Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

Chương 28

"Nhan thiếu, mày cư nhiên sẽ chủ động tới chỗ này của tao!" Khuất Tiêu ở quán bar nhìn thấy Nhan Mộ, rất ngạc nhiên, vội bảo người phục vụ bưng lên một ly rượu số độ thấp.

"Cảm ơn." Nhan Mộ không uống, hắn tới nơi này không phải muốn uống rượu, chỉ dùng ngón cái vuốt ve mép ly.

Quán bar này của Khuất Tiêu không cần chính cậu ta quản lý, anh trai đã sớm sắp xếp người cho cậu ta, Khuất nhị thiếu chỉ cần phụ trách đếm tiền, làm quen vài em gái là đủ. Bây giờ còn hơi sớm, Khuất Tiêu ở quán bar dạo qua một vòng, không nhìn thấy cô nào hợp gu, Khuất Tiêu mất hứng trở lại quầy bar, lại thấy ánh mắt Nhan Mộ chỉ nhìn chằm chằm một hướng.

"Đang xem cái gì?" Khuất Tiêu theo hướng bên kia nhìn, sau đó ngẩn ra.

—— Nhan Mộ thế mà đang xem tên tình địch bartender kia.

Mấy ngày nay Giang Tri Hỏa rất kỳ quặc.

Từ "Kỳ quặc" này cũng không đủ để hình dung cậu ta.

Cậu ta dính ở bên người Bạch Ngữ Quân đến mức trắng trợn, dù tan học, tiết thể dục, ăn cơm, nghỉ trưa.

Tạ Cừu vô số lần chua lòm ở bên tai Nhan Mộ nói: "Cũng quá chủ động, chỉ kém cùng giáo hoa về nhà, lớn lên đẹp trai, lại nhiệt tình, nữ sinh người ta cũng không hold được." 

Cậu ta vừa mới nói xong câu đó, vào ban đêm, Giang Tri Hỏa thật sự vọt tới nhà Bạch Ngữ Quân.

Bạch Ngữ Quân ở tại khu biệt thự, biệt thự đơn lập, có vườn hoa nhỏ, biệt thự cách biệt thự khoảng đường rộng, thông với nhau, lại không quấy rầy nhau.

Hệ thống an ninh của khu biệt thự kia rất mạnh, không cho phép ai ngoài chủ nhà ra vào, nhưng ngày đó Giang Tri Hỏa không biết nói thế nào thuyết phục chủ nhà khác quét thẻ đem anh theo vào.

Sau khi anh đi vào cũng không làm gì, trực tiếp ở trước biệt thự đặt ngọn nến.

Đặt thành hai mảnh trái tim, hô to "Bạch Ngữ Quân tớ muốn theo đuổi cậu".

Bản chất loài người là ăn dưa, người ở trong khu biệt thự cũng thế.

Xung quanh có khá nhiều người đều ra tới hóng chuyện,  mấy người trẻ tuổi còn ồn ào mấy câu mau trả lời đồng ý với anh!

Thật ra có đồng ý không đều không phải chuyện bọn họ nên quan tâm, nhưng mà với bầu không khí này, một chàng trai lại cao lại đẹp trai đánh bạc tất cả, từ bỏ cả mặt mũi, tới tỏ tình này, thật sự đáng giá người khác cùng nhau ủng hộ.

Bảo vệ ban đầu nghe nói có người ngoài vào, còn xách côn điện muốn đuổi người, lại nhìn đến một người con trai chừng 18, 19 thật thà, chân chất, tuy rằng tỏ tình kiểu như này có chút cũ mèm, nhưng cũng làm bảo vệ nhớ lại năm tháng tuổi trẻ của chính mình, ngoài miệng thì giục anh mau đi, nhưng quanh đi quẩn lại vẫn cho anh chút thời gian.

Quá trực tiếp, quá nhiệt liệt, Giang Tri Hỏa còn không biết từ nơi nào lấy đàn ghi-ta, cắm thêm loa, lại nói: "nếu cậu còn không xuống đây, tớ sẽ hát một bài tặng cậu đó!"

