Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

Chương 90

Từ sau khi ra khỏi phòng khám bệnh, Giang Tri Hỏa nói cho Nhan Mộ lời của bác sĩ.

"Bạn lữ linh hồn?" Nhan Mộ cầm báo cáo nhìn kĩ, thuận tiện chỉ ra, "Tên có chút trẩu."

2

"Biết trẩu cũng đừng nói ra." Giang Tri Hỏa cười đấm nhẹ Nhan Mộ.

Nói đến cùng, mặc kệ tin tức tố hoàn toàn phù hợp gì, gien giới tính thứ hai hoàn toàn phù hợp gì, chuyện có thể cải thiện triệu chứng bài xích tin tức tố đều chỉ là suy luận, cho dù đã rút máu nghiên cứu nhưng cũng cần thời gian chờ bác sĩ nghiên cứu ra kết quả, điều duy nhất đã được chứng minh chỉ có một.

—— đặc biệt thoải mái.

Đêm đó, Giang Tri Hỏa ghé vào mép giường, nói: "Nhan ca, hỏi cậu cái này."

"Cái gì?"

"Thì là ừm......" Giang Tri Hỏa nhích gần Nhan Mộ, "Hai lần trước cậu thoải mái không?"

Nhan Mộ bất ngờ.

Nói mấy cái chuyện này cảm thấy có chút thẹn, Giang Tri Hỏa khụ khụ vài cái, nhịn xuống cảm giác nóng lên sau tai: "Tin tức tố hoàn toàn phù hợp, nghe nói sẽ rất thoải mái, Nhan ca cậu..... Có cảm giác thế nào?"

Trên đùi Nhan Mộ còn đặt một quyển sách, nửa ngày không có động tác gì, trang sách tự động lật sang trang khác.

"Cậu thì sao?" Nhan Mộ không có trả lời chính diện.

"Tớ quên mất rồi." Tai giảm nhiệt, Giang Tri Hỏa cũng bật mode không biết xấu hổ là gì, ngồi dựa gần Nhan Mộ, hai cánh tay dán nhau nói:" Lúc sau tớ ngất rồi còn gì, nhớ không rõ có cảm giác gì."

"Ừ." Nhan Mộ mặt không đổi sắc lại lật lại trang hồi nãy, "Lần sau không ngất tớ sẽ hỏi lại."

Giang Tri Hỏa: "?"

"Không phải tớ đang hỏi cậu à?" Chưa nói gì đã mất hết cả mặt mũi, Giang Tri Hỏa tất nhiên không có khả năng để Nhan Mộ lừa cho qua, phải bằng mọi cách để nghe được một đáp án mới được dù cho phải dùng đến mỹ nhân kế.

Vì thế anh giơ tay rút ra sách trong tay Nhan Mộ, ném ở trên giường, xoay người ngồi vào trên đùi Nhan Mộ, ôm cổ hắn, thân mật cọ cọ mặt: "Nhan ca có muốn thử bây giờ luôn không?"

Mặt anh nóng bừng, nhiệt độ cơ thể truyền qua một lớp quần áo quần áo hơi mỏng.

Hầu kết Nhan Mộ lăn lăn, vẻ mặt lại không đổi.

Một tay hắn vòng lấy eo Giang Tri Hỏa, một cái tay khác chạm vào chỗ nào đó.

Trong động d.ục kỳ và dễ cảm kỳ lúc làm chuyện đó không ai có thể tự khống chế được, dùng sức hơi quá, tuy rằng đã bôi thuốc mỡ, nhưng hiện tại vẫn là sưng đỏ, vừa chạm vào liền đau.

Cơn đau xa lạ rất kíc,h thích thần kinh, Giang Tri Hỏa nháy mắt dựng thẳng lưng, hít hà một hơi.

Nhan Mộ dùng đôi mắt đen đến thâm trầm nhìn phía anh, hỏi: "Thử thế nào?"

Giang Tri Hỏa: "......"

"Đời." Giang Tri Hỏa tức giận đến muốn chạy, "Không nói chuyện được nữa mà, bye Nhan ca."

Nói xong anh liền ngồi dậy muốn rời đi, Nhan Mộ lại không thả tay ra mà xoa xoa tóc, hôn lên giữa trán, thấp giọng nói: "Chờ cậu đỡ một chút."

