[Oln] The Lord

Chương 21

Không viết là không được mấy ông ạ

______

Kể từ ngày Wake đi theo [The Five Strongest Goddesses] lên Thần Giới để tiếp tục trở nên mạnh hơn vì trên đấy có những con quái vật mang sức mạnh khủng khiếp ngang các vị thần, tùy theo từng cấp độ mà chúng có thể gây khó dễ cho Wake, hắn ta cũng kha khá chật vật mới có thể giết được đám đông. Còn về nhóm 5 nữ thần, họ được Wake phân công cho ở trên Thần Giới canh giữ "Địa bàn" của họ, như đã nói ở phần trước những người họ đều được coi là một người rất mạnh họ cũng có cho riêng mỗi mình một khu đất lớn thuộc quyền sở hữu của mình và được xem như là một trong các nhóm có quyền lực nho nhỏ ở thần giới.

Không những thế Athena còn là con thần Hera với Zeus, nên những mảnh đất hay quân đội của cô ta có đều thuộc quyền sở hữu của cha chia cho mình. Nếu như khoảng thời gian trước, Athena không muốn đấu một một với Wake mà muốn chiến tranh với hắn thì có lẽ giờ đây Wake chính là kẻ thua cuộc.

Trên Thần Giới bao gồm 2 phần  : Thần Giới lục địa và Ma giới lục địa. Thần giới lục địa chiếm 90% còn Ma Giới là 10% còn lại, sở dĩ có 10% này là muốn cho các vị thần trở nên mạnh hơn nên Zeus đã tạo ra ma giới cùng với Odin.

Tùy theo cấp độ với sức mạnh của các vị Thần hay Thiên Thần, Thần Lực từ quái vật ở ma giới sẽ rơi ra trong bụng chúng, các vị thần có thể hấp thu chúng rồi trở nên mạnh hơn, Thần Lực như là một món ăn béo bở đối với các vị thần vậy. Dù một con quái vật chứa thần lực tỉ lệ rất thấp mới gặp được, mà nếu có gặp được thì cũng khó mà có thể giết chúng vì thông thường sức mạnh của những con quái đó có thể đấu solo với các vị thần cấp cao, điều đó làm cho các vị thần thông thường hay các vệ thần phải tập hợp thành một nhóm mới có thể giết được một con có thần lực.

Wake cũng mất kha khá thời gian mới có thể quen thuộc được nơi này, hắn chỉ một mình giết gần như tất cả quái vật ở Ma Giới Đại Lục. Mikari, Alan và Sudas họ thay phiên nhau bảo hộ làng Undead, họ cũng tập luyện mỗi ngày để trở nên mạnh hơn để có thể sau này bảo vệ được Wake không làm gánh nặng cho hắn nữa.

Còn về phần làng Undead thì đã phát triển rất rất mạnh trong khoảng thời gian này, dân số của họ đã tăng lên đến hàng 100 nghìn người, họ cũng có thể hòa lẫn vào thế giới loài người để học hỏi thêm rồi phát triển cho tộc mình. Yuren giờ đây chính là một mạo hiểm giả rank S ở thế giới loài người, ông ta dần trở thành tâm điểm của làng. Ignis giờ thì gần như không có tin tức gì anh ta đã trở thành một nhà du hành giả tìm hiểu thế giới bên ngoài.

Anh ta đã có cho mình thêm một chú cho Nisel khác và có vẻ như anh ta vẫn không đồng tình về phần Wake làm thần cho ngôi làng lắm.

1000 năm trôi qua, đó chỉ là một cái chớp mắt của thần giới nhưng nếu nói tận dụng khoảng thời đó trở nên mạnh hơn thì Wake chính là người đứng đầu về chuyện này.

Wake hắn một mình đi từ thần giới xuống lại nhân giới trong im lặng, hắn đi từ trên khoảng trời xuống mở cái Status của mình lên.

Đã bao lâu hắn chưa xem Status rồi nhỉ ? 100 hay 200 năm ? Dù biết việc xem Status là vô nghĩa nhưng đó là cách để khiến bản thân Wake biết hắn đã mạnh lên nhường nào.

============

___God___

Tên : Wake

Tuổi : 1300 

Chủng tộc : Undead cổ xưa

Nghề nghiệp : Đa nghề nghiệp

Chức vụ : Vệ thần

Tình trạng : chưa có

Sức mạnh : 1.204.582.692

ATK : 1.489.538.793

HP : 890.517.635

MP : 990.535.135

DEF : 1.205.679.345

INT : 959

Skill:

[Soul Manipulation] [Summon Undead (UR)] [Dead Night] [Explosion]...

Danh hiệu :

First Undead

Đội quân một người

Nô lệ của sức mạnh

Vô cảm

???