Bạch Ngữ Quân không biết làm sao bây giờ, từ ban công chạy vào. Một đám anh trai bên cạnh còn nói cười: "Đây là khẳng định là muốn ra tới gặp cậu rồi."

Giang Tri Hỏa cũng cười: "Hy vọng là vậy."

Chờ cửa lớn bị mở ra, Giang Tri Hỏa lại chỉ nhìn thấy được ba của Bạch Ngữ Quân.

Nghe tài xế nói con gái của mình bị người như vậy quấn lấy tỏ tình, nam sinh này còn đã theo đuổi Bạch Ngữ Quân qua một thời gian, ba Bạch vừa muốn mặt mũi, còn không nghĩ làm cửa nhà mình bị nhiều người vây xem, cuối cùng đành đem Giang Tri Hỏa "mời" vào nhà.

Ở bên trong nói gì đó thì không biết, quần chúng vây xem chỉ suy đoán là nói"Không cho phép theo đuổi con gái của tôi" "con tôi không có khả năng yêu đương cùng loại lưu manh không học vấn không tương lai này" linh tinh, dù sao không được bao lâu, Giang Tri Hỏa bị đuổi ra tới.

Việc này rất khoa trương, dù đã qua hơn một tuần, ở diễn đàn của Nhất Trung còn không ngừng có người nói lên chuyện này. Ai 17-18 tuổi còn không muốn được tỏ tình thế này 1 lần, tuy cách này có hơi cũ, mấu chốt là người tỏ tình đủ đẹp trai a!

Lúc đầu chuyện tỏ tình này là không có người nào biết đến, nhưng ở khu biệt thự kia không chỉ có Bạch Ngữ Quân là học sinh cấp 3, người nọ ở diễn đàn trường học của mình đã đăng một bài đăng, kèm ảnh chụp, bảo nam sinh tỏ tình này quá đẹp trai, không ít người còn comment hỏi nam sinh này là ai, có người quen biết Bạch Ngữ Quân, biết cô học ở Lâm Thành Nhất Trung, thế là bài đăng này đã bị chuyển tiếp tới diễn đàn Nhất Trung.

Có người nói Hỏa ca làm được rất tuyệt, yêu đương ở tuổi này nên như vậy; cũng có người nói Hỏa ca làm được quá lố, trực tiếp vọt tới trong nhà người ta, bị đuổi ra tới cũng không kỳ lạ.

Ngày đó là Nhan Mộ tới đón Giang Tri Hỏa.

Khi đi ra ngoài thời tiết còn tốt, sau lại liền mưa to tầm tã, Giang Tri Hỏa bị nhốt ở khu biệt thự kia không thể quay về.

Lúc Nhan Mộ chạy tới Giang Tri Hỏa đang ở gõ di động, như là nhắn tin cho ai.

Anh ngồi xổm  dưới mái hiên ngoài phòng bảo vệ, hạt mưa ở trước mặt anh liền thành một hàng, tóc bị xối, nằm mềm oặt ở trên trán, trong mắt ánh lên ánh sáng nhỏ vụn của màn hình di động.

Rõ ràng bị người ta đuổi từ trong nhà ra, trên mặt người này lại không có một chút uể oải.

Không biết là bởi vì không biết xấu hổ, vẫn là có mục đích khác.

"không ngờ cậu lại dùng cách này tỏ tình người ta." Nhan Mộ đem dù nghiêng hướng bên người Giang Tri Hỏa.

"Cách này có vấn đề gì chứ, tuy rằng cũ chút, nhưng có tác dụng!" Giang Tri Hỏa nhẹ nhàng nói, "Ít nhất tôi từng vào được nhà Ngữ Quân, cậu thì không, cậu thua."

Nhan Mộ trầm mặc, không nói gì một lát, hắn nói: "cậu làm quá mức."

Mưa lại lớn, giọt mưa dày đặc, gõ ở trên mặt dù. Cho dù là mùa hè, khi gió trộn hơi nước thổi trên mặt, vẫn là sẽ làm người ta cả người run lên.

Giang Tri Hỏa xoa bả vai, giọng điệu như cũ nhẹ nhàng, lại chỉ nói: "Có lẽ đi."

1

"......"