Hôm sau, mồng 4 Tết, khối 12 Lâm thành Nhất Trung quay trở lại đi học.

Tuy chỉ có 2 tuần nghỉ đông nhưng đồng hồ sinh học anh đã mất tiêu, tiếng chuông báo vang lên Giang Tri Hỏa có chút mờ mịt.

Ngoài cửa sổ trời vừa mới sáng, đèn lồng đỏ trên ban công đối diện ban công còn chưa cất, trên đường cái đều còn dư  một vẻ vừa sang năm mới vậy mà bọn học sinh 12 khổ sở đã mang theo balo bài tập ngồi ở trong phòng học.

Các học bá cũng không chưa kịp thoát khỏi mode kỳ nghỉ, khi ngồi vào chỗ ăn bữa sáng cả lớp đều ở trong trạng thái ngơ ngác như nai vàng.

Loại tình huống này vẫn tiếp diễn đến lúc Đinh Kiện Huy vác một bao to đi vào phòng học.

"Các bạn ơi, mọi người đều thi cuối học kỳ 1 rất tốt! Phần lớn các bạn đều hoàn thành mục tiêu đã đặt ra của mình." Đinh Kiện Huy mở bao kia ra, bên trong bỏ đầy quà lúc trước ông đồng ý, phát xuống từng bàn.

Qùa của nam khác của nữ, nữ sinh là bút và vở rất đáng yêu, nam sinh là bộ lego nam chính của bộ manga anime rất hot gần đây.

"Oa, đáng yêu quá!!" Có nữ sinh nhận được vở, "Cảm ơn thầy Đinh!"

"Thật không, là con gái thầy chọn." Đinh Kiện Huy nhân tiện khoe ra gái yêu của mình.

Ông vừa phát vừa nói: "Đầu tiên tuyên bố một tin tức tốt! Điểm trung bình cuối kỳ của lớp chúng ta vượt hạng lớp 4! Đặc biệt là bạn Tri Hoả, tiến bộ rất lớn luôn! Nói 100 điểm là 100 điểm, 530 không thừa không thiếu!"

"!!!!!"

Cả lớp sững sờ 2 giây, bỗng nhiên bắt đầu đập bàn liên tục.

"Hỏa ca đỉnh vl!!"

"Tiến bộ thần tốc luôn!"

"530 với 430 là một đẳng cấp khác đó! Hỏa ca cố gắng một chút trường top trên easy game!!"

"Quá mạnh?! Giờ mới qua một học kỳ, 300 hơn đến 500 hơn? Hỏa ca cậu học thế nào đó?!"

Đinh Kiện Huy vừa lúc đi đến trước mặt Giang Tri Hỏa, bỏ một cái Lego lên bàn anh: "Bạn Tri Hỏa chia sẻ phương pháp tiến bộ được không?"

"Có phương pháp gì đâu, nói phương pháp học tập trước mặt một đám học bá không phải múa rìu qua mắt thợ sao?" Giang Tri Hỏa cười hì hì nói, "Chỉ là muốn tiến bộ phải có một điều kiện quan trọng."

"Là gì?"

Giang Tri Hỏa: "Đầu tiên thành tích của cậu phải kém đã, nếu không sao mà thi lên dần được?"

Câu tự giễu này quá buồn cười, không khí tức khắc thả lỏng rất nhiều, lớp học một trận tiếng cười "ha ha ha".

Đinh Kiện Huy cười quay đầu lại: "Chia sẻ bảng giờ giấc của em thì sao?"

Giang Tri Hỏa: "Em đây thật đúng là không bảng giờ giấc gì, nhưng mà có thể chia sẻ một chút cách học thần sắp xếp thời gian?"

"!!!"

"Học thần á! Mau, tôi đã chuẩn bị xong giấy bút!"

"Cậu ta à." Giang Tri Hỏa nắm cằm nghĩ nghĩ, giả vờ cao siêu, "Bảng giờ giấc của vừa đơn giản lại thô bạo, chỉ cần còn thở là còn giải đề."

Nói một câu này lớp học lại náo nhiệt lên, thành tích học thần ở một độ cao mà không ai có thể vượt qua được, cũng nhờ có lần này hắn không tham gia thi cuối kỳ khảo lớp 1 mới có cơ hội vượt qua lớp 4 một lần, ngay cả nhân vật trâu bò cỡ này còn không ngừng giải đề! Sao bỗng dưng cảm thấy đời nó vô nghĩa thế nhở!!