__________

================== 

Hắn nhìn cái bảng vô hình ấy hành động có chút chán nản, mọi cảm xúc của Wake đều hụt hẵn khi thấy bảng Status này, hắn biết rằng mình không thể xem sức mạnh của bản thân đang tỏa ra bao nhiêu nên xem Status đó chính là một sự ép buộc đối với Wake. 

Phải nói sao nhỉ ? Hắn như đã không còn lời gì để nói với mức độ phát triển này.

Quá chậm...

Phải đó gọi là chậm, trong khoảng thời gian dài này hắn không có tí gì gọi là dấu hiệu của sự tiến hóa. Dungeon Olympus thì Wake chưa đi vì đối với hắn hiện tại vượt Dungeon đó chưa quan trọng lắm. Trong khoảng 2 tháng đầu hắn phát triển một cách điên cuồng, tới mức sức mạnh đã tới 500 triệu chỉ trong 2 tháng nhưng trong vòng 1300 năm hắn chỉ phát triển thêm 700 triệu hơn, đó cũng gọi là chậm theo Wake thấy.

Khi cảm giác thất vọng tràn trề trong người Wake thì có một giọng nói của một thiếu nữ vang lên:

[Báo cáo ngài chủng tộc cuối cùng của [Nhân Hóa] đã xong giờ [Nhân Hóa] là một skill hoàn chỉnh]

Hừm... Đây là tin vui à ?

Wake nghĩ, hắn đang mệt mỏi với độ phát triển của mình thì cái skill mà hắn kêu Sera chỉnh sửa cuối cùng cũng đã xong chủng tộc cuối cùng. Dù đây chỉ là Wake đưa cho Sera sửa cho vui nhưng ai ngờ nó lại tốn khoảng thời gian 1300 năm lâu đến như vậy.

Lần trước cô ta có nói đã xong nhưng lần này chắc là đã chính thức 100% xong rồi nhỉ ? Chủng tộc cuối cùng là gì mà có thể khiến Sera tốn 1000 năm để tìm ra toàn bộ thông tín của nó thế này ?

Trong đầu Wake nảy ra một ý tưởng mới, hắn lấy dây chuyền mà Yuren trao cho mình ra đeo vô cổ. Nhanh chóng tiến thẳng tới làng Undead...

______

Tại một nơi nào đó trên Thần Giới, đang có một cỗ xe đang chạy với tốc độ nhanh.

Cỗ xe đó có hai con Griffin đang dẫn đi, chúng được mặc thêm bộ giáp nhìn trông xa xỉ nhưng lại tuyệt đẹp. Cỗ xe nhìn cũng giống với lũ Griffin lông trắng đó.

Cỗ xe ấy được điêu khắc tinh hoa nhìn như trong các câu truyện cổ tích, cỗ xe đó được làm bằng vàng với hai cái bánh lớn tạo nên vẻ nổi bật của chiếc xe. Từ bên trên chiếc cửa của cái xe có một cái bảng được ghi bằng chữ thần.

Perseus.

Đó là tên của chủ chiếc cỗ xe sang chảnh này, Perseus là một người từng có nhiều công cho Zeus. Anh ta cũng là một vị thần cấp vương, với sức mạnh gần như là gấp mười lần Wake.

Anh ta là vua của một vương quốc nhỏ trên thần giới, thuở xưa Perseus từng phong ấn Kraken một trong các quái vật mang dòng máu Titan huyền thoại bằng đầu của Medusa nữ vương rắn, nhờ chiến công đó anh ta được tôn lên làm một thần vương với sức mạnh vượt trội vượt qua được cả tầng 6 Olympus, Perseus như là vị thần mang sức mạnh khủng khiếp ở cấp độ vương vậy.

Trái với bên ngoài đang lắc lư thì bên trong cỗ xe lại là một không gian rộng lớn yên bình, Perseus cầm trên tay tách trà uống một ngụm gương mặt vui vẻ khi vừa mới nhận được một bản hợp đồng có lợi cho mình.

Anh ta mặc một bộ vest trông cực kỳ lịch lãm, tay chống vào thái dương ánh mắt điềm đạm như muốn hấp thu mọi linh hồn của những cô gái trẻ.

-Aphrodite lần này em không thoát khỏi bàn tay của anh rồi !

Perseus nói tay nắm chặt lại như đã nắm chặt trái tim Aphrodite trong lòng bàn tay mình. Người thẫn thờ mơ mộng về những chuyện không bao giờ xảy ra.

Đột nhiên có một tiếng gõ cửa bên ngoài. Sự mơ mộng của Perseus bị đánh thức, anh ấy hơi khó chịu về việc này.

-Vào đi !