- -Bản edit chỉ đăng tại acc @gri1004 in WATTPAD.Com, nghiêm cấm hành re-up--

Phía trước bartender có mấy cô gái đang ngồi.

Quần áo gợi cảm, mái tóc bị uốn thành từng lọn sóng rũ ở sau người, chống cằm không chớp mắt nhìn kỹ động tác trên tay bartender.

Mấy cô gái đều đẹp nhưng thiên về loại ngự tỷ kia, không phải loại hình Khuất Tiêu thích, hắn muốn đi tới tán tỉnh, hỏi: "Nhan thiếu, mày thích cô nào vậy?"

Nhan Mộ: "......"

"Trong trường học quả thật toàn mấy em loại đơn thuần, loại hình chị người yêu hơn tuổi này càng đáng để yêu đương hơn." Khuất Tiêu kinh nghiệm phong phú, vui vẻ chia sẻ cách đến gần phụ nữ, "hay là thế này, tao đề cử cho mày một khoản rượu, mày đặt qua cho các cô ấy, chờ các họ nhìn qua, hơi nâng đầu xem như chào hỏi, lấy khuôn mặt của mày, Nhan thiếu à, khẳng định oke."

Nhan Mộ: "...... Không cần."

Rượu là vài cô gái đứng đằng trước chọn, Giang Tri Hỏa đem rượu điều chế xong đẩy đến trước mặt cô: "mời thưởng thức từ từ."

Cô gái ngồi ở giữa cười cười, môi đỏ hơi nhếch lên, ánh mắt lập lòe: "Shin, rượu này là chọn cho anh."

Không phải lần đầu tiên gặp được loại chuyện này, Giang Tri Hỏa biết làm thế nào: "Cảm ơn ý tốt của cô, nhưng quán bar có quy định, trong lúc làm việc không thể uống rượu."

Tay anh đặt ở trên quầy bar, cô gái dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào.

"......" Giang Tri Hỏa không tiếng động cất tay, lấy ra khăn tay cẩn thận chà lau chén rượu, lật lại đặt ở trên chỗ làm việc, ánh mắt chăm chú.

Cô gái lại hỏi: "sau khi tan tầm uống một chén?"

Giang Tri Hỏa: "......"

Anh không giương mắt, lời này của cô ta ý tứ rất rõ ràng, giữa buổi tối hẹn uống rượu, uống xong lúc sau còn có thể làm gì?

"Xin lỗi." Giang Tri Hỏa mở miệng, "Tan tầm cũng......"

Anh vốn là muốn nói "Tan tầm cũng không uống", cự tuyệt đến rất rõ ràng, lại không ngờ, lời nói mới nói đến một nửa, trong cơ thể chợt nổi lên một trận nóng cháy, nhiệt độ cơ thể chợt bay lên, lồng ngực giống bị một đoàn sợi bông lấp kín, không thể hô hấp, trái tim theo nhiệt độ cơ thể càng đập càng mau ——

Lại mẹ nó động nhiệt?!

Được hai tiếng?!

Giang Tri Hỏa cắn m.ôi dưới, kỹ thuật diễn của anh rất tốt, trừ bỏ động tác buông cái ly nặng nề chút, ngay cả cô gái trước mặt đều nhìn không ra một tia manh mối.

Khuất Tiêu còn muốn nói chuyện, bên cạnh, Nhan Mộ lại đứng lên đi ra ngoài.

Khuất Tiêu hỏi: "Nhan thiếu, đi đâu?" Không cần trả lời, cậu ta rõ ràng thấy Nhan Mộ lập tức đi hướng một bên khác của quầy bar, cầm chặt cổ tay bartender, đem anh ta hướng cửa hông kéo đi.

Khuất Tiêu: "!!!"

Cô gái rất bất mãn, Shin còn không có trả lời vấn đề của cô ta, cho dù hai chữ "Xin lỗi" vừa ra, cô ta liền biết đại khái là cự tuyệt, nhưng hành vi đánh gãy lời người ta nói rất bất lịch sự.

"Đêm nay cậu ta phải về nhà." Nhan Mộ thay Giang Tri Hỏa trả lời, lãnh đạm nói, "không đi được."