Trong phòng học bắt đầu ồn ào nói chuyện.

Đinh Kiện Huy cho bọn họ nói chuyện tự do, bầu không khí lớp 1 luôn luôn nhẹ nhàng, chờ phát quà xong lại đứng trên bục giảng, Đinh Kiện Huy lại nói: "Nói xong tin tốt, còn có một chuyện rất quan trọng nữa."

"Thi cuối kỳ đề thành phố thật sự đúng là có hơi khó, trường chúng ta cũng giữ đúng trình độ bình thường, nhưng là top 1 đề thành phố lần này không thuộc trường chúng ta."

Phòng học dần dần yên tĩnh lại.

Top 1 không phải Nhất Trung?

Sao có thể?

Đều dạy một kiểu như thế hơn nữa Nhất Trung chưa từng nhường top 1 cho ai bao giờ!

Dù Nhan học thần không tham gia thi cuối kỳ, nhưng mà điểm top 2 vạn năm cũng không thấp mà? Sao không giành được top 1?!

Đinh Kiện Huy: "Top 1 đề thành phố lần này thuộc  Lâm Thành Tam Trung, cao hơn người cao điểm nhất trường ta 5 điểm, mọi người phải cố gắng lên, lần thi đề thành phố sau cố gắng giành lại top 1!"

Đinh Kiện Huy cực kỳ am hiểu nghệ thuật nói chuyện, không để mọi người phục hồi tinh thần tin top 1 bị Tam Trung cướp, top 2 vạn năm vẫn ở top 2, lại lấy trong balo một chồng bài thi, không cho ai có cơ hội chơi xấu: "Sau đó, chuyện thứ ba chính là, các bạn à, vui vẻ hai tuần rồi, bây giờ bắt đầu kiểm tra——!!"

Mọi người: "??"

Bài kiểm tra bất ngờ này mất cả một ngày, không kịp chuẩn bị tâm lý, ngay cả bài tập nghỉ đông trong balo cũng chưa kịp giao đã bị bắt vào trạng thái kiểm tra, khi tiếng chuông vang lên kết thúc giờ làm bài, mỗi người đều gục ngã.

Mẹ! Nó! Qúa! Khó!! Mà!

Không chỉ vì bài kiểm tra này mà mọi người kiệt sức, còn vì tốc độ học ở lớp 12 rất nhanh, mỗi ngày cơ bản đều là đang làm bài kiểm tra và chữa bài kiểm tra, rốt cuộc chỉ có kiểm tra mới có thể rèn luyện tâm lí tốt, mỗi lần tập trung đều là mài giũa tâm lý.

"Mệt mỏi quá à......"

Tắm rửa xong, Giang Tri Hỏa ngồi xếp bằng trên mặt đất, Nhan Mộ sấy tóc cho anh.

"Nhan ca, khi nào biết thành tích?" Giang Tri Hỏa hỏi.

"Tuần sau." Nhan Mộ trả lời.

Giang Tri Hỏa gật gật đầu.

"Hết rồi?" Nhan Mộ tắt máy sấy.

"Cái gì?" Giang Tri Hỏa quay đầu, Nhan Mộ đang cất máy sấy vào tủ đầu giường, anh duỗi tay vén vạt áo lên một đoạn, lưng quần treo trên xương hông, đường eo kéo dài vào trong.

Giang Tri Hỏa chọc trên hõm eo Nhan Mộ: "Nhan ca muốn tớ nói cái gì?"

Chỗ này ai bị chọc đều cảm thấy ngứa, Nhan Mộ dựng eo, Giang Tri Hỏa thuận thế ôm cổ hắn.

Môi dán lên hầu kết, sau đó Giang Tri Hỏa ngửa đầu, lại đi chạm chạm môi Nhan Mộ: "Tớ không mệt, cũng khỏi rồi."

Sáu chữ này bao gồm tạm dừng đều là ám chỉ.

Hai người đều mới tắm rửa xong, trên người đều có mùi sữa tắm quyện vào nhau.

Nói thật hai nam sinh đều vừa độ tuổi xuân mỗi ngày cùng chung chăn gối lại không làm gì, nếu không phải thánh thì chính là phật.

Tất nhiên hai người không phải.