Perseus có phần bực bội nói, cảnh cửa cổ xe được mở ra một người trùm đầu che kính người bước vào, người này không muốn lộ mặt của mình vì một lý do cá nhân nào đó nhưng theo dáng vẻ của người này thì giống với một ông già hơn. Perseus nhìn ông ta có phần chán nản nhưng anh ta cũng không quên đề phòng người này. Vì người vừa bước vào là một người cực kỳ nguy hiểm.

Ông ta ngồi xuống ghế khác với sự lễ phép gõ cửa khi nãy, dáng ngồi của ông ta lại cực kỳ thoải mái như nơi đây là của ông ta vậy.

-Cậu là Perseus ?

Giọng của ông ta nghe mưu đồ hơn vẻ ngoài của ổng cảm giác như rằng người này đã biết trước được anh ta những vẫn cố gắng hỏi vậy.

Perseus tặt lưỡi, anh ta thở dài, ngồi thẳng lưng nghiêm túc nhìn gã ấy.

-Nếu không biết tôi. Thì có lẽ ông không phải người ở vũ trụ này rồi.

Sự mưu trí của Perseus làm cho lão già đối diện cảm thấy có chút phần thú vị, lão ta rừng mình lên như đang cười hả hê trong cái mặt nạ của mình vậy.

-Tôi đến đây để báo cho cậu một tin vui!

Lão ta cố đánh lạc hướng của Perseus bằng một câu nói khác, cảm giác như người đàn ông trong chiếc khăn trùm che kín đầu đó lại không muốn tiết lộ tí gì về mình. Perseus anh ta cũng thấy người này có sự thú vị, anh ta nở nụ cười bí hiểm của một kẻ hề nhìn thẳng vào chiếc mặt nạ của người đàn ông ấy.

-Trái với tin vui đó. Thì tôi muốn biết ông là ai đấy.

Perseus hơi mang một chút nặng nhọc trong lời nói đó.

Gã trùm áo khoác chỉ biết im lặng với câu nói đó, ánh mắt của hắn từ bên trong chiếc mặt nạ dần dần nhăn nheo đến mức ông ấy muốn giết Perseus vậy.

-Kẻ có thể giết ngươi

Bằng mọi sự đe dọa của mình, ông ta trả lời với giọng bình thản nhưng cũng đủ để Perseus sở da gà lên một phen, nhưng anh ta lại không muốn phản bác lại kẻ này. Hắn chính là một tên nguy hiểm, chỉ với lời nói nhẹ nhàng không có chút gì gọi là ép buộc trong nó cũng đủ khiến Perseus hú vía.

Nuốt một ngụm nước bọt lấy lại sự bình tĩnh của mình, Perseus nhìn lão ta sự đề phòng của anh ta ngày càng tăng thêm. Người đàn ông đó đột nhiên thở dài, ông ta muốn giải tỏa sự căng thẳng ở trong chiếc cỗ xe nhỏ bé này.

-Đùa đấy. Ta chỉ là một kẻ thờ phụng sức mạnh thôi.

Sự bí ẩn của lão này ngày một tăng thêm đến mức Perseus chẳng thể nào hiểu nỗi câu nói của lão ta.

Kẻ thờ phụng sức mạnh là gì ? Lão ta vốn đã mạnh rồi mà ?

Một số câu hỏi dồn dập vô đầu Perseus, anh ta không hiểu lão ấy đang nói gì cầm cây bút để ngay cằm mình nhưng trong khi đang suy nghĩ thì lão ấy nói tiếp.

-Aphrodite đã trở thành thuộc hạ của Vệ Thần Wake.

Cạch cạch

Cây bút trên tay anh ta rơi xuống cũng là lúc lão ta biến mất trong tích tắc. Vẻ mặt Perseus bây giờ hết sức kinh dị, từng da mặt của anh ta nhăn lại như một ông già. Chẳng có gì ngoài một từ bất ngờ.

Cô gái mà anh ta đã thầm thương trọn nhớ suốt hàng trăm ngàn năm giờ lại đi thành một thuộc hạ của một tên vô danh.

"Aphrodite, Lại đi trở thành một nô lệ tình dục của một tên vô danh ư ???"

Nước mắt với sự phẫn nộ của Perseus liên tiếp lẫn lộn, anh ta muốn phát động chiến tranh với tên lính mới này. Sự lịch lãm của Perseus khi nãy đã biết mất giờ chỉ còn lại một cảm giác bực bội đến khó chịu. Nắm chặt lại nắm đấm của mình hai con mắt của Perseus đỏ lên, anh ta không biết người vừa đưa tin là ai vì giờ đối với Perseus.

 Tin này không phải là tin tốt mà là một tin để phát động chiến tranh cực kỳ lớn giữa các vị thần.

__________

Yah~ :v

Bình Luận (0)
Comment