Mấy cô gái che miệng lại, nhìn nhau mà xem.

Anh đẹp trai này hình như có chút tức giận sao?!

Hay là hai người bọn họ?!

Shin có người yêu?! còn là nam?!

Cửa hông sẽ không có người, mới vừa mở ra, Nhan Mộ liền đem Giang Tri Hỏa đè ở phía sau cửa, cúi đầu hôn sâu.

Động nhiệt tới quá đột nhiên, lúc này lại kề sát lẫn nhau, tin tức tố vờn quanh bên cạnh người, tim đập rất mau.

Không biết vì sao, Nhan Mộ lần này hôn hung dữ khác thường, hắn ngẫu nhiên sẽ như vậy, hoàn toàn xem cảm xúc, Giang Tri Hỏa không đoán được quy luật, dù sao sớm hôn đến thói quen, Nhan Mộ hung, anh có thể càng dữ, chuyện nắm giữ quyền chủ động này không thể thua.

Dán đến gần nhau, tiếng hô hấp cùng mạch đập nhảy lên đều trở nên rất rõ ràng.

Đúng ba phút, nụ hôn kết thúc, Nhan Mộ ở khóe miệng Giang Tri Hỏa hung hăng cắn một ngụm.

"ưm ——"

Làn da ở môi mỏng, hơi chút dùng sức liền dễ dàng trầy da, Giang Tri Hỏa th.ở dốc vì kinh ngạc đẩy ra Nhan Mộ, ngón cái ấn ở bên khóe miệng bị cắn kia, vừa thở vừa hỏi: "cậu là chó hả?!"

Nhan Mộ không nói gì, tầm mắt đảo qua mặt anh, nói: "Thời gian, lại ngắn."

Vẫn là hôn môi ba phút, ngay từ đầu có thể ức chế ba giờ, hơn một tuần trước ngắn lại thành hai giờ, hôm nay lại là lại ngắn tiếp mười phút.

"Ừ......" Giang Tri Hỏa nói, "Không thể lại mặc kệ như vậy, đêm nay trở về thử lại."

Nhan Mộ: "......"

Giang Tri Hỏa rất rõ ràng nhìn đến chân mày Nhan Mộ cau lại.

Giang Tri Hỏa: "đừng ghét bỏ nhau nhau rõ ràng thế được không?!"

"Không có." Nhan Mộ nói, "cậu tính sao?"

Mắc kệ ở dưới tình huống như thế nào, Nhan học thần đều có trật tự rất rõ ràng, trước đó bọn họ chỉ thử đến hôn sâu ba phút, tiếp theo chỉ còn mấy lựa chọn.

"Kéo dài thời gian hôn môi, khẩu *, **."

4

Nhan Mộ mặt không đổi sắc nói ra này ba cái từ: "cậu tính thử cái nào?"

Giang Tri Hỏa: "......"

Giang Tri Hỏa: ".................."

Đ*t.

Giang Tri Hỏa bên tai nóng lên: "anh bạn à, phiền toái trước khi nói chuyện này trước cho cái báo động phía trước năng lượng cao được không! chuyện này dễ để ngoài miệng vậy sao!"

Nhan Mộ: "à."

Dừng một chút, Nhan Mộ lại nói: "cậu không phải có kinh nghiệm phong phú sao?"

Giang Tri Hỏa: "......"

Đều là lúc trước bịa ra thôi.

Giang Tri Hỏa ho khan, nhanh chóng điều chỉnh biểu tình: "Đó là đối với con gái! cậu là nam! Nam!"

Nhan Mộ: "......"

"Khụ." Không thể làm cái đề tài này tiếp tục kéo dài, Giang Tri Hỏa quyết đoán nói, "Vậy cái thứ nhất đi, trước kéo dài một chút, hai cái sau...... Tôi sợ tôi, tôi không thể lên!"

3

**

Bản edit chỉ đăng tại acc @gri1004 in WATTPAD.COM, nghiêm cấm hành vi re-up

Chờ trở lại chỗ ở, tắm rửa xong, đã gần 12 giờ.

Nhan Mộ đang ngồi ở bàn học giải đề, Giang Tri Hỏa đi đến phía sau hắn, nhẹ nhàng khụ một tiếng.