Đã hơn hai tuần chút khó chịu phía sau đã sớm biến mất.

Không nhịn được thì không nhịn nữa.

Nhan Mộ giữ chặt gáy Giang Tri Hỏa, cúi đầu.

Quá nóng, cả người đều nóng lên, chỗ nào ngón tay chạm vào nào nào nóng lên.

Nhan Mộ thích chạm vào tuyến thể Giang Tri Hỏa nhất, ngón cái vuốt ve từng chút từng chút, miệng vết thương bên cạnh đã kết vảy từ lâu, chỗ xung quanh trắng hơn một chút, hắn cứ vuốt ve ở nơi đó, giống như đánh dấu thật sự, hắn để Giang Tri Hỏa xoay lưng lại sau đó cắn rách nơi đó lần nữa.

Giữa môi răng thi thoảng lộ ra chút âm thanh bị va chạm đến vô cùng nhỏ vụn.

Nhan Mộ đi nhìn mặt Giang Tri Hỏa.

Mắt anh ươn ướt, lông mi hơi hơi rung động, khi nhắm mắt lại, cằm ngẩng lên, cổ áo lệch sang một bên lộ ra đường cong tạo thành từ xương quai xanh, hầu kết và cằm cực kỳ xinh đẹp.

Đuôi mắt ửng đỏ, cổ đỏ, hầu kết cũng đỏ.

Chính Nhan Mộ cũng không phải không phát ra tiếng. Ở trong một phút giây nào đó âm thanh nặng nề truyền đến cuốn theo hơi thở nóng bỏng cận kề bên tai, cả người anh cũng theo đó mà tê dại.

Quần áo ném lung tung trên mép giường trên mặt đất, mới tắm xong cũng như không.

Lần thứ hai tắm xong, Giang Tri Hỏa nằm úp vào trên giường.

Không thể nằm bình thường được, đau.

Lúc trước làm chuyện không biết ngại, giờ ngược lại không biết nói cái gì, đúng là lành sẹo quên đau.

Nhưng mà Giang Tri Hỏa đúng thật đã biết được một chuyện, thật sự thoải mái.

—— thoải mái quá chừng.

Thành tích thi đua cấp quốc gia của Nhan Mộ sắp công bố, hắn đã chuẩn bị xong giấy tờ, có hạng thì có thể tuyển thẳng trường đại học nổi tiếng ở thủ đô, không có hạng cũng không lỗ, top 1 thi đua cấp tỉnh cũng đủ hắn tuyển thẳng vào trường đại học nổi tiếng khác.

Mớ đó lại qua một tuần, thứ sáu thứ bảy là thời gian kiểm tra định kỳ của khối 12.

Vừa đến phòng học, Giang Tri Hỏa đã nhìn đến một đám nữ sinh xúm lại xung quanh chiếc điện thoại để giữa bàn, một đám cứ chen về phía trước như hận không thể chui vào màn hình.

"Các cậu đang xem gì thế?" Giang Tri Hỏa hỏi.

"Hỏa ca!!" Các nữ sinh nghe được tiếng Giang Tri Hỏa, sôi nổi chuyển hướng anh.

Một nữ sinh trong đó giơ di động cho Giang Tri Hỏa xem: "Hỏa ca, đây là cậu và Nhan thần đúng không!!"

Di động đang phát trailer PickU101 ngày mai, buổi dã ngoại của nhóm người nằm trong top 100 của buổi công diễn đầu tiên, tất cả được chia thành nhiều nhóm khác nhau, sau đó đến quay hình ở những chỗ khác nhau trong Lâm Thành.

Trong đó có một chỗ chính là thư viện tỉnh.

Trên màn hình Vân Tiểu Húc và hai đồng đội khác khổ sở vây quanh mấy bài toán trên bàn tự học.

"Cái quái gì đây?"

"Sao mà nhìn không hiểu?"

"Trời ơi, có ai có thể cứu vớt được chúng tôi không?"

Sau khi vật vã các kiểu, Vân Tiểu Húc chợt nhìn đến hướng nào đó, camera cũng di chuyển theo tầm mắt cậu ta, trên màn ảnh là một đám người qua đường đang tự học ở thư viện.

Trong đó có hai soái ca, dù xen lẫn trong đám người cũng rất nổi bật.
Bình Luận (0)
Comment