấn bỏ hoang. Tại cái nơi mà sự văn mình của loài ngườ đã bi chết chóc chiếm lĩnh bọn họ phát hiện một loại tang thi khó đối phó hơn, được gọi là biến dị thể. Tang thi tuy khó coi nhưng vẫn còn hình dạng con người, biến dị thể hoàn toàn không nhìn ra hình dáng, trên cơ thể ngang dọc mọc ra tứ chi lung tung có nơi còn không có tứ chi, thậm chí không chỉ có một đầu hoặc không có đầu, ngũ quan hỗn loạn không rõ ràng, trời sinh giống như là một ác mộng đang tồn tại.
Trong các loại game có một số tuyến đường có quái vật hình thù kì quái hơn nhiều, trong trò chơi biến dị cũng chỉ là một loại hỗn tạp nào đó trong bầy tang thi khó đánh hơn mà thôi, tuy rằng dung mạo khó coi nhưng khi nhìn lại cũng không nhìn ra, đều là một đống, giống nhau là được. Cho đến khi ở thế giới này nhìn thấy thể biến dị, Trương Tri Âm mới kinh ngạc phát hiện loại sinh vật này tồn tại rốt cuộc đến cỡ nào phản nhân loại, tang thi với bọn họ quả thực quá là thân thiệt hơn biết bao.
Trương Tri Âm đã từng tận mắt gặp một thể biến dị ra đời. Năm, sáu con tang thi không biết vì sao mà cắn xé, cắn nuốt lẫn nhau, con sống sót cuối cùng nuốt chửng những con tang thi khác, như một loại sinh vật nở ra sinh trưởng thành sau đó biến thành thể biến dị cực khủng bố – hoàn toàn đi ngược lại tiến hóa cơ thể tang thi bình thường, cũng như trùng độc trong truyền thuyết, chém giết lẫn nhau, con cuối cùng sống sót biến thành thể khó giải quyết.
Thể biến dị đương nhiên khó đối phó hơn, nhưng bọn hắn cũng không xem nó như là tang thi phổ thông tiến hóa.
Lưu Trứ mang theo hai đội viên của mình tiến vào nhà xưởng. Nơi này quá lớn, tang thi phân bố cũng không dày đặc, bọn họ không thể không chia nhóm hành động.
Xung quanh rất yên bình, bọn họ chỉ nghe tiếng bước chân cùng tiếng thở, thông tín chiến đấu để bên hông, ánh sáng tín hiệu màu xanh lập lòe – tất cả đều bình thường.
Bên trái đột nhiên truyền đến âm thanh huyên náo, như là có gì đó đang di chuyển.
Lưu Trứ đưa tay ra hiệu, ba người nhất thời dừng lại, im lặng chờ tại chỗ.
Thanh âm kia vẫn đang tiếp tục nhưng không có ý hướng phía này.
Lưu Trứ nhướng mày lên. Như vậy không đúng lắm, nếu nhau đằng sau kia là tang thi ẩn nấp, căn cứ theo linh tính, nó cần phải hướng tới vị trí có người sống.
Hắn nhìn hai thuộc hạ, gật gật đầu.
Thời gian dài phối hợp đã tạo cho họ sự ăn ý, ba người nháy mắt đã hiểu ý nhau, Từ Lưu ở đây tiếp ứng phối hợp, hai người còn lại hướng về phía phát ra âm thanh.
“Có tang thi! Hệ Mộc, ít nhất là cấp ba!”. Một người hô
Một người khác bổ sung: “Đội trưởng! Là cấp bốn!”
Tiếng pháo cùng dị năng vang lên, từ tiếng bước chân ngổn ngang của hai người có thể phán đoán họ đang chạy về bên này, có thể là một bên chạy một bên phóng dị năng.
Lưu Trứ đang chờ trợ giúp, trong chớp mắt, hắn có một dự cảm không lành – đây là trực giác do thời gian dài chiến đấu ở tiền tuyến hình thành.
Hắn cảm thấy mình như bị nguy hiểm tập trung, sống lưng lạnh toát.
Tiếng “sàn sạt” yếu ớt từ sau lưng hắn vang lên, như cành cây khô quệt qua mặt đất.
Có gì đó đang bò.
Lưu Trứ đột nhiên quay đầu lại, đối diện là một đầu không có ngũ quan nhìn hắn từ dưới đất lên.
Dĩ nhiên là một thể biến dị.
Tại nơi phân công nhiệm vụ đội trưởng của mỗi đội, người mang dị năng Tinh thần cấp năm đã có cảm ứng phạm vi lớn, thông thi lực Tinh thần cảm ứng được tang thi mạnh nhất không quá cấp bốn, căn bản không ngờ tới ở đây còn một thể biến dị đang ẩn núp.
Cái nó so với tưởng tượng cònkhó đối phó hơn.
Nó không có chân, người cũng không thể đứng thẳng, sáu chi khô quắt biến thành cánh tay dài ngắn không đồng đều, mặt trên còn có vết máu. Nó cứ như vậy áp sát mặt đất đi về phía trước, giống như một con nhện.