Nhan Mộ quay đầu lại.

Người đứng trước mặt, trên đầu còn phủ chiếc khăn lông, ánh mắt nghiêng rủ xuống mặt đất, khóe miệng còn bị trầy, là do vừa mới bị Nhan Mộ cắn, loại vết thương nhỏ này ở trên mặt những người khác hẳn là không quá rõ ràng, nhưng da Giang Tri Hỏa trắng, dưới môi liền nổi lên một vòng hồng nhỏ liền có vẻ rất chọc người chú ý.

Nhan Mộ dời đi ánh mắt, đặt đồng hồ hẹn thời gian: "Mười phút?"

Giang Tri Hỏa đồng ý: "Mười phút là được."

Kéo dài thời gian hôn môi rốt cuộc có được hay không, mười phút xem như tương đối ở giữa, không dài, không quá ngắn, ngắn nhìn không ra hiệu quả, dài quá...... vậy hôn hay không hôn cũng không có gì khác nhau.

Nhan Mộ "Ừ" một tiếng, đặt tốt thời gian, đưa điện thoại di động đặt ở một bên.

Khóe miệng hơi hiện đau nhức, Giang Tri Hỏa nhắc nhở nói: "Đừng lại làm chó nhá."

Rất mau, động nhiệt lại một lần xuất hiện.

Nhan Mộ chỉ kịp ấn xuống tính giờ, liền bị Giang Tri Hỏa vì thống khổ choáng váng đầu óc, mà bắt lấy cổ áo.

Nam sinh sức lực lớn, động tác cũng lớn, ngực hai người liền đâm vào cùng nhau, hai người đồng thời ngã ở trên giường, Giang Tri Hỏa dùng một bàn tay chống, cổ tay dán ở bên tai Nhan Mộ.

Gần gũi đến phảng phất có thể nghe thấy mạch đập nhảy lên.

Nhan Mộ thuận thế đặt lên sau cổ anh.

Giang Tri Hỏa còn không có hoàn thành phân hoá, tuyến thể cũng không rõ ràng, chạm vào chỉ thấy dấu răng sớm kết vảy.

Gần đây Nhan Mộ luôn thích đụng vào cái chỗ này.

Mười phút cùng ba phút.

Chỉ kéo dài thêm bảy phút.

Ở trên trường thi, có lẽ liền một câu đề lựa chọn hơi khó một chút đều giải không ra.

Nhưng dưới tình huống như vậy, khác nhau như trời với đất.

Ngay từ đầu Giang Tri Hỏa còn có thể khiêu khích nhướng mày với Nhan Mộ, đến sau lại bị nắm thẳng hai cổ tay, giữ chặt như đóng đinh trên giường, Nhan Mộ rất dùng sức, đầu ngón tay siết đến có chút run rẩy, sau đó, sức lực để Giang Tri Hỏa mở to mắt cũng đã không có.

Chuông báo vang lên, Nhan Mộ buông ra tay.

Giang Tri Hỏa nhìn thời gian,kéo gối đầu qua, che ở trên mặt —— không cần soi gương cũng biết, hiện tại biểu tình của anh nhất định rất kém cỏi.

Rõ ràng mở điều hòa, trong phòng như cũ một mảnh nóng bỏng.

Đèn trên đỉnh đầu là màu trắng, rất sáng, có lẽ là ảo giác, chắn một tầng gối đầu vẫn là cảm thấy lóa mắt, Giang Tri Hỏa muốn cho Nhan Mộ đem đèn tắt đi, liền nhấc chân chạm chạm hắn, nói: "tắt đèn đi."

Anh mặc quần ở nhà, loại rộng thùng thình kia, nếu là động đậy, cái dấu vết gì đều không rõ ràng —— Giang Tri Hỏa cho rằng như thế.

Nhưng anh không biết, sau khi động, lại sẽ loáng thoáng ấn ra một cái hình dáng.

2

Nhan Mộ hơi giật mình, thật lâu sau, mới chậm rãi mở miệng, giọng nói còn tựa ngày thường: "Không phải nói không đứng dậy được sao?"
Bình Luận (0)
Comment