Không có chút tình cảm nào cả
Hừ.
Bạch Khởi thu hồi ánh nhìn, cậu không khóc cũng không làm loạn, chỉ lạnh nhạt nói: "Ngài nói thật đường hoàng."
"Đến giờ ăn rồi." Kỳ Hách Diễn không trả lời vấn đề này, hắn bảo Bạch Khởi lấy quang não ra, thuận miệng hỏi: "Xem hiểu không? Không hiểu thì ta có thể dành thời gian dạy..."
"Hiểu rồi." Bạch Khởi thở dài một hơi, cậu cười lạnh: "Không phiền điện hạ bận tâm."
Alpha không lên tiếng nữa, hắn đứng dậy trước, bảo người mang cơm canh lên. Đợi người đi rồi hắn mới mở miệng: "Tối nay ta sẽ tạm thời đánh dấu em."
Bạch Khởi còn chưa kịp ngồi ấm chỗ, nghe vậy liền ngẩng đầu nhìn sang, lạnh giọng nói: "Ngài đã hỏi tôi chưa?"
"Cơ thể em hiện tại cần pheromone của ta."
"Đứa trẻ này không phải tôi muốn sinh." Omega đặt thìa xuống, cậu trừng mắt nhìn chằm chằm Kỳ Hách Diễn, "Là ngài, là ngài muốn có nó. Ngài nên hỏi ý kiến tôi trước."
Alpha khẽ cười một tiếng. Hắn được người đời tâng bốc bao năm, thân phận tôn quý, đây là lần đầu tiên có người dám nói chuyện với hắn như vậy. Dù tính khí hắn có tốt đến đâu cũng không nhịn được: "Chẳng lẽ chuyện lên giường cũng là ta dụ dỗ em à?"
"Ta cưỡng ép em sao?"
"Vì sao em không uống thuốc tránh thai? Khi đó chúng ta đã bàn chuyện có con sao?" Kỳ Hách Diễn cau mày, giọng điệu cũng trầm hẳn xuống, "Ta hỏi em, giữa chúng ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Em cứ giả vờ thanh cao, không chịu nói, vậy ta có thể suy đoán, là em bỏ thuốc ta, chính là..."
"Kỳ Hách Diễn!"
Bạch Khởi gắt lên, cắt ngang lời hắn. Cậu nắm chặt cái thìa trong tay, hận không thể bóp nát nó. Omega cố kìm nén cơn giận, không ngờ alpha lại có thể nói ra những lời tổn thương đến vậy...
Đứa trẻ là do đâu mà có? Nếu như họ không yêu nhau, nếu như... nhưng không có nếu như.
"Tôi muốn có một chút tôn trọng, khó đến vậy sao? Nếu đối với điện hạ là quá khó, thì tôi sẽ không nhắc đến nữa."
Bạch Khởi bưng bát lên, uống một ngụm cháo lớn, lót dạ được chút thì lập tức lên lầu, mặc kệ Kỳ Hách Diễn gọi bao nhiêu lần cũng không đáp lại.
Alpha khẽ "chậc" một tiếng, trong lòng dâng lên chút hối hận, nhưng chính hắn cũng không rõ là hối hận vì nói quá nặng lời, hay vì không thể giữ Bạch Khởi lại.
Omega hầu như không ăn gì, chỉ uống một ngụm cháo rồi bỏ xuống. Kỳ Hách Diễn chợt nhớ tới bác sĩ vừa rồi bảo thể trạng của Bạch Khởi bị thiếu dinh dưỡng, ăn ít như vậy, lại gầy yếu thế kia, sao có thể khỏe mạnh được.
"Lát nữa nấu canh mang lên cho cậu ấy, bất kể uống được bao nhiêu, cũng phải trông chừng cậu ấy uống vào, hiểu chưa?"
Chỗ ở của Kỳ Hách Diễn vẫn có người hầu, nhưng bình thường họ sẽ không bước vào trong nhà. Alpha chiếm hữu không gian rất mạnh, nên thường chỉ gọi người vào khi cần.
Chiều nay hắn phải ra ngoài, không thể ở lại với Bạch Khởi. Nhưng nghĩ lại, omega chắc cũng chẳng muốn gặp hắn đâu.
Kỳ Hách Diễn đặt đũa xuống, lau sạch miệng, chuẩn bị rời đi thì chợt nhớ ra điều gì, alpha do dự một chút rồi vẫn mở miệng: "Lát nữa hỏi xem cậu ấy thiếu gì."
"Vâng ạ."
Người hầu cúi đầu tiễn Kỳ Hách Diễn rời đi. Anh vốn là người chăm sóc vườn, nghe vậy liền bắt đầu để ý đến động tĩnh trên lầu.
Hắn vẫn chưa từng gặp qua omega được đồn đại kia, cũng không biết là ai có thể thu phục được điện hạ.
Bạch Khởi hoàn toàn không biết chuyện đang xảy ra dưới lầu. Trong lòng có tâm sự, cậu nằm trên giường mà không sao ngủ được. Những lời alpha nói tuy là vô tình, nhưng vẫn rất tổn thương.
Thuốc tránh thai cậu đã uống rồi, nhưng chuyện ngoài ý muốn vẫn xảy ra.
Omega thở dài một tiếng, trong đầu nghĩ ngợi quá nhiều chuyện, cậu mơ màng nhắm mắt lại, lúc tỉnh lúc mê, chính cậu cũng không rõ mình đã ngủ bao lâu.
Dù sao cũng không có ai đến làm phiền, Bạch Khởi thấy thoải mái hơn nhiều.
"Hai vị điện hạ, ngài Bạch đang nghỉ ngơi. Đại điện hạ có dặn, nếu không có lệnh thì không ai được phép vào."
Người hầu đứng chắn trước hai người, giọng điệu không kiêu ngạo cũng không tự ti, nhưng hai người kia rõ ràng cố chấp muốn vào, đoán chừng là lợi dụng lúc Kỳ Hách Diễn không có nhà.
"Vậy chúng tôi không vào, bảo cậu ta ra đây cũng được chứ?"
Tiếng động dưới lầu không nhỏ, Bạch Khởi nhíu mày ngồi dậy, đi đến bên cửa sổ, từ trên cao nhìn xuống dưới. Có vẻ trùng hợp, vừa lúc cậu bước đến thì hai người kia cũng ngẩng đầu lên...
Có chút giống Kỳ Hách Diễn, nhưng lại toát lên cảm giác lưu manh.
Omega lạnh nhạt thu hồi ánh mắt, tay mân mê chiếc quang não, tiện tay gửi cho Kỳ Hách Diễn một đoạn tin nhắn thoại:
"Điện hạ có biết không?"
"Các em trai của ngài muốn đưa tôi đi, họ nói tôi không hợp với ngài, bọn họ mới là người thích hợp hơn"