Nhưng con nhện so với nó còn đáng yêu hơn nhiều
Lưu Trứ hít một hơi. Hắn biết tại sao tang thi hệ Mộc kia không đi tới, đó là kiêng dè thứ này.
Lưu Trứ không tùy tiện ném pháo. Tay phải hắn trước tiên chuẩn bị xong dị năng, tập trung tinh thần nhắm vào thể biến dị, đồng thời tay trái lấy ra máy truyền tin, phát ra tín hiệu.
“Ba” một tiếng vang lên, thể biến dị phát ra một luồng khí, đánh rơi máy phát tín hiệu. Vật màu đen văng xa trên mặt đất, phát ra tiếng vang vọng.
Hai tên đội viên cũng phát hiện ra tình huống này, liếc nhìn nhau, cắn răng, bắt đầu tận lực đọ sức cùng tang thi hệ Mộc – tang thi giỏi phòng ngự, lực khống chế cao, bọn họ phối hợp tốt cũng có thể chống đỡ một lúc.
Lưu Trứ nhắm vào bụng thể biến dị – biến dị cũng giống với loại tiến hóa khác, biến dị có bản năng nhận thức được nói nào yếu ớt mà giấu đi, để lộ ra những nơi được tiến hóa mạnh mẽ. Hắn đoán thể biến dị này, phần bụng được giấu dưới cùng gần sát mặt đất là điểm yếu của nó.
Lưu Trứ giơ tay ra, tay trái ném pháo, xông thẳng ra cửa;dường như đồng thời, thừa dịp nó né tránh, đã chuẩn bị quả cầu hướng dưới thân nó mạnh mẽ bắn ra, tạo ra một loạt tia lửa!
Thể biến dị không thông minh, bị như vậy liền phẫn nộ, không tiếp tục giấu mình nữa, quanh thân khí xuất ra, sáu chi đồng thời dựng thẳng lên, vô số phong đao sắc bén bay về phía Lưu Trứ.
Lưu tránh không kịp, bị phong đao làm bị thương. Máu đen trong vết thương chảy ra.
Đáng chết, có độc!
Thể biến dị có chút khó đối phó, bọn chúng đầy đủ ba loại dị năng, một loại làm chủ, hai cái khác làm phụ.
Lưu Trứ không do dự nữa, cầm một hỏa tiễn, bất đầu đánh du kích vòng quanh
…
Hệ Hỏa bình thường là nguyên tố tập trung lực công kích mạnh nhất nhưng phòng ngự rất yếu, cũng là do nghề nghiệp thiết kế. Thể biến dị này công kích rất mạnh, cớ hồ là ngang ngửa tang thi cấp ba, nhưng tốc độ nó không nhanh, vẫn luôn đuổi theo Lưu Trứ, đuổi sát đến hành lang bên trong.
Đây là con đường chết.
Bị tử vong uy hiếp, Lưu Trứ bắn ra một chiêu thật mạnh, nhưng cùng lúc ấy thể lực tiêu hao rất nhanh.
Hắn thấy bức tường trước mặt, không tự chủ được mà suy nghĩ “Mình sẽ chết”. Hắn quay đầu, rũ mắt xuống, hai tay hợp lại, chuẩn bị tạo ra một hỏa cầu lớn, tranh thủ lúc xuất ra dị năng nhân cơ hội chạy trốn – nếu không thành thì phó mặc cho số phận.
Ngay lúc này, một đạo băng nhanh chóng xuyên qua thể biến dị.
Thể biến dị chiến đấu rất thông minh, hoặc bản năng sinh tồn của chúng rất cao. Biết sau lưng có kẻ địch nó cũng không trực tiếp xoay qua chỗ khác làm cho người ta thừa cơ lợi dụng, mà bỏ qua cả con mồi, nhanh chóng hướng sáu chi tới kẻ địch, từ đầu đến cuối không bộc lộ nhược điểm.
Thế nhưng vậy cũng vô dụng.
Một đạo lôi xuyên qua người nó, lặng lẽ chôn dưới thân, sau đó trong chớp mắt, nhanh chóng nổ tung! Điện quang màu tím chợt lóe, cả hành lang tối tắm đều bị chiếu sáng như ban ngày, Lưu Trứ nhìn cảnh này chỉ thấy đôi mắt đau nhức.
Cho dù có xem thường, lúc này không khỏi kính phục – Thương Tư mang dị năng không phải hàng đầu, nhưng hắn khống chế dị năng tuyệt không phải người thường có thể đạt đến. Đem hệ Lôi hóa thành một đường mềm mại có thể kéo dài, cái chính là vượt qua sự khống chế tinh chuẩn.
Thể biến dị nổ tung, bụng đã là một mảng cháy đen.
Không chờ nó phản ứng lại, một băng cầu đã đánh trúng vết thương ở bụng nó, nơi bị đánh trúng nhanh chóng đóng băng, thuận theo lan ra.
Thương Tư cùng Trương Tri Âm đứng ở bên hành lang khác, tay đều vừa hạ xuống.
