Kỳ Hách Diễn đúng là đang nghiêm túc bàn bạc với Bạch Khởi, nhưng cũng thật sự rất muốn hôn omega đang ở ngay trước mặt.
Con người không thể khống chế h*m m**n của bản thân.
Bạch Khởi lại bị chọc đến bật cười vì tức, cậu hừ một tiếng, mạnh tay kéo chăn xuống, nhìn thẳng vào alpha:
"Nếu tôi nói không được thì sao?"
"Phản đối vô hiệu." Kỳ Hách Diễn nhướng mày, hai tay đặt lên eo, cúi đầu nhìn Bạch Khởi, "Chỉ là làm cho có lệ thôi mà."
Omega nhìn anh thật sâu, rồi lại quay đầu trùm kín trong chăn, cậu rầu rĩ nói:
"Anh đâu phải hoàng tử gì, rõ ràng là một tên cướp ngang ngược không nói lý."
Nhưng chẳng có ai đáp lại, Kỳ Hách Diễn đã cầm quần áo đi vào phòng tắm. Tiếng nước chảy vọng ra làm Bạch Khởi thoáng sững người. Cậu chợt nhớ lại lần đầu tiên đến khu nhà giàu, buổi tối khi ấy cũng là cậu nằm trên giường, nghe tiếng nước chảy từ phòng tắm truyền đến.
Bọn họ vẫn là bọn họ, nhưng hoàn cảnh đã thay đổi, con người cũng thay đổi.
Bạch Khởi ló nửa khuôn mặt ra khỏi chăn, mắt dán chặt vào hướng phòng tắm, xuất thần hồi lâu. Omega một khi buông lỏng suy nghĩ thì rất dễ chìm vào giấc ngủ, chẳng bao lâu sau, cậu nhắm mắt lại rồi ngủ thiếp đi.
Khi Kỳ Hách Diễn bước ra thì thấy ngay cảnh tượng như thế — hình ảnh cậu nhìn thấy nhiều nhất mấy ngày nay chính là Bạch Khởi đang ngủ. Tuy nhiên, alpha đã đọc tài liệu về thời kỳ mang thai, dường như giai đoạn này thai phụ rất dễ buồn ngủ.
Nhưng alpha sẽ không vì thế mà chịu thiệt.
Anh quỳ trên giường, vén một góc chăn lên, rồi vươn tay ra, nhẹ nhàng nhéo má omega:
"Bạch Khởi."
Bạch Khởi lập tức giơ tay hất tay Kỳ Hách Diễn ra. Cậu không ngủ sâu lắm nên tỉnh lại rất nhanh, nhưng cơn giận thì vẫn không thể nhịn được:
"Anh làm gì vậy?"
"Tôi muốn hôn em."
"Nửa đêm nửa hôm đ*ng d*c à?" Bạch Khởi cau mày nhìn anh, "Tôi nói là không được."
Kỳ Hách Diễn hoàn toàn không để tâm đến lời cậu, vẫn thản nhiên mở miệng:
"Mức độ phù hợp giữa pheromone của chúng ta có phải rất cao không? Mỗi lần tôi nhìn thấy em đều có phản ứng."
Omega ngẩn người vì lời của Kỳ Hách Diễn, cậu há miệng, vài giây sau mới nói:
"Anh chỉ là thấy sắc nổi lòng tham thôi."
"Tôi từng gặp rất nhiều người đẹp." Kỳ Hách Diễn nắm lấy tay Bạch Khởi, lần theo từng đốt ngón tay rồi trượt xuống cổ tay, đến tận cánh tay, "Nhưng em mang lại cho tôi cảm giác rất khác."
"Chúng ta còn có con rồi..." Bạch Khởi bị động tác của Kỳ Hách Diễn làm tê dại cả người, cậu rên khẽ một tiếng, vội vàng siết chặt lấy tay alpha, "Đừng chạm vào tôi, tôi không muốn."
"Tôi sẽ không dừng lại." Kỳ Hách Diễn ra tay rất mạnh mẽ, anh dùng một tay giữ chặt cổ tay Bạch Khởi, sau đó nhấc chân đè lên hai chân omega, ngăn cản hành động đá trả, rồi túm lấy mặt người trước mắt, không do dự hôn xuống.
Bạch Khởi th* d*c từng hơi, nóng rực, bỏng cháy. Kỳ Hách Diễn hôn rất sâu, đầu tiên là môi, sau đó quấn lấy đầu lưỡi của omega, alpha như muốn nuốt người kia vào bụng, cùng với đó pheromone xung quanh cũng trở nên áp đảo.
Omega khẽ rên hai tiếng, cậu không phản kháng quyết liệt, nhưng cũng không đáp lại. Trước đây mỗi khi bị Kỳ Hách Diễn hôn, Bạch Khởi đều nhắm mắt lại. Nhưng hôm nay, cậu lại mở to mắt, nhìn thẳng vào gương mặt của alpha.
"Kỳ Hách Diễn..."
Bạch Khởi thốt ra vài âm từ kẽ môi, cậu hơi giãy giụa một chút, Kỳ Hách Diễn lập tức buông tay cậu ra. Nhưng chỉ một giây sau, alpha lại muốn lật người cậu lại, định c*n v** c* cậu.
Đó là bản năng — alpha luôn khao khát đánh dấu omega của mình.
"Kỳ Hách Diễn!"
Bạch Khởi cuối cùng cũng phản ứng dữ dội, cậu mở to mắt, hai tay bắt đầu đẩy Kỳ Hách Diễn ra, nhưng hơi thở của alpha lại càng lúc càng gần, pheromone cũng càng lúc càng mãnh liệt—
Nhưng omega sẽ không cho anh ta cơ hội đó. Bạch Khởi nâng chân móc lấy eo Kỳ Hách Diễn, giây tiếp theo hai người liền đổi chỗ. Omega dùng hai tay siết lấy cổ alpha đang say mê, một sự nguy hiểm chí mạng, chiếc cổ ấy không chút che giấu nào phơi bày trước mắt cậu.
Bạch Khởi thở hổn hển, cúi đầu nhìn Kỳ Hách Diễn:
"Anh muốn đánh dấu tôi sao?"
Cậu cũng th* d*c, nhưng lực tay chưa từng yếu đi. Bạch Khởi cúi đầu, ánh mắt khóa chặt anh:
"Kỳ Hách Diễn, anh từng nói rồi mà — chúng ta sẽ ly hôn."
Câu nói như một cú đánh mạnh, khiến đồng tử Kỳ Hách Diễn rung lên, anh theo phản xạ bật ra một chữ:
"Không..."
Omega thoáng sững người, tay hơi nới lỏng, như đang chờ xem Kỳ Hách Diễn sẽ nói tiếp điều gì. Nhưng câu sau của alpha lại rẽ sang hướng khác:
"Không đánh dấu nữa."
Bạch Khởi lại bắt đầu siết chặt cổ Kỳ Hách Diễn, cậu thật sự muốn b*p ch*t alpha này, nhưng lại không nỡ. Omega muốn nói điều gì đó, nhưng những gì phát ra chỉ là âm thanh vụn vỡ:
"Vậy sau khi chúng ta ly hôn, anh định ở bên ai?"
Kỳ Hách Diễn lại rơi vào im lặng. Bạch Khởi hiểu được ý của alpha. Cậu từ từ buông tay ra, nhìn vết hằn trên cổ Kỳ Hách Diễn, chợt bật cười:
"Anh không muốn ở bên người khác, cũng không muốn ở bên tôi. Anh cảm thấy tôi không xứng với thân phận của anh, đúng không?"
"Kỳ Hách Diễn!"
Omega cúi đầu xuống, hai tay nâng lấy mặt Kỳ Hách Diễn, hơi thở nặng nề:
"Tôi hiểu ý của anh rồi."
"Tôi cũng mong rằng, trong những ngày sắp tới—"
"Anh đừng đánh dấu tôi nữa."