Omega Gả Vào Nhà Quyền Quý

Chương 64

Ở trong quân doanh thật sự quá nhàm chán, Bạch Khởi ngồi một mình suốt cả buổi chiều, Kỳ Hách Diễn thỉnh thoảng lại phải bận chuyện gì đó, omega thật sự chịu không nổi, liền bảo alpha tập trung làm việc của mình, đừng đến tìm tôi nữa.

Phiền chết đi được.

Y như con chó nhỏ vậy, nhảy nhót hai cái rồi lại chạy mất.

Tối đến, khi trở về nhà, tinh thần của Bạch Khởi cũng không tốt lắm, cậu cúi mắt xuống, cả người trông rũ rượi, cơm cũng ăn không được bao nhiêu.

"Không ăn nữa à?"

Kỳ Hách Diễn thấy Bạch Khởi mới ăn có nửa bát cơm, anh hơi nhíu mày: "Hay là ăn thêm một chút nhé? Có phải cơ thể thấy khó chịu không, để anh gọi bác sĩ tới?"

Omega lắc đầu: "Không phải, không cần gọi người đâu, em chỉ là buồn ngủ quá thôi."

Bạch Khởi vịn bàn đứng dậy, bụng cậu có phần nặng nề, đi lại cũng mệt, omega vừa định lên lầu, chợt nhớ ra điều gì, quay đầu nhìn alpha: "Cái đó... anh đừng có đi theo em! Em thật sự không sao, chỉ là muốn ngủ thôi."

Kỳ Hách Diễn – người vừa bị đoán trúng hành động tiếp theo – chỉ có thể ngồi lại trên ghế, anh khẽ cười: "Được."

Lúc này omega mới yên tâm bước lên lầu, sau khi tắm rửa xong liền chui lên giường, chưa được bao lâu đã chìm vào giấc ngủ. Hôm nay chẳng làm gì nhiều, nhưng cũng đủ khiến cậu mệt lả!

Khi alpha lên lầu, trong phòng chỉ còn một ngọn đèn mờ, anh đi rất nhẹ nhàng, bước tới bên giường nhìn omega. Bạch Khởi ngủ rất say, hô hấp đều đặn.

"Ngủ ngon thật..." Kỳ Hách Diễn không vươn tay chạm vào Bạch Khởi, anh chỉ đặt khẩu súng đã chuẩn bị sẵn ở đầu giường. Khi Hà Tức nói với anh chuyện này, Kỳ Hách Diễn cũng không lấy làm bất ngờ – Bạch Khởi là người cực kỳ kiên cường, nếu omega không có ý định tự bảo vệ mình thì mới là chuyện lạ.

Alpha từ từ ngồi xổm xuống, anh không tắm cũng không nằm lên giường, chỉ nắm lấy tay Bạch Khởi, nhẹ nhàng v**t v*, cúi đầu khẽ chạm vào mu bàn tay của omega:
"Ngủ ngon nhé."

"Mai gặp lại."

...

Sáng sớm hôm sau, Kỳ Hách Diễn đã phải rời đi. Gần đây alpha dường như rất bận rộn, omega vừa xuống lầu thì Kỳ Hách Diễn đã chuẩn bị ra ngoài, ánh mắt của Bạch Khởi vẫn còn mơ màng: "Anh phải đi rồi à?"

"Ừ, dạo này đừng ra ngoài, cẩn thận có người ra tay với em."

Giọng Kỳ Hách Diễn không có vẻ nói đùa: "Anh để Dung Tự đến ở cùng em, có lẽ vài ngày nữa anh phải ra ngoài một chuyến, khoảng nửa tháng mới quay về."

"Tin tức tố anh sẽ đến bệnh viện để lấy ra, em đừng lo." Kỳ Hách Diễn đã chuẩn bị đâu vào đấy, sợ Bạch Khởi xảy ra chuyện gì, anh cau mày thật chặt: "Nếu có chuyện gì nhất định phải nhắn cho anh, anh sẽ quay về ngay lập tức, được không?"

Bạch Khởi bị bao nhiêu thông tin dồn dập vào buổi sáng làm cho ngẩn người, cậu nhanh chóng sắp xếp lại tình hình, trong lòng có cảm giác bất an: "Anh đi làm gì?"

"Chỉ nửa tháng thôi sao?"

Chẳng phải nói là hai tháng sau mới hành động sao? Sao lại nhanh như vậy...

"Tuyến đầu có chút vấn đề." Kỳ Hách Diễn nắm lấy tay Bạch Khởi, alpha siết chặt không để omega rút ra, "Anh phải ra chiến trường, ngoại địch chưa giải quyết xong thì nội bộ không thể dấy lên tranh đoạt được."

"Chiến tranh?"

Bạch Khởi hít sâu một hơi, cậu mím môi, ánh mắt chăm chú nhìn Kỳ Hách Diễn, sau vài giây do dự mới nhẹ giọng lên tiếng:
"... Bình an trở về."

"Ừ."

Kỳ Hách Diễn mỉm cười, tay anh nhẹ nhàng đặt lên bụng của Bạch Khởi, khẽ thở ra:
"Đợi anh trở về!"

Bình Luận (0)
Comment