Phối hợp hoàn mĩ.
Lưu Trứ thở ra một hơi, lúc này chủ động tiến tới lấy tinh hạch, kết quả đào ra ba viên, một viên hệ Phong cấp năm, một viên hệ Độc cấp bốn, một viên hệ Tinh Thần cấp bốn – khó trách đội trưởng đội một không phát hiện ra nó, nói như vậy viên tinh hạch tinh thần này, toàn bộ tác dụng của nó là cung cấp tinh thần ngụy trang.
Mọi động tác của Thương Tư đã kích phát toàn bộ tinh thần ý chí chiến đấu của Trương Tri Âm. Hắn vì đề phòng Thương Tư nên vội vàng thăng cấp trang phục, hiện tại có bộ đã lên tới trình độ cấp sáu; kết quả Thương phó tọa cũng tăng cấp dị năng, bước vào hàng ngũ cấp sáu. Hơn nữa mỗi lần hành động hắn đều cố ý đi cùng tổ mình, mọi người muốn để mối quan hệ giữa mình và hắn tốt lên nên đã dùng hành động cùng ngôn ngữ ủng hộ các yêu cầu của hắn.
Bất quá hành động giữa Thương Tư và Trương Tri Âm cũng có chút tiến triển, tuy tên này thoạt nhìn không dễ nói chuyện hơn nữa lấy bản thân làm trung tâm không quan tâm cảm thụ của người khác còn có ý đồ bất chính đối với hắn, nhưng Trương Tri Âm phát hiện Thương Tư có chút ngơ ngác, cũng không phải hoàn toàn đáng ghét.
Nhưng vẫn như cũ không xóa được nhãn mác xấu. Giải quyết xong thể biến dị, Trương Tri Âm trực tiếp rời đi, Thương Tư nhìn Lưu Trứ báo cáo một chút rồi vội vàng đuổi theo sau.
Lưu Trứ nhìn bóng lưng hai người vuốt cằm trầm tư – chẳng lẽ hắn không nghĩ tới, Trương Tri Âm cùng Thương Tư có gian tình, sau đó Thương Tư lấy công làm tư; mà Thương phó tọa thật sự yêu Trương Tri Âm, nhìn Trương Tri Âm có vẻ không chấp nhận? Nói như vậy Mộc thạch cũng là để Thương phó tọa lấy lòng?
Theo đuổi người ta mà, ấm đầu là điều khó tránh khỏi. Trời đất bao la lấy vợ làm trọng. Chính mình khi trẻ chưa xảy ra tận thế, tiền công thấp, khóc lóc van nài muốn đi làm cướp cùng đồng bọn, tích góp nửa tháng cũng muốn bắt chước người khác mua bó hoa đưa cho người khi đó còn chưa phải vợ mình. Hiện tại nơi tiền tuyến liều sống liều chết, cũng là muốn mình cùng vợ và con có thể sống tốt.
Nghĩ đến đây, Thương Tư vừa đẹp trai số một, Lưu Trứ càng tăng hảo cảm với người này, trực tiếp truyền thụ hành động, yên lặng trở thành thành viên “Giúp Thương phó tọa theo đuổi người yêu”
____________
Trương Tri Âm nhẫn nhịn, nhịn không được quay đầu lại đối mặt với Thương Tư nói với hắn lời tự nhận là một câu trong phim: “Tôi đã có người trong lòng rồi”
Thương Tư ngẩn ra, lập tức như đã chờ lâu rồi mà hỏi hắn: “Cậu yêu ai?”. Tựa như biết như đáp án kia chính là hắn.
Trương Tri Âm thực sự không biết ở đâu hắn tự tin như vậy
Hắn nói: “Một người rất lợi hại”. Y dược sĩ mặc dù mọi người đều biết, thế nhưng thân phận không thể nói ra, nói “Ân Niệm” lại không thích hợp, dù sao Ân dược sĩ cũng được xem là nhân vật của công chúng.
“Ồ?”. Thương Tư nỗ lực kiềm chế để đôi mắt không sáng lên: “Dưới cái nhìn của cậu thì hắn như thế nào?”
“Lợi hại, suất, tự tin thận trọng, thông minh, số một thế giới…Hơi lạnh lùng, thế nhưng khi lạnh lùng cũng rất đẹp trai”. Trương Tri Âm cúi đầu đếm xong, ngẩng đầu lên, phát hiện Thương Tư đang nhìn mình, xưa nay nét mặt ngàn năm xa cách cũng đang thoáng cười, người bình thường không tỏa ra hào quang như vậy, giống như đang vui sướng.
Ánh mắt không thể nhẫn nhịn hư hư thực thực.
Trương Tri Âm không nhịn được nói bổ sung: “Tôi không nói anh.”
Thương Tư miệng hơi mở ra, nhưng thất bại ngậm lại.
Bất quá Trương Tri Âm liền phát hiện ra Thương phó tọa có mong muốn – nghe mình khen người mình thích.
Beta-er:
Trời đất bao la lấy vợ làm trọng. Câu này quá đúng